Đại Quang Minh Bồ Tát nhớ lại với vẻ mặt phức tạp.
- Như Ý Bồ Tát ư? Chính là vị bồ tát đã luyện chế ra Như Ý Tam Bảo kia sao?
Vương Khả tò mò hỏi!
- Chính xác, nhưng mà... ! Haizz, ta cũng không bao giờ có thể gặp lại hắn được nữa!
Đáy mắt của Đại Quang Minh Bồ Tát chợt lóe lên một tia tiếc nuối.
- Đại Quang Minh Bồ Tát và Như Ý Bồ Tát rất thân thiết sao?
Long Ngọc hỏi với vẻ tò mò.
- Chuyện này còn cần phải hỏi sao? Nàng nhìn đi, tại sao không đưa Như Ý Tam Bảo cho người khác, mà lại giao cho Đại Quang Minh Bồ Tát chứ? Nói không chừng, giữa bọn họ còn có chuyện gì đó!
Vương Khả đứng bên cạnh thì thào.
Mọi người liếc nhìn Vương Khả, ngươi suy đoán bậy bạ cái gì vậy chứ? Bọn họ đều là cao tăng đắc đạo đấy.
- Đại Quang Minh Bồ Tát, ngươi nhớ chủ nhân của Như Ý sao?
Đại La Kim Thể đứng bên cạnh đột nhiên hỏi.
- Hả?
Mọi người đều nhìn sang Đại La Kim Thể.
Ngươi có ý gì vậy, sao giọng điệu này của ngươi lại giống như Vương Khả thế hả? Lẽ nào giữa Như Ý Bồ Tát và Đại Quang Minh Bồ Tát thật sự có chuyện gì sao?
Đại Quang Minh Bồ Tát cười khổ nói.
- Nhớ thì thế nào, không nhớ thì làm sao? Hắn đã viên tịch rồi, cũng không biết có thể đợi tới lúc hắn luân hồi được không?
Mọi người đều nhìn Đại Quang Minh Bồ Tát, thật sự có chuyện gì sao?
- Bồ Tát, thực ra, chủ nhân của Như Ý vẫn chưa qua đời, vẫn luôn ở trong Phật Môn. Lúc trước, khi ngài ấy giao lại ba người bọn ta cho ngài đã từng dặn dò rằng, nếu Đại Quang Minh Bồ Tát nhớ tới ngài ấy, muốn gặp ngài ấy, dặn bọn ta phải lập tức thông báo cho ngài ấy, ngài ấy sẽ nhanh chóng tới đây!
Đại La Kim Thể nói.
- Hả?
Vương Khả và những người khác đều trố mắt ra nhìn Đại Quang Minh Bồ Tát, vị Như Ý Bồ Tát này trông có vẻ như rất si tình nhỉ?
Đại Quang Minh Bồ Tát nhìn Đại La Kim Thể, sau đó lại nhìn những ánh mắt vô cùng tò mò kia của mọi người, trong nháy mắt, sắc mặt của Đại Quang Minh Bồ Tát đột nhiên đỏ bừng lên một cách hiếm thấy.
- Ta và Như Ý Bồ Tát là..., ta và Như Ý Bồ Tát không có liên quan gì cả, các ngươi đừng nghĩ nhiều!
Đại Quang Minh Bồ Tát lập tức giải thích.
- Đâu có, đâu có, bọn ta thực sự không nghĩ nhiều, nhưng mà nếu có thể gặp Như Ý Bồ Tát, vậy thì có thể gọi ngài ấy tới đây nhanh một chút được không?
Vương Khả lập tức nói.
Đại Quang Minh Bồ Tát nguýt Vương Khả một cái, giọng điệu đấy của ngươi mà không nhiều chuyện à? Trên mặt ngươi đã viết đầy hai chữ 'hóng hớt' rồi đấy!
- Được rồi, nếu hẫn vẫn còn sống, vậy thì ngươi hãy bảo hắn tới gặp ta đi!
Đại Quang Minh Bồ Tát bảo.
- Vâng!
Đại La Kim Thể hô lên.
Ngay lập tức, Đại La Kim Thể, Luân Hồi Bàn và Như Ý Thần Châm hợp nhất lại với nhau, sau đó phát ra những tiếng vo ve.
- Đây là phương thức triệu tập kiểu gì vậy?
Vương Khả tò mò hỏi.
- Bọn ta cũng không biết, dù sao thì chỉ cần ba người bọn ta lắc lư như thế này, sau đó sẽ tạo ra một loại âm thanh không thể nghe thấy được, có thể truyền đến chỗ của Như Ý Bồ Tát!
Đại La Kim Thể nói.
- Sóng siêu âm sao, sóng điện vô tuyến? Bây giờ Phật Môn đã bắt đầu nghiên cứu khoa học công nghệ cao rồi hả?
Vương Khả ngạc nhiên hỏi.
- Đại Quang Minh Bồ Tát, tại sao đang yên đang lành, Như Ý Bồ Tát này lại qua đời vậy?
Long Ngọc tò mò hỏi.
- Bởi vì... bởi vì, năm đó hắn đã nhập ma!
Vẻ mặt của Đại Quang Minh Bồ Tát trở nên phức tạp.
- Nhập ma ư?
Mọi người đều kinh ngạc.
- Đúng vậy, hắn là một người cực kỳ tài giỏi, học sâu biết rộng, vô cùng am hiểu kinh văn Phật giáo, cũng rèn đúc ra vô số pháp bảo của Phật Môn. Hơn nữa, về việc nghiên cứu ma chủng, trong Phật Môn cũng không có người nào có thể qua được hắn. Năm đó, vì để nghiên cứu ma chủng, thậm chí hắn đã không tiếc thân mình mà chọn cách nhập ma để cảm nhận ma chủng, sau đó bị khai trừ ra khỏi Phật Môn, mà năm đó ta rất ghét yêu ma, xem bọn chúng như kẻ thù, có lẽ, có lẽ ta đã nói những lời khó nghe với hắn. Mà vô số yêu ma thấy hắn đã nhập ma, nên đã quấy rầy hắn liên tục, về sau, ta cứ nghĩ rằng hắn vì đau lòng quá nên đã tự mình kết liễu, ta.. !
Đại Quang Minh Bồ Tát lộ ra vẻ chua xót.
- Đại Quang Minh Bồ Tát, ta còn nhớ lần đầu tiên nhìn thấy nguyên thần của ngươi, lúc đó nguyên thần của ngươi đang được ký thác trong một hạt xá lợi tử, khi ấy ngươi bảo ta tìm một đáp án giúp ngươi, lẽ nào đáp án này chính là Như Ý Bồ Tát sao?
Long Ngọc tò mò hỏi.
Sắc mặt của Đại Quang Minh Bồ Tát trở nên cứng ngắc, làm sao ngươi có thể nói những lời này trước mặt mọi người vậy chứ?
Chẳng lẽ ta không cần mặt mũi hay sao hả?