- Không thể nào, không thể nào, ngươi chỉ vừa mới vượt qua Thành Tiên Kiếp, làm sao có thể nhốt ta lại được, không thể nào, phá cho ta!
Ma Thập Tứ hét lên, ra sức vùng vẫy.
- Tuy là vừa nãy ta đã nhập định, nhưng không có nghĩa là ta không biết những gì đang xảy ra xung quanh mình, là ngươi, vừa rồi là ngươi đã đánh Vương Khả, là nắm đấm này sao?
Long Ngọc hỏi với vẻ lạnh lùng.
Vừa nói xong, bàn tay kia của Long Ngọc cũng ngưng tụ ra một lòng bàn tay khác, bất ngờ nắm lấy cánh tay trái của Ma Thập Tứ.
- Ngươi muốn làm gì? Aaaaa! !
Ma Thập Tứ sợ hãi kêu gào.
Xoetl Cánh tay còn lại của Ma Thập Tứ đã bị Long Ngọc xé sống ra, là xe ra chứ không phải là chém, đau đớn tới mức khiến cho tiếng gào thét thảm thiết của Ma Thập Tứ vang vọng khắp đất trời.
Vương Khả đứng cách đó không xa đang trố mắt lên nhìn Long Ngọc.
- Đây chính là Ma tôn bá đạo kia sao?
Mắt của Đại Quang Minh Bồ Tát đang chiến đấu ở phía xa kia chợt sáng lên.
- Long Ngọc, ngươi tỉnh rồi sao?
- Ma Thập Tứt Hai tên Thiên ma cả kinh hô lên.
Long Ngọc nhìn Ma Thập Tứ một cách hung dữ, rồi duỗi thay ra chuẩn bị phong ấn Ma Thập Tứ. 4 Mặt của Ma Thập Tứ chợt biến sắc, bị phong ấn sao, chuyện này làm sao có thể chứ?
- Tự bạo!
Ma Thập Tứ lại hét lên một tiếng thật to.
Bùm!
Một trận nổ vô cùng lớn trong nháy mắt đã phá tan Ngũ Chỉ Sơn của Long Ngọc. Một đám mây hình cây nấm khổng lồ kéo theo một trận gió lốc kinh hoàng, càn quét khắp mọi nơi, gây ra một cơn sóng thần khủng khiếp.
Sau khi tự bạo, Ma Thập Tứ lại tiếp tục sống lại từ trong một đám sương mù màu đen.
Bốp!
Đột nhiên, lòng bàn tay vàng Ngũ Chỉ Sơn của Long Ngọc lại xuất hiện trở lại, giữ Ma Thập Tứ trong lòng bàn tay.
Vẻ mặt của Ma Thập Tứ lập tức đơ ra, lại bị bắt tiếp rồi ư? Chẳng lẽ, lần tự bạo để tái sinh vừa rồi của ta là vô ích sao?
- Tiếp tục thêm một lần nữa cũng không sao! Mới chỉ một lần thì làm sao có thể bù đắp được những đau khổ mà ngươi đã gây ra cho Vương Khả cơ chứ?
Xoet!
- Aaaaf Ma Thập Tứ hét lên một tiếng đầy đau đớn, cánh tay kia của hắn lại bị Long Ngọc xé ra một lần nữa. Tiếng kêu gào thảm thiết đó khiến cho toàn thân những tên Thiên Ma đang chiến đấu ở phía xa run lên, quay đầu lại nhìn về phía Long Ngọc tàn nhẫn kia.
Long Ngọc vừa tỉnh lại, cất kim liên cửu phẩm vào, sau đó vươn tay ra xé cánh tay còn lại của Ma Thập Tứ hai lần.
Hai lần kêu gào thảm thiết của Ma Thập Tứ khiến cho những tên Thiên Ma đang chiến đấu ở phía xa trợn to mắt lên, phải biết rằng, cho dù là Ma Thập Tứ đã bị cụt một tay, nhưng hắn cũng là một bát trọng Thành Tiên Cảnh, chuyện này, trước mặt Long Ngọc, ngay cả khi Ma Thập Tứ đã chọn cách tự bạo mà vẫn không thể thoát khỏi.
- Chuyện này, chuyện này không thể nào!
- Thượng Thiên Hạ Địa Duy Ngã Độc Tôn Công sao lại có thể bá đạo như vậy chứ?
- Chắc chắn là giả rồi!
Hai tên Thiên Ma đang giao chiến với Đại Quang Minh Bồ Tát ở đằng xa gào thét một cách đầy khiếp sợ.
Thế nhưng, cảnh tưởng phía xa không phải là giả, sau khi xé nát cánh tay của Ma Thập Tứ hai lần liên tiếp, cuối cùng Long Ngọc cũng phong ấn Ma Thập Tứ. Giờ khắc này, cho dù Ma Thập Tứ muốn huy động sức mạnh để tự bạo thì hắn cũng không thể nào làm được.
- Không, không, Ma Tứ, mau tới cứu ta!
Ma Thập Tứ gào lên.
Tuy nhiên, lúc này, Ma Tứ ở đăng xa đang bị Ác Hoàng quấn lấy, không thể rời đi được.
- Vương Khả, ngươi như thế nào rồi?
Sau khi phong ấn Ma Thập Tứ, Long Ngọc lập tức nhìn về phía Vương Khả.
- Ta không sao, Long Ngọc, bây giờ thực lực của nàng thật là mạnh mếẽt!
Vương Khả ngạc nhiên cảm thán.
Long Ngọc liếc nhìn Vương Khả, nở một nụ cười mỉm.
- Lúc trước, ngươi ngăn cản giúp ta lâu như vậy, sao có thể không có việc gì được chứ, nhưng mà, bây giờ thật tốt!
Nói xong, Long Ngọc chợt nhìn về phía Đại Quang Minh Bồ Tát.
- Ngươi bảo vệ mình cẩn thận nhé, lát nữa ta sẽ qua! Ngươi trông coi tên Ma Thập Tứ này trước, tùy ngươi xử lý hắn!
Long Ngọc bảo.
Sau khi dặn dò xong, Long Ngọc giao lại Ma Thập Tứ đã bị phong ấn cho Vương Khả, sau đó, nàng sải bước xông thẳng tới chỗ của Đại Quang Minh Bồ Tát.
- Không hay rồi, nàng ta qua đây rồi, nàng ta qua đây rồi, chạy nhanh đi, hôm nay chắc chắn không thể thu thập bọn chúng được rồi, chạy nhanh thôi!
Một tên Thiên Ma sợ hãi kêu lên.
Bùm!
Hai tên Thiên Ma ra tay cùng lúc, lập tức đánh cho Đại Quang Minh Bồ Tát khững người lại.
- Chạy ư? Đã tới lúc này rồi mà vẫn còn muốn chạy hả, muộn rồi!
Long Ngọc lạnh lùng nói.