- Hoàng Thượng, thần biết cuộc sống của người ở Nam Thần Châu trong hơn một năm nay cũng không hề dễ dàng, nhưng mà, người cũng phải nghĩ xem, thần luôn ở phía sau lặng lẽ ủng hộ cho người, rốt cuộc là kẻ nào vẫn luôn lải nhải bên tai người, đả kích người, là kẻ nào không ngừng dùng phép khích tướng để thúc giục người, là kẻ nào đã lấy thần ra để làm cái cớ đe dọa người chỉ vì muốn đạt được mục đích của mình! Thần đã tìm cho Hoàng Thượng một lễ vật để phát tiết, mà cái người đã làm cho Hoàng Thượng không thoải mái trong hơn một năm nay, hắn đã chuẩn bị được cái gì?
Vương Khả lập tức nói.
Vốn dĩ Tây Môn Thuận Thủy đang đứng bên cạnh mỉm cười nhìn Vương Khả bị Thiện Hoàng mắng, rồi đột nhiên, Vương Khả lại ném lên trên người hắn?
Quả nhiên, vẻ mặt lạnh như tiền của Thiện Hoàng trở nên đen kịt, bất ngờ nhìn về phía Tây Môn Thuận Thủy.
- Hoàng Thượng, người vì Vương Khả mà phải nhận hết căm hận, Vương Khả bảo đã chuẩn bị lễ vật cho người, thần cũng đã chuẩn bị rồi, chi bằng cứ để cho Vương Khả lấy ra trước xem như thế nào?
Tây Môn Thuận Thủy lập tức kêu lên.
Hiển nhiên, để cho Vương Khả chịu tội một mình là chuyện không thể nào, nếu như đã không thể, vậy thì cứ chịu tội cùng nhau đi, cũng may bản thân đã có chuẩn bị trước rồi, quả thật đã chuẩn bị một số thứ để đề phòng, chỉ là chắc chắn tên Vương Khả này chuẩn bị vội vàng, nếu đồ vật kia không thể làm cho Hoàng Thượng phát tiết hết lửa giận, thế thì người xui xẻo khẳng định vẫn là Vương Khả.
- Lễ vật ư?
Thiện Hoàng trừng mắt nhìn về phía hai người.
Các ngươi biết một năm qua ta sống như thế nào không? Ai mà thèm quan tâm tới lễ vật của hai người các ngươi chứ? Trong khắp thiên hạ này, còn có lễ vật nào có thể làm cho ta hài lòng được nữa chứ? Các ngươi cho rằng chỉ cần một món lễ vật mà có thể xóa sạch toàn bộ những uất ức mà ta phải chịu suốt một năm qua ư? Các ngươi nằm mơ đi!
- Đúng vậy, thần cố ý chuẩn bị lễ vật cho người, nghe nói, khi còn ở Nam Thần Châu, Hoàng Thượng bị người khác đánh sao?
Vương Khả nhìn về phía Thiện Hoàng.
Sắc mặt của Thiện Hoàng cứng đờ, ngươi có biết nói chuyện hay không vậy? Cái gì mà ta bị người khác đánh chứ? Ngươi muốn chết sao?
Tây Môn Thuận Thủy đứng bên cạnh cũng trừng mắt nhìn về phía Vương Khả, mắng người ky nhất là không được nhắc tới khuyết điểm mà, một chiêu đánh thẳng vào chỗ hiểm này của ngươi có mấy hàm ý vậy? Ngươi không muốn sống chăng?
- Ta biết, lần này vì giúp ta đi đàm phán, Hoàng Thượng đã phải bỏ ra rất nhiều, đặc biệt là bị đánh một trận mà đã bị truyền khắp thiên hạ rồi!
Vương Khả nói.
- Ngươi muốn nói cái gì?
Thiện Hoàng trợn mắt lên hỏi.
Ngươi muốn chết sao? Ngươi còn dám nói tiếp?
"Vì để cho Hoàng Thượng có thể phát tiết lửa giận trong lòng, thần đã đặc biệt chuẩn bị cho người một lễ vật, thần đã chuẩn bị hai người, có thể khiến cho Hoàng Thượng đánh một trận thật đã, để phát tiết lửa giận trong lòng Hoàng Thượng!
Vương Khả nói với vẻ nghiêm túc.
- Ngươi chuẩn bị hai người cho Hoàng Thượng đánh một trận ư?
Tây Môn Thuận Thủy kinh ngạc nhìn về phía Vương Khả.
Thiện Hoàng cũng trừng mắt với Vương Khả, lễ vật này của ngươi là cái gì? Ta cần người để cho ta đánh sao?
- Là như vậy, gần nhất có một số người không biết sống chết, rêu rao khắp nơi chuyện Hoàng Thượng bị Thi Đế hành hung tại Nam Thần Châu, còn không ngừng đến trước mặt ta mà nói, lại còn lấy việc mỗi lần Hoàng thượng bị đánh chia thành nhiều câu chuyện nhỏ khác, sau đó tới biểu diễn cho ta xem bằng những hình thức rất khoa trương! Người nói xem, ta có thể chịu đựng được chuyện này sao?
Vương Khả giải thích.
- Ngươi nói sao cơ? Có người mỗi ngày đều đến trước mặt ngươi để thuật lại cảnh tượng ta bị Thi Đế đánh ư?
Thiện Hoàng nhíu chặt lông mày lại, đột nhiên nhìn về phía Tây Môn Thuận Thủy.
- Hoàng Thượng, từ trước tới giờ thần chưa hề biết tới việc này!
Tây Môn Thuận Thủy lập tức phủi sạch quan hệ.
- Hoàng Thượng, không phải Tây Môn Thuận Thủy, mà là người khác, ta cũng không biết, nhưng thực lực của bọn hắn không hề nhỏ, dường như đều là Thành Tiên Cảnh, trong khoảng thời gian này, bọn hắn tới tìm ta để thuật lại chuyện này, còn bảo là vâng mệnh đến thông báo tình hình cho ta, ta thấy bọn hắn lạ mặt, hình như không phải là người của Trung Thần Châu chúng ta, tuy nhiên, làm sao ta có thể để cho bọn hắn sỉ nhục Hoàng Thượng như vậy được chứ, ngay sau đó, ta đã canh chừng bọn hắn, chuẩn bị đợi Hoàng Thượng trở về, để Hoàng Thượng tự mình xử lý bọn hắn!
Vương Khả nói.
- Người của Thần Châu khác sao?
Thiện Hoàng sửng sốt.
- Đúng vậy, bọn hắn rêu rao khắp nơi, đã tun tin đồn nhảm đến nơi này của ta rồi.