Sự khủng khiếp của vụ nổ khi tiên nhân tự bạo vô cùng lớn, khiến cho toàn bộ bầu trời bên trong Nguyệt Chiếu Sơn Hà Đồ đều bị nổ tung, ngay cả Nguyệt Thần Cầu cũng bị nổ cho bay ngược lên trên.
Tây Môn Thuận Thủy đứng bên ngoài Nguyệt Chiếu Sơn Hà Đồ cũng chợt biến sắc, bởi vì toàn bộ bức họa Nguyệt Chiếu Sơn Hà Đồ trước mặt Tây Môn Thuận Thủy, đều biến thành một đám cháy lớn ở giữa một đám mây hình nấm, Vương Khả đứng mũi chịu sào ở giữa đám cháy, chỉ có thể hét lên một tiếng thảm thiết, sau đó chìm trong đám cháy.
- Hoàng Thượng, người cứu Vương Khả đi!
Tây Môn Thuận Thủy lo lắng hét lên.
Thế nhưng, lúc này, không một âm thanh nào vang lên, chỉ còn lại một tiếng vang thật lớn của vụ nổ.
Sau vụ nổ lớn, ngọn lửa dường như biến mất, toàn bộ núi non sông ngòi phía trên bức họa Nguyệt Chiếu Sơn Hà Đồ đã hoàn toàn sụp đổ, chỉ còn lại một vầng trăng sáng vẫn tỏa sáng trong khói bụi mù mịt như trước, chỉ có Nguyệt Thần Cầu hoàn hảo không chút tổn hại nào.
Thân hình của Thiện Hoàng và Long Đế lùi về sau rất nhiều, nhưng lúc vụ nổ xảy ra, hai người đã cố gắng bay tới phía sau của Nguyệt Thần Cầu, mặc dù Nguyệt Thần Cầu đã che chắn phần lớn uy lực của vụ nổ, nhưng hai người cũng bị thương.
Chỉ có Vương Khả, không, Vương Khả còn sống, chỉ là lúc này, y phục của Vương Khả gần như bị nổ tung không còn. Toàn thân ngay cả một chút vết thương cũng không có, duy nhất chỉ có một ngon lửa bùng lên khắp trên người của Vương Khả.
- Võ Thần Cảnh cửu trọng, Võ Thần Cảnh thập trọng, tăng liền hai trọng ư? Mẹ kiếp, thời gian bị hoả táng của ta lại tới gần rồi sao?
Sắc mặt của Vương Khả hoàn toàn thay đổi, cả kinh kêu lên.
ầm ầm ầm!
Trong lúc đó, sau khi Ma Nhị tự bạo, vô số sương mù nhanh chóng hội tụ ở trung tâm, từng cỗ lực lượng khổng lồ bốc lên, liền thấy Ma Nhị đã sống lại.
- Cái gì? Ngươi vẫn chưa chết ư?
Ma Nhị nhìn về phía Vương Khả ở cách đó không xa cả kinh kêu lên.
Phải biết rằng, ngay lúc bản thân hắn tự bạo, Vương Khả là người đứng mũi chịu sào đấy, dưới loại tình huống này, mà Vương Khả cũng không bị nổ chết sao?
Tách tách!
Đột nhiên, một đạo kim lôi từ bên trong Nguyệt Chiếu Sơn Hà Đồ trong nháy mắt đánh thẳng lên người Ma Nhị, khiến toàn thân hắn bị cháy đen thui.
- AI - Lão gia trừng phạt sao? Lão gia, ta tìm được Nguyệt Thần Cầu của ngài rồi, lão gia!
Ma Nhị gào thét lên.
- Nguyệt Thần Cầu!
Thiện Hoàng biến sắc cả kinh kêu lên.
Âm!
Nguyệt Thần Cầu khổng lồ lại một lần nữa áp chế về Ma Nhị.
- Không!
Ma Nhị biến sắc, muốn rời khỏi.
Long Đế cùng Thiện Hoàng gần như ra tay cùng một lúc, chặn lại đường đi của Ma Nhị.
Bùm!
Ma Nhị đánh bay hai người, nhưng bản thân hắn vẫn Nguyệt Thần Cầu to lớn áp chế.
- Lão gia, lão gia, đã tìm được Nguyệt Thần Cầu rồi, lão gia!
Ma Nhị sốt sắng hét lên với thế giới bên ngoài.
ầm ầm ầm!
Vô số mây đen đột nhiên ngưng tụ trên bầu trời ở bên ngoài, sấm sét cuồn cuộn bốc lên trong mây đen.
- Không thể nào? Dẫn Đại Ma Vương tới rồi ư?
Sắc mặt của Thiện Hoàng hoàn toàn thay đổi.
- Chém!
Một tiếng gào to vang lên, chợt nhìn thấy, Vương Khả lại lần nữa lấy Bất Diệt Thần Kiếm Đại Nhật ra chém xuống.
- Không, lão gia, Bất Diệt Thần Kiếm Đại Nhật cũng tìm được rồi, lão gia! Ma Nhị hoảng sợ hô hào.
Lần này hắn không tự bạo, bởi vì Ma Nhị nhìn thấy mây đen bốc lên trên bầu trời ở thế giưới bên ngoài, hiển nhiên cho rằng Đại Ma Vương sắp xuất hiện rồi, có thể cứu được bản thân.
Nhưng, cũng chính vì một chút chẩn chừ do dự này, đã bỏ lỡ thời gian tự cứu cuối cùng.
"Oanh!"
Trong nháy mắt, Ma Nhị bị Bất Diệt Thần Kiếm Đại Nhật chém thành hai nửa.
Ma Nhị nhìn thế giới bên ngoài với vẻ không thể tin nổi, mình bị chém rồi ư? Mình bị giết rồi ừ? Không, tại sao lão gia không cứu ta chứ? Tại sao lão gia lại không cứu ta vậy?
Trong lòng Ma Nhị có vô số tiếng gào thét, nhưng lúc này đây đã không thể phát ra được thanh âm nào rồi. Một cỗ công đức Tru Ma tràn vào bên trong thân thể của Vương Khả.
Vương Khả nhanh chóng lấy ra một chiếc quan tài bằng thủy tinh, bỏ thi thể của Ma Nhị vào trong đó.
- Hoàng Thượng, nhanh phong ấn thi thể của Ma Nhị và Ma Tam đi! Sau đó đưa công đức Đại Thiện cho ta, đưa cho ta mau lên, ta muốn lấy toàn bội!
Vương Khả nóng lòng gào lên.
- Đại Ma Vương tới rồi, hết thảy đều không kịp rồi!
Sắc mặt Thiện Hoàng hoàn toàn thay đổi nhìn mây đen giăng kín bên ngoài.
- Hoàng Thượng, mây đen này, là vừa rồi ta cố ý thúc giục ra để ngụy tạo thôi, không phải là Đại Ma Vương tới, người giúp Vương Khả nhanh lên!
Tây Môn Thuận Thủy ở bên ngoài bức tranh nói.
- Sao cơ?
Thiện Hoàng nhíu lông mày lại.
Chợt nhìn thấy, Tây Môn Thuận Thủy ở bên ngoài phất tay một cái, ngay lập tức, mây đen cuồn cuộn tản ra, ở bên ngoài trời quang mây tạnh, không có một chút mây đen, hoàn toàn không phải Đại Ma Vương đã tới.