Trong tiếng nói lạnh lùng ấy, nàng bất ngờ duỗi tay phải bắn thẳng ra một chùm tia sáng chói lóa vào một tên Thiên Ma.
- Gay rồi!
Tên Thiên Ma kia hét lên.
Bùm!
Tia sáng trên đầu ngón tay của Long Ngọc chém xuống giống như một thanh kiếm sắc bén, trong chớp mắt đã chém đứt đôi thanh trường kiếm của tên Thiên Ma kia, sau đó đi tới trước mặt hắn ta.
ầm ầm ầm.
Tia sáng trên đầu ngón tay của Long Ngọc liên tục đánh vào hai cánh tay đang đỡ đòn của tên Thiên Ma đó, chỉ nhìn thấy vòng bảo hộ mà Thiên Ma đó mổ ra võ tan thành từng mảnh trong nháy mắt. Hai cánh tay của hắn ta cũng nhanh chóng bị tia sáng của Long Ngọc khoét thành một cái lỗ rất rộng. Chỉ nghe một tiếng xoet, hai cánh tay của hắn ta đã bị cắt đứt, tia sáng lập tức chém tới đầu của hắn.
- An Tên Thiên Ma đó hét lên một tiếng thảm thiết, trong chớp mắt, toàn bộ cơ thể hắn đã bị cắt rời, hóa thành một đám sương mù rồi nổ tung.
Làn sương đen lại tiếp tục ngưng tụ, chuẩn bị khôi phục lại hình người.
- Ngũ Chỉ Sơn!
Long Ngọc dùng một tay tóm hắn lại.
Bùm!
Chỉ nhìn thấy tên Thiên Ma đó bị nắm trong lòng bàn tay, không thể thoát ra đực.
- Không, không, không, ngươi vừa mới vượt qua Thành Tiên Kiếp, tại sao thực lực lại có thể mạnh hơn bọn ta, làm sao có thể giống như Khương Huyền như vậy chứ? Không!
Tên Thiên Ma đó sợ hãi kêu gào.
Đại Quang Minh Bồ Tát ở phía xa cũng hét lớn.
- Long Ngọc, ta cầm chân tên Thiên Ma này, ngươi phong ấn tên đó đi, rồi lập tức qua đây, nhanh lên! Bọn chúng muốn bỏ chạy!
- Không chạy nổi! Một tên cũng không thể thoát được đâu!
Đáy mắt của Long Ngọc lóe lên một tia rét lạnh.
Long Ngọc duỗi tay ra, một kim phù chữ vạn xuất hiện trong lòng bàn tay của nàng, nàng đưa tay lên đánh vào tên Thiên Ma mà nàng đang nắm trong tay.
- A, không được, khốn kiếp, không!
Tên Thiên Ma đó hoảng sợ giãy giụa.
Tuy nhiên, thực lực của Long Ngọc quá mạnh mẽ, không thể giãy giụa được, chỉ sau một hồi ngắn ngủi hắn đã bị Long Ngọc phong ấn tu vi hoàn toàn.
Long Ngọc túm lấy tên Thiên Ma này, nhanh chóng đi tới bên cạnh Đại Quang Minh Bồ Tát.
- Đại Quang Minh Bồ Tát, tên này giao cho ngươi, còn tên đang đấu với ngươi cứ giao lại cho ta!
Long Ngọc ném thẳng tên Thiên Ma đã bị phong ấn tu vi kia qua.
Đại Quang Minh Bồ Tát tiếp được tên Thiên Ma này, sau đó cũng trố mắt nhìn Long Ngọc, rốt cuộc bây giờ ngươi mạnh mẽ đến mức nào vậy? Chuyện này, chuyện này có phải phóng đại quá không thế?
- Trốn ư? Muốn trốn thì cứ chết một lần trước đi, sau đó để ta phong ấn!
Long Ngọc lạnh lùng nói.
- Mẹ kiếp, ta không tin, ta không tin ngươi có thể mạnh như vậy, ta không tin ngươi không bị giết chết, tự bạo!
Tên Thiên Ma kia hét lên một cách giận dữ.
Bùm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, bị Long Ngọc đưa tay ra phất nhẹ một cái, một luồng kim quang chặn lại công kích tự bạo của hắn.
Thế nhưng, sau khi tên Thiên Ma đó tự bạo xong tái sinh lại tiếp tục rơi vào Ngũ Chỉ Sơn của Long Ngọc.
Xoetl Ngay lập tức, Long Ngọc bắt hắn ta lại, phong ấn hắn bằng kim phù chữ vạn theo cách tương tự như vừa rồi.
- Không, không, không!
Thiên Ma kia gào thét hoảng sợ.
Tuy nhiên cũng vô ích, Long Ngọc đã không ra tay thì thôi, mà đã ra tay thì nhất định sẽ thành công, chỉ trong nháy mắt, tên Thiên Ma kia đã bị phong ấn hoàn toàn.
Long Ngọc ném hắn cho Đại Quang Minh Bồ Tát, trong khi Đại Quang Minh Bồ Tát đang sững sờ, Long Ngọc lại nhìn về phía đáy biển.
- Tử Bất Phàm, Chu Hồng Y, mang Kim Bát Đại La tới đây!
Long Ngọc trầm giọng bảo.
- Vâng!
Một tiếng reo hò vui mừng từ đáy biển phía xa vọng lại.
Bỗng nhiên, nước biển tách ra, Chu Hồng Y cùng một đám người sơ cấp Thành Tiên Cảnh đỡ lấy Như Ý Tam Bảo nhanh chóng đi tới trước mặt Long Ngọc.
- Mở ra! Long Ngọc nói với về nặng nề.
Bùm!
Như Ý Tam Bảo lập tức mở ra, đột nhiên, một tên Thiên Ma từ bên trong xông tới.
- Cuối cùng cùng phá được rồi, các ngươi đều đáng chết!
Tên Thiên Ma kia vừa thoát ra được, liền giận dữ hét lên một câu làm rung chuyển cả đất trời.
Hiển nhiên là tên Thiên Ma bị nhốt trong Như Ý Tam Bảo không hề biết được chuyện gì đã xảy ra bên ngoài trong khoảng thời gian này, thế nên đang muốn đại khai sát giới trong cơn tức giận.
- Ngũ Chỉ Sơn!
Long Ngọc lạnh lùng hô lên một câu.
Bùm!
Ngay lập tức, tên Thiên Ma kia bị Long Ngọc nắm trong lòng bàn tay, làm thế nào cũng không thể động đậy được.
- Hả? Chuyện gì thế này?
Tên Thiên Ma kia sửng sốt.
Không phải bản thân đang muốn đại khai sát giới ư? Tại sao lại không thể cử động được như thế này? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
- Nữ nhi của Khương Huyền sao? Chuyện này là như thế nào?
Tên Thiên Ma kia ngạc nhiên hỏi.