Bất Diệt Thần Vương

Chương 2136: Xưng bá đương thời




- Thế nhưng, bởi vì Đại Quang Minh Bồ Tát đã vắng bóng hàng nghìn năm, vì vậy e là bây giờ không còn có tiếng nói ở trong nội bộ Phật Môn như trước nữa, dù sao thì ở trong Phật Môn cũng có tranh giành địa vị.

Như Ý Bồ Tát nói.

- Vậy ta thì sao, ta nghe Như Ý Bồ Tát bảo rằng Phật Môn có một truyền thống đó là người tu luyện Duy ngã độ tôn công trên trời dưới đất sẽ được xem là Thế Tôn.

Long Ngọc tò mò hỏi.

- Ừm, qủa thực người có địa vị cao nhất trong Phật Môn được gọi là Thế Tôn. Tuy nhiên, bây giờ Thế Tôn cũng không tu luyện Duy ngã độ tôn công trên trời dưới đất nữa, bởi vì công pháp này rất khó tu luyện. Tuy vậy, đúng là tre già măng mọc, rất nhiều đệ tử Phật Môn đều đang tu luyện công pháp này như trước đây, có điều là hầu hết đều thất bại. Nhưng mà quả thực có truyền thống này, từ khi Phật Môn ra đời cho đến nay, công pháp này là loại công pháp dành cho Thế Tôn, bất kỳ người nào tu luyện môn công pháp này, đều có thể tranh chấp vị trí Thế Tôn! Bất cứ ai cũng không thể ngăn cản, bởi vì môn công pháp này là một môn công pháp dành cho Như Lai Phật Tổ tu luyện, tượng trưng cho hình tượng và ý nghĩa ban đầu của Phật. Nếu tu luyện công pháp này, sẽ có được căn nguyên của Phật, nhưng mà lại rất khó tu luyện!

Như Ý Bồ Tát nói.

- Ý ta muốn hỏi là, nếu ta tranh đoạt vị trí Thế Tôn thì độ khó chiếm mấy phần?

Long Ngọc hỏi một cách nghiêm túc.

- Sao cơ? Long Ngọc, con muốn tới Phật Môn ư?

Ác Hoàng vừa kinh ngạc, vừa có chút không nỡ.

- Long Ngọc, sao ngươi lại muốn giành vị trí Thế Tôn vậy?

Đại Quang Minh Bồ Tát ngạc nhiên hỏi.

- Như Ý Bồ Tát, ta có thể tranh giành được không?

Long Ngọc hỏi lại với vẻ mặt kiên quyết.

Như Ý Bồ Tát chợt sững ra một lúc.

- Về lý mà nói thì hẳn là có thể, suy cho cùng, ngươi cũng đang tu luyện công pháp này, hơn nữa ngươi còn có bảo vật quý giá nhất của Phật Môn là Kim Liên Cửu Phẩm Hộ Thể. Ỗ trong Phật Môn, Kim Liên Cửu Phẩm Hộ Thể thực ra có địa vị tương đương với Ngự tỉ của một nước. Năm đó, nếu không phải vì đối phó Vương Cô Sơn thì chắc chắn sẽ không lấy ra đâu, cũng chính vào năm đó, vì Kim Liên Cửu Phẩm Hộ Thể đã bị hỏng nên mới không được Phật Môn coi trọng. Bây giờ, ngươi đã khôi phục Kim Liên Cửu Phẩm Hộ Thể lại từ đầu, e là Thế Tôn của Phật Môn sẽ tới tìm ngươi để đòi lại!

Như Ý Bồ Tát giải thích.

- Hắn đòi cũng không được, Kim Liên Cửu Phẩm là bằng chứng cho Thế Tôn sao? Vậy thì tốt quá rồi, ta muốn tới Phật Môn để tranh chấp vị trí Thế Tôn, xin hai vị hãy giúp ta!

Long Ngọc nói một cách trịnh trọng.

- Gì cơ? Ngươi thật sự muốn đi... ?

Đại Quang Minh Bồ Tát ngạc nhiên hỏi.

- Nếu ngươi đi, chỉ sợ là không dễ dàng đâu. Bây giờ, Phật Môn đã bị Vinh Khô Thế Tôn nắm trong tay, nếu ngươi muốn đoạt lấy vị trí Thế Tôn từ trong tay hắn, e là sẽ rất khó!

Như Ý Bồ Tát nói với vẻ lo lắng.

- Có gì mà khó chứ? Gặp núi thì mỡ núi, gặp biển thì lấp biển, công pháp mà ta tu luyện là Thượng Thiên Hạ Địa Duy Ngã Độc Tôn Công, là công pháp của Như Lai Phật Tổ, mục tiêu ban đầu của công pháp chính là xưng bá thiên hạ! Ta có thể không tranh đoạt, nhưng một khi đã tranh thì chắc chắn vị trí đó sẽ là của ta!

Kê nào dám ngăn cản ta lấy lại vị trí Thế Tôn chứ?

Đáy mắt của Long Ngọc hiện lên một tia bá đạo.

- Nhưng ngươi thân là một yêu ma, bọn họ sẽ lấy lí do này để làm cái cớ!

Như Ý Bồ Tát lo lắng nói.

- Vậy thì giết, giết cho đến khi không còn kẻ nào dám dùng chuyện này để làm lí do nữa thì mới thôi. Trên trời dưới đất, chỉ mình ta là nhất! Ta phải làm Thế Tôn của Phật Môn!

Giọng điệu của Long Ngọc vô cùng ngang ngược.

Mọi người đều nhìn chằm chằm vào Long Ngọc.

Quả nhiên vẫn là Ma Tôn ngang ngược kia, muốn có được vinh quang thì phải trả giả bằng sinh mạng của hàng vạn người sao?

Mẹ kiếp, muốn làm cái gì thì cứ giết cái đó hả?

- Qủa thật, thực lực của ngươi có thể tranh giành được, thế nhưng tại sao ngươi cứ nhất quyết phải giành lấy vị trí Thế Tôn chứ? Có chuyện gì trong Phật Môn sao, ta có thể chuyển lời giúp ngươi, ngươi... ?

Đại Quang Minh Bồ Tát có chút lo lắng hỏi.

- Bởi vì uy tín của ngươi không đủ!

Long Ngọc nói một cách nghiêm túc.

- Ta ư?

Đại Quang Minh Bồ Tát sững ra một lúc, sao ngươi lại nói tới chuyện của ta rồi?

- Vừa rồi, Đại Quang Minh Bồ Tát ngươi đã nói với ta rằng Trương Thiên sư và Vương đại tiểu thư dẫn theo Trương Lý nhi tới Đạo Môn, nghĩ trăm phương nghìn kế để xin người đứng đầu của Đạo Môn đưa hết tất cả công đức của Đạo Môn cho Vương Khả hả?

Long Ngọc nói.