- Phụ thân ta vẫn mãi không tỉnh lại, lúc trước xảy ra rất nhiều chuyện! Bây giờ ta là tân Diêm La Nhân Hoàng, nhị thúc, hay là người giúp ta đi!
Trương Thần Hư vội vàng nhìn Trương Tây Lai với vẻ mong chờ.
Trương Tây Lai khẽ cau mày, ta giúp ngươi? Ta còn chưa hiểu chuyển gì xảy ra đây này!
- Ngươi tới thật đúng lúc, ta, sư huynh, Lý nhi, Vương đại tiểu thư sắp phải đi Đông Thần Châu rồi, khả năng là không thể trở về trong một thời gian! Vừa hay ngươi cũng đang trấn giữ Thiên Sư điện, vậy thì chú ý giúp Thần Hư một chút!
Trương Thiên Sư dặn dò.
- Gì cơ, mọi người muốn đi Đông Thần Châu? Chẳng lẽ là muốn tới...
Trương Tây Lai hồi với vẻ ngạc nhiên.
Ngươi muốn về thăm mẫu thân hả?
- Sao hả, ngươi cũng muốn đi Đông Thần Châu à?
Trương Thiên Sư nhìn Trương Tây Lai.
Sắc mặt Trương Tây Lai cứng lại:
- Không, không, phụ thân, mọi người đi đi, ta không đi đâu!
Người cứ yên tâm, có ta ở đây, Thiên Sư điện nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì đâu!
Trở về gặp mẫu thân với các ngươi? Đùa cái gì vậy chứ, lần trước bỏ nhà ra đi đã không nói một tiếng nào với mẫu thân rồi, nếu lần này trở về chẳng phải ta sẽ bị côn hiếu tử của mẫu thân đánh cho thừa sống thiếu chết sao?
- Ngươi có thể đi về cùng mà!
Trương Thiên Sư khuyên nhủ.
Lần trước giấu giếm thê tử, ngồi tù một nghìn năm thay cho sư huynh, lần này trở về, chắc chắn ta sẽ phải quỳ ván giặt đồ rồi, nếu dẫn theo cả nhỉ tử về, như vậy có thể để nó gánh vác thêm một phần!
- Không, không, phụ thân, người cứ trở về là được rồi! Bây giờ ta vẫn rất ổn, ta còn phải giúp đỡ Trương Thần Hư nữa, lỡ như có người xấu muốn hãm hại hắn thì làm thế nào bây giờ? Phụ thân, mọi người cứ đi đi!
Trương Tây Lai vội vàng lắc đầu nguây nguẩy.
Trương Thiên Sư trừng mắt với tiểu nhi tử. Ngươi không thể ngăn cản cơn tức giận của mẫu thân ngươi cho vi phụ một chút sao?
Tên nhi tử này nuôi thật tốn cơm, cũng may, ta vẫn còn cháu gái ngoan, vẫn có thể dẫn theo đại nhi tử về để cho thê tử đánh đập, chửi mắng, mong rằng thê tử nhìn thấy bộ dạng thê thảm này của đại nhi tử thì có thể bớt tức giận một chút, haiz, vẫn là đại nhi tử tốt hơn, có thể trở về chịu đòn giúp ta!
- Gia gia, vừa nãy ta nhìn thấy hình như cả người phụ thân run lên một hồi?
Trương Thần Hư kêu lên một cách kinh ngạc.
- Nói nhăng nói cuội cái gì thế, phụ thân ngươi còn lâu mới tỉnh lại!
Trương Thiên Sư trừng mắt với cháu trai.
- Thật đấy, vừa rồi ta thực sự nhìn thấy mài!
Trương Thần Hư nói với vẻ sốt sắng.
Thế nhưng kiểm tra một lúc mà Trương Đông Lai vốn đĩ vẫn không hề có dấu hiệu tỉnh lại.
- Lễ nào, ban nãy con hoa mắt rồi sao?
Sắc mặt của Trương Thần Hư vô cùng mờ mịt.
Diêm La Thần Đô!
Hai hôm nay. Vương đại tiểu thư, Đại Quang Minh Bồ tát và Trương Thiên Sư đã ra tay chuyển toàn bộ quảng trường Diêm La Thần Đô về, chỉ cần xây dựng hoàng cung là được. Đương nhiên, Diêm La Thần Đô bây giờ cũng chỉ còn một đống hoang tàn, hàng trăm nghìn thi thể yêu ma, vô số kiến trúc trong tòa thành bị sụp đổ, còn có một số lão bách tính bỏ mạng oan uổng, mọi thứ đều vô cùng hỗn loạn.
May thay, Trương Thần Hư đã có thể chủ trì được đại cục.
Những đệ tử của Thiên Sư điện vội vàng đi tới Đại Thiện Hoàng triều để chịu tang cơ bản đã trở về đầy đủ. Tất cả đang chờ đợi mệnh lệnh của Trương Tây Lai theo sự sắp xếp của Trương Thiên Sư.
Có một cường giả Thành Tiên cảnh như Trương Tây Lai trông giữ Thiên Sư điện, Diêm La Hoàng triều sẽ ổn định hơn nhiều.
- Lão Nhị, ngươi thật sự không muốn trở về với ta?
Trương Thiên Sư lại nhìn Trương Tây Lai với ánh mắt mong chờ như cũ.
- Phụ thân, con vẫn còn chuyện quan trọng hơn bên này, người gửi lời hỏi thăm tới mẫu thân giúp ta, cứ bảo là đợi khi nào giải quyết xong công việc ở bên này, ta sẽ dẫn theo Trương Chính Đạo trở về thăm mẫu thân!
Trương Tây Lai từ chối.
Trương Thiên Sư trừng mắt với Trương Tây Lai, ngươi muốn học theo ta? Dẫn theo nhỉ tử trở về để chịu phạt cùng?
- Được rồi, những việc cần nhắn nhủ cũng đã nói xong rồi, sau này, tất cả mọi việc ở Đông Thần Châu đều nghe theo mệnh lệnh của Trương Lý nhi, Trương Lý nhi chính là người cai quản ở khu vực Đông Thần Châu, ta sẽ điều động lần lượt những người khác sau, đã nghe rõ chưa?
Vương Khả hỏi.
- Vâng, ông chủ!
Tất cả nhân công của Công ty Thần Vương đều đồng thanh đáp.
- Ừm!
Vương Khả gật đầu.
Vương Khả quay đầu lại nhìn Trương Thiên Sư và Vương đại tiểu thư:
- Hai vị, bao giờ các ngươi lên đường vậy? Tình hình của Lý nhi bây giờ có thể tỉnh lại bất cứ lúc nào, ngộ nhðỡ phải độ kiếp thì làm thế nào, phải hành động nhanh lên!