Bất Diệt Thần Vương

Chương 242: Đây là đang tán tỉnh ta?




Ngắt đứt bầu không khí giương cung bạt kiếm.

- Hả?

Mọi người nhìn về phía nữ tử kia.

Là Trương Ly Nhi nãy giờ một mực không lên tiếng, đại sư tỷ Kim Ô Tông dù có tiếng là nữ thổ phỉ, nhưng dung mạo nàng lại cực kỳ xinh xắn mỹ lệ. Y phục màu đỏ càng tôn lên cá tính nóng bỏng của nàng, tuy khoác lên đạo bào rộng thùng thình, lại vẫn khó che đi vóc người bốc lửa.

- Tỷ, ngươi nghe thấy không? Tiểu tử Vương Khả này muốn quỵt nợ!

Trương Thần Hư lập tức kêu lên.

Vương Khả nhíu mày nhìn sang, nói:

- Nguyên lai là đại sư tỷ Kim Ô Tông? Vừa rồi không để ý, mong thứ lỗi cho!

- Vương Khả, chẳng lẽ ta không có chút sức hấp dẫn nào như vậy? Phải mãi đến giờ ngươi mới nhận ra ta?

Trương Ly Nhi cười nói.

- Ách?

Vương Khả sững sốt, quay đầu nhìn Trương Chính Đạo ở bên một cái.

Trương Ly Nhi này chẳng phải là nữ thổ phỉ mà ngươi nói ư? Sao nói chuyện nhỏ nhẹ vậy? Là đang tán ta ư?

Vẻ mặt Trương Chính Đạo cũng rất mờ mịt.

- Tỷ, ngươi khách khí với Vương Khả làm gì?

Trương Thần Hư cũng khó hiểu nói.

- Khách khí? Hừ, Vương Khả người ta cứu mạng các ngươi, các ngươi lại đến đây lấy oán trả ơn, việc này mà truyền đi ra, ngươi nói xem sau này đệ tử Kim Ô Tông chúng ta làm sao ngẩng đầu làm người?

Trương Ly Nhi trách mắng nói.

- Ách?

Vương Khả ngạc nhiên nhìn Trương Ly Nhi.

Cái quái gì vậy? Một đứa hát mặt đỏ, đứa còn lại hát mặt trắng? Còn muốn vét tiền của ta? Đừng đùa, trò này ta không phải chưa chơi qua, có tin ta lập tức nằm xuống cho ngươi, sau đó mời sư tôn đi ra làm chủ!

- Tỷ, ngươi không phải... !

Trương Thần Hư kinh ngạc nói.

- Tỷ cái gì mà tỷ, còn nói mấy lời như thế, đừng trách ta không khách khí!

Trương Ly Nhi trừng mắt nói.

- Ta!

Trương Thần Hư nhất thời không biết phải làm sao.

Tỷ tỷ hóa điên rồi ư? Ta đại náo cao ốc Thần Vương không phải là do ngươi chỉ điểm? Giờ lại quay sang trách ta?

- Trương Ly Nhi? Ngươi đây là... ?

Vương Khả nhíu mày đề phòng.

- Vương Khả, đệ đệ này của ta không hiểu chuyện, từ bé bị chiều hư, ngươi đừng để trong lòng. Còn về chuyện bọn hắn mất tiền, ngươi nói không sai, là bị Chu Hồng Y lấy mất, không liên quan gì tới các hạ!

Trương Ly Nhi trịnh trọng nói.

Vương Khả híp mắt nhìn Trương Ly Nhi. Kịch bản không đúng? Các ngươi không phải một đứa hát mặt đỏ, một đứa hát mặt trắng?

- Người không biết không có tội, nếu ai ai cũng thông hiểu đạo lý được như ngài thì tốt biết mấy!

Vương Khả thuận thế gật gật đầu.

- Vương huynh khách khí!

Trương Ly Nhi cười ra chiều thân thiết.

- Tỷ? Sao ngươi lại kêu “huynh” ? Hắn làm gì xứng... !

Trương Thần Hư buồn bực kêu lên.

- Ngươi im mồm, người lớn nói chuyện, có phần cho ngươi chõ mõm vào?

Trương Ly Nhi trừng nhìn Trương Thần Hư.

Trương Thần Hư trố mắt đứng xem, hôm nay tỷ tỷ uống lộn thuốc, phát điên?

Vương Khả cũng quay sang nhìn Trương Chính Đạo, không đúng, đây không phải Trương Ly Nhi mà ngươi nói với ta?

- Trương Ly Nhi, không biết hôm nay các ngươi tới là... ?

Vương Khả hiếu kỳ nói.

- Hôm nay chúng ta tới là để nói lời cảm ơn! Cảm ơn ngươi lần trước ở Chu Tiên Trấn cứu giúp đệ đệ ta!

Trương Ly Nhi giải thích nói.

- Hả? Thật vậy ư?

Vương Khả cổ quái nói.

Thái độ vừa rồi của các ngươi có thật là tới để nói lời cảm ơn?

- Đúng vậy, vừa nãy ta nhìn qua một lượt, phát hiện cao ốc Thần Vương này của ngươi chỉ có một ít người bình thường quản lý sự vụ, đệ tử Thiên Lang Tông thỉnh thoảng mới đi qua, như vậy sao được? Vạn nhất có người đến gây chuyện, chẳng phải sẽ hủy mất cao ốc Thần Vương? Đặc biệt điển lễ khai trương gần tới, lúc đó sẽ có càng nhiều người góp mặt, không có người thủ vệ không được đâu!

Trương Ly Nhi nhìn cao ốc Thần Vương hào hoa sang trọng trước mắt, nghiêm túc nói.

- Các sư huynh Thiên Lang Tông đều phải tu luyệ, không dám quấy rầy thời gian dài, nhưng đến lúc đó ta tất sẽ mời mấy vị sư huynh giúp một tay!

Vương Khả thần sắc cổ quái nói.

Có người gây chuyện? Không phải nói chính các ngươi ư? Ngươi đây là vừa ăn cướp vừa la làng? !

- Như vậy sao được, Vương huynh có ân cứu mạng với đệ đệ ta, ta sao có thể trơ mắt nhìn người ta gây sự với ngươi được. Thế nên, ta quyết định, đệ đệ ta cần phải báo đáp ân cứu mạng của ngươi, đoạn thời gian này, bao gồm cả buổi lễ khai trương, bọn hắn sẽ phụ trách giúp Vương huynh giữ gìn trật tự ở cao ốc Thần Vương, nhất định không cho đạo tặc làm loạn điển lễ! Đây cũng tính là chút tâm ý của bọn ta, mong Vương huynh đáp ứng!

Trương Ly Nhi giải thích nói.

- Tỷ?

Vẻ mặt Trương Thần Hư rất không tình nguyện, kêu lên.

- Ngươi im mồm!

Trương Ly Nhi trừng đệ đệ một cái, sau đó quay mặt nhìn sang Vương Khả, chờ đợi câu trả lời của hắn.

- Bảo an? Các ngươi muốn đến cao ốc Thần Vương của ta làm bảo an?

Vương Khả sững sờ.

Hành vi gì đây? Mới rồi còn định lừa tiền ta, giờ đổi thành muốn làm bảo an? Các ngươi muốn làm gì?

- Bảo an? Bảo vệ an toàn? Ừ, tên hay lắm! Vương huynh, ngươi cảm thấy thế nào? Mong ngươi đáp ứng, đừng làm uổng tấm lòng đền ân của đệ đệ ta!

Trương Ly Nhi vừa cười vừa nói.

Vương Khả:

-... !

Trương Chính Đạo ở bên lập tức đi đến sát người Vương Khả, nhỏ giọng nhắc nhở:

- Cẩn thận có trá!

- Trương Chính Đạo, ngươi nói cái gì? Đừng tưởng là ta nghe không được! Kim Ô Tông ta ân oán phân minh, giờ đến đây trả ân, ngươi ở bên khiêu khích ly gián là muốn làm gì? Có phải định vu khống Kim Ô Tông chúng ta? Hay là chúng ta sang một bên nói chuyện riêng?

Trương Ly Nhi trừng nhìn Trương Chính Đạo.

Nói chuyện riêng? Ta có bị bệnh đâu, nói chuyện riêng, vậy chẳng phải giơ mặt cho ngươi đánh!

Trương Chính Đạo tức thì núp sang một bên không lên tiếng nữa.

- Vương huynh, ngươi cảm thấy thế nào?

Trương Ly Nhi cười nhìn Vương Khả.

Đám người Trương Thần Hư ở bên vẻ mặt rất không tình nguyện, nhưng có Trương Ly Nhi đè ép, ai cũng không dám mở miệng.

- Muốn đến cao ốc Thần Vương làm bảo an? Cũng được, nhưng mà ta thấy ánh mắt mấy người Thần Hư có vẻ không tình nguyện cho lắm?

Vương Khả cau mày nói.

Trương Thần Hư trừng nhìn Vương Khả, tình nguyện cái rắm. Ai muốn làm bảo an cho ngươi?

- Yên tâm, bọn hắn nhất thời hồ đồ thôi, để ta tới khuyên! Vương huynh, đây là đáp ứng?