- Tỷ, Trương Chính Đạo nói, đến lúc đó, tông chủ Thiên Lang Tông và bốn đại điện chủ đều tham dự lễ khai trương, rất có thể đây là hành động của Thiên Lang Tông, Vương Khả chỉ là người được đẩy ra làm việc, Thiên Lang Tông mới là thế lực đứng sau công ty Thần Vương, tỷ tỷ, làm sao thò một chân vào được?
Trương Thần Hư ngơ ngác hỏi.
- Trước cứ đi qua quan sát xem sao, khẳng định có nhược điểm nào đó! Gọi người, càng nhiều người đi cùng càng tốt! Đúng rồi, đừng thông báo tông chủ và các vị trưởng lão, bọn họ đi, có thể sẽ phá rối chuyện của chúng ta!
Trương Ly Nhi hưng phấn nói.
- Hả? Được rồi!
Trương Thần Hư gật gật đầu.
…..
Lễ khai trương công ty Thần Vương!
Vốn đây chỉ là buổi khai trương của một hiệu buôn bình thường, mặc dù nghe nói cao ốc Thần Vương gì kia được kiến tạo rất là hoàng tráng, nhưng, một cái phòng ở mà thôi, làm sao có thể dẫn lên chúng tu giả cường đại chú ý?
Chẳng qua, nếu ngay cả tông chủ và bốn đại điện chủ Thiên Lang Tông đều tới tham dự, vậy thì khác.
Tùy theo Trương Chính Đạo tới cửa từng tiên môn chính đạo, chúng tiên môn chính đạo dồn dập khai mở hội nghị lãnh đạo cao tầng, ai nấy đều cảm thấy việc này không giống tầm thường, tất sẽ ảnh hưởng đến thế cục Thập Vạn Đại Sơn, thế là, các tiên môn quyết định phái người trong nhóm lãnh đạo làm đại diện, dẫn theo rất nhiều đệ tử đúng hẹn đến dự lễ.
Sau khi tin tức này truyền ra từ phía chính đạo, rất nhanh gian tế cũng truyền tin về cho ma đạo.
Trong một gian đại điện u ám.
Đồng An An nghe xong thuộc hạ báo tin, sắc mặt không giấu được vẻ cổ quái.
- Công ty Thần Vương, lễ khai trương? Chuẩn bị bán ra sản phẩm? Mời tất cả tiên môn chính đạo trong Thập Vạn Đại Sơn đến dự?
Đồng An An nghi hoặc nói.
- Vâng!
Đám thuộc hạ gật đầu xác nhận.
- Tên Vương Khả này rốt cục muốn làm cái gì? Hắn làm sao giành được ủng hộ của toàn bộ Thiên Lang Tông? Ta vừa được đến tin tức, chẳng phải Vương Khả được Ma Tôn phong làm Thần Long đà chủ ư? Chuyện này là thế nào?
Ngữ điệu Đồng An An đầy vẻ nghi hoặc.
Lúc xưa ở Thần Long Đảo, bởi vì trốn tránh cho nên không biết chuyện Vương Khả được Ma Tôn phong làm Thần Long đà chủ, lần này trốn ra mới nghe được tin tức xác thực.
Ma Tôn đích thân kiểm tra, Vương Khả nhất định là tà ma không nghi ngờ. Nhưng mà, mẹ nó chứ, vừa về Thiên Lang Tông lại liền trở thành đệ tử chính đạo? Bản thân còn mời đám người trăn khắng, mời Mộ Dung Lục Quang đích thân điều tra, ngay cả Trần Thiên Nguyên đều cho rằng Vương Khả là đệ tử chính đạo?
- Tà môn!
Vẻ mặt Đồng An An rất là buồn bực.
- Đồng đàn chủ, chẳng phải ngươi nói tên Vương Khả kia là trùm bịp bợm ư? Nói không chừng, hắn đang lừa gạt Ma Tôn, à không, lừa gạt Trần Thiên Nguyên?
Đám thuộc hạ nói.
Đồng An An nhíu mày, sau đó gật gật đầu nói:
- E là chỉ có khả năng này!
- Đàn chủ, ngươi triệu tập chúng ta muốn lấy đầu Vương Khả, nhưng mấy tháng nay, Vương Khả một mực núp trong Thiên Lang Tông, không cách nào ra tay, chỉ thỉnh thoảng mới rời sơn môn tới cái chỗ cao ốc Thần Vương gì kia, chúng ta không tìm được cơ hội?
Chúng thuộc hạ lo lắng nói.
Đồng An An híp mắt:
- Vậy chúng ta chọn địa điểm ám sát tên chó má Vương Khả kia ở ngay trong cao ốc Thần Vương!
- Hả? Chúng ta tới phụ cận Thiên Lang Tông?
Chúng thuộc hạ lo lắng nói.
- Có gì mà không được? Hừ! Điển lễ khai trương? Khai trương con mẹ nó, Vương Khả, ngươi hại ta thảm như vậy, lần này ta phải lấy mạng ngươi!
Đồng An An lạnh giọng nói.
…..
Cách thời điểm công ty Thần Vương khai trương còn mười ngày.
Trương Chính Đạo thở hổn hển về lại Thiên Lang Tông, Ngộ Kiếm Phong.
Vừa lên núi liền gặp được Vương Khả ngồi trên ghế uống nước trái cây mát lạnh.
- Vương Khả, ngươi còn có tâm tư ở đây hưởng thụ? Xảy ra chuyện lớn!
Trương Chính Đạo lo lắng nói.
- Xảy ra chuyện gì?
Vương Khả thả xuống cốc nước trái cây ướp lạnh.
- Ta mới từ các đại tiên môn chạy một vòng trở về, vừa đến cao ốc Thần Vương liền thấy chị em Trương Thần Hư đến tìm ngươi đòi nợ!
Trương Chính Đạo nói.
- Đòi nợ? Nợ nào?
Vương Khả hai chân vắt chéo, nghi hoặc hỏi.
- Ngươi quên rồi? Lần ở Chu Tiên Trấn kia, ngươi ăn xong ma đạo, lại ăn chính đạo, lúc ấy vòng tay trữ vật, pháp bảo, phi kiếm của hai mươi tên cường giả Kim Ô Tông đều bị ngươi lột sạch! Bọn họ đến đòi nợ, nhìn bộ dạng có vẻ còn muốn đi tìm tông chủ để đòi! Tiền này không dễ cầm! Giờ chính đang ồn ào ở cao ốc Thần Vương!
Trương Chính Đạo giải thích nói.
- Đùa gì vậy, tiền đến trong túi ta rồi, còn muốn lấy ra?
Vương Khả cổ quái nói.
- Vậy ngươi đi nói với bọn hắn, giờ bọn hắn chính đang la hét muốn gặp ngươi, nếu không gặp được ngươi, liền sẽ đi tìm Trần Thiên Nguyên đòi trả!
Trương Chính Đạo giải thích nói.
- Bọn họ làm ra được chuyện này?
Vương Khả nhíu mày hỏi lại.
Rốt cuộc, lần trước là Trương Thần Hư mất mặt, chuyện này làm sao có thể đặt trên mặt bàn nói được?
- Tên Trương Thần Hư kia khả năng sẽ ngại mất mặt không dám nói, nhưng Trương Ly Nhi thì chưa biết được, không phải ta đã sớm nói với ngươi rồi ư? Ở Thập Vạn Đại Sơn này, Trương Ly Nhi nổi danh là nữ thổ phỉ! Khoan nói cướp bóc, dù sao cũng là loại không chịu thua thiệt bao giờ!
Trương Chính Đạo giải thích nói.
Vương Khả đứng dậy, sắc mặt khó coi nói:
- Bọn hắn đây là bức ta ăn vạ!
- Hả? Bức ngươi ăn vạ? Ý gì?
Vẻ mặt Trương Chính Đạo không giấu được sự khó hiểu.
- Đi, chúng ta đi gặp đôi chị em kia!
Vương Khả trầm giọng nói.
Vừa nói Vương Khả vừa đi xuống núi. Trương Chính Đạo theo sát ngay sau, trong đầu còn đang ngẫm nghĩ câu “bức ta ăn vạ” kia của Vương Khả, lúc khi đi đến cửa sơn môn, sắc mặt Trương Chính Đạo chợt cứng đờ, hắn hiểu ra, ăn vạ, chính là làm Chí Phèo vòi tiền người ta?
- Vương Khả, nhiều người như vậy nhìn vào, ngươi phải chú ý ảnh hưởng chút!
Trương Chính Đạo đuổi phía sau, gọi với theo.
Đợi khi Vương Khả đến cửa cao ốc Thần Vương.
Quả nhiên, chị em Trương Ly Nhi, Trương Thần Hư dẫn theo ba mươi tên đệ tử Kim Ô Tông chính đang kêu gào ở bên ngoài cao ốc Thần Vương. Đám thuộc hạ Vương Khả lưu lại thái độ rất là thành khẩn, không hề làm khó dễ bọn hắn.