Bất Diệt Thần Vương

Chương 2086: Tiên nhân Ma Tứ




Ma Tứ đột nhiên nhìn Ma Thập Tam với ánh mắt đây rét lạnh.

- Ta, ta, ta đã cố hết sức rồi... !

Ma Thập Tam cười khổ.

- Cố hết sức ư? Hừ, một nghìn năm rồi, ngươi cai quản Trung Thần Châu đã một nghìn năm rồi, vậy mà vẫn phải dựa vào Đăng Tiên Châu Thiên đạo mà lão gia đã ban thưởng, mới có thể đạt tới tu vi Thành Tiên cảnh sao? Ngươi thực sự rất nực cười!

Ma Tứ nói một cách lạnh lùng.

- Ta, ta cũng không ngờ tới, Ma Tứ, mấy năm nay người thật sự rất lợi hại, đã có thể thành tiên rồi! Ngươi, ngươi, ngươi... !

Ma Thập Tam nhìn Ma Tứ với vẻ đầy thán phục.

- Không phải chỉ có mỗi ta thành tiên đâu! Chẳng qua là do các ngươi vô dụng quá mà thôi.

Ma Tứ lạnh nhạt đáp.

= T3; - Một nghìn năm trước, Vương Cô Sơn nhập ma, còn ta đợi để tiếp nhận mệnh lệnh của lão gia, đuổi theo Vương Cô Sơn, nhưng đáng tiếc là Vương Cô Sơn lại quá tham công, liều lĩnh nên đã trúng phải mưu kế của chính đạo, đã bị trấn áp lại. Năm đó, ta cảm thấy nếu như ở lại Trung Thần Châu sẽ không có tiền đồ gì cả, nên đã tới Nam Thần Châu, mà ngươi, lại lựa chọn tiếp tục ở lại Trung Thần Châu để đợi Vương Cô Sơn xuất quan? Ha ha, ha ha, đã thấy sự khác biệt chưa? Ta rời đi một nghìn năm, bây giờ đã có thể thành tiên rồi, còn ngươi, vẫn phải dựa vào Đăng Tiên Châu Thiên Đạo mới có thể miễn cưỡng đạt được thành tựu Thành Tiên cảnh, thật là nực cười, thật là nực cười mà!

Ma Tứ cười lạnh lùng nhìn Ma Thập Tam.

Ma Thập Tam nở một nụ cười khổ:

- Ta...

- Thôi bỏ đi, dù sao thì cũng cùng là Thiên Ma với nhau, ta không nói gì ngươi nữa! Cái chết của Ma Bát vẫn còn rất nhiều điểm đáng ngờ, chính đạo có thể giết được Thiên Ma sao, nghe cứ như chuyện cười!

Ma Tứ lạnh giọng nói.

- Là thật đấy, lúc bọn chúng thẩm vấn ta, cũng đã nói ra rất nhiều bí mật sâu xa của Thiên Ma, bao gồm cả việc lão gia muốn ma hóa khắp cả địa cầu, sau đó khiến cho mọi người đều chết đi!

Bọn chúng đều biết hết đấy!

Ma Thập Tam giải thích.

- Sao cơ?

Con ngươi của Ma Tứ đột nhiên co rút lại, nhìn về phía Ma Thập Tam.

Loại bí mật như thế này mà cũng bị bại lộ rồi ư?

- Vì thế nên ta mới cảm thấy khó giải quyết, vì thế nên ta mới sợ hãi, muốn tới cầu cứu các ngươi! Ta lo rằng... !

Ma Thập Tam sốt sắng nói.

- Chẳng lẽ bọn chúng thực sự có thể giết chết Thiên Ma sao?

Sắc mặt của Ma Tứ trầm xuống.

- Ta cũng không dám làm phiền lão gia, lần trước, Vương Cô Sơn xuất quan đã bảo ta liên lạc với lão gia, lão gia rất giận dữ với ta, vì vậy ta không dám thông báo cho lão gia. Ma Tứ, bây giờ ngươi đã là tiên nhân rồi, hay là ngươi nói chuyện với lão gia một chút xem sao?

Ma Thập Tâm lo lắng không yên.

- Ngươi muốn chết sao? Lão gia đang bế quan luyện hóa Thiên đao, đang trong giai đoạn nước rút cuối cùng, ai đám làm phiền chứ?

Ma Tứ gắt gỏng.

- Vậy phải làm thế nào bây giờ?

Ma Thập Tam sốt ruột hỏi.

Ma Tứ híp mắt lại:

- Chung quy lại, dù sao cũng phải làm cho rõ chuyện này, bắt buộc phải tìm ra ngọn nguồn, chứ không thể đợi tới lúc sau khi lão gia xuất quan tra hỏi chúng ta, mà chúng ta lại không biết cái gì được!

- Đúng vậy, đúng vậy, ngươi muốn qua đó với ta sao, vậy thì tốt quá rồi!

Ma Thập Tam reo lên với vẻ kích động.

- Cho dù là ai đi chăng nữa, nhưng nếu có thể giết được Thiên Ma, vậy thì chắc chắn sẽ phải chết!

Ma Tứ lạnh giọng nói.

- Đúng thế, nhất định đều phải chết, Đại Quang Minh Bồ Tát đáng chết, Vương Khả đáng chết, còn có cả tên Thiện Hoàng kia cũng đáng chết, tất cả bọn chúng đều đáng chết!

Ma Thập Tam bức xúc.

- Thiện Hoàng?

Ma Tứ nheo mắt lại hỏi.

- Đúng vậy, Thiện Hoàng là người đứng đầu chính đạo ở Trung Thần Châu, hắn không cần thiết phải sống nữa rồi chứ?

Ma Thập Tam tò mò hỏi.

- Thiện Hoàng sống ở tòa cung điện đằng trước kia!

Ma Tứ chỉ về phía Thi Đế Đô ở cách đó không xa.

- Sao cơ? Thiện Hoàng ở đây?

Ma Thập Tam ngạc nhiên hỏi.

- Đúng rồi, Thiện Hoàng đến cầu kiến Thi Đế, ha ha, thật là...

Ma Tứ híp mắt cảm thán.

Đúng lúc Ma Tứ đang lạnh lùng nhìn về phía xa xăm kia thì đột nhiên nhìn thấy một đòn vô cùng khủng khiếp bay lên ngút trời.

“Bùm!"

Một tiếng nổ lớn vang lên, Thiện Hoàng mặc áo kim bào ngay lập tức bị đánh cho bay thẳng lên trời, trông vô cùng chật vật.

- Khương Hoàng, ngươi còn dám đến gặp ta sao? Muốn chết đúng không?

Một tiếng thét lạnh lùng từ phương xa truyền tới.

Tiếng thét lạnh vừa phát ra, tạo ra một tiếng gầm vang như đang đè nén khiến cho tất cả sinh linh trong Thi Đế Đô đều phải giật mình, tất cả đều bị dọa cho quỳ sụp xuống.