Vương Khả buồn bực nói.
Đồng An An nhìn tên Vương Khả không biết xấu hổ này, nôn ra máu không biết nói gì:
-...
- Tạch tạch tạch!
Đúng lúc này, niệm châu trên cổ tay Vương Khả, có năm viên xuất hiện vết rạn, hiển nhiên vừa rồi Vương Khả va chạm tường không khí, đã khiến cho trọc chân khí của lại tăng lên lần nữa, vòng tay này sắp không ép được ngọn lửa trong thể nội.
- Sư tôn, ngươi mau dẫn ta về Thiên Lang Tông, ta cần công đức bên trong Định Quang Kính, đồ nhi sắp không trụ được rồi, sư tôn! Nhanh, cứu mạng!
Vương Khả lo lắng kêu.
Thiên Lang Tông!
Một vệt sáng hiện lên, là Trần Thiên Nguyên mang theo Vương Khả, Đồng An An về tới sơn môn.
- Tông chủ!
Có đệ tử Thiên Lang Tông vây quanh.
- Đây là đàn chủ một cái phân đàn Ma Giáo, tất nhiên biết rõ rất nhiều bí mật của Ma Giáo, mang đến Tây Lang Điện, cẩn thận thẩm vấn một phen!
Trần Thiên Nguyên ném Đồng An An ra ngoài.
- Vâng, đệ tử sẽ đưa đi!
Một đám đệ tử Thiên Lang Tông nhanh chóng nâng Đồng An An trọng thương rời đi.
Trần Thiên Nguyên mang theo Vương Khả tiến vào một gian đại điện chữa thương.
- Bành!
Cửa lớn ầm ầm đóng lại, chỉ còn lại hai người Vương Khả và Trần Thiên Nguyên.
- Sư tôn, ngài làm hộ pháp cho ta là được rồi, nhanh, ta sắp cháy rồi! Bên trong Định Quang Kính có công đức của ta, trước đưa công đức của ta cho ta đi!
Vương Khả lo lắng nói.
Uy lực trọc chân khí quá mức bá đạo, xé mở từng luồng hàn băng chi khí bên trên niệm châu, đang nhanh chóng trùng kích, trên đường đến, từng viên niệm châu rạn nứt, cuối cùng chỉ còn lại một hạt châu chống đỡ, mắt thấy sắp không chịu nổi.
Trần Thiên Nguyên tỏ vẻ không hiểu đối với tình huống hiện tại của Vương Khả, nhưng vẫn dựa theo lời Vương Khả nói đi làm.
- Bành!
Định Quang Kính bị Trần Thiên Nguyên triệu hồi đến, sau đó nhanh chóng lấy ra một quả cầu công đức toả ra kim quang lóa mắt ở bên trong. Là cỗ công đức lúc trước Nhiếp Thanh Thanh tru ma ở vương cung Đại Thanh đưa cho Vương Khả.
- Công đức? Quá tốt rồi!
Vương Khả kích động nói.
Trong đầu hiện lên ghi chép bên trên Đại Nhật Bất Diệt Thần Công.
- Trọc chân khí, có thể thôn phệ đủ loại lực lượng mà biến sắc, kim sắc yếu nhất, hắc sắc mạnh nhất! Thời khắc chí hắc, sẽ tự bốc cháy! Lấy công đức điều hoà, có thể biến đen thành vàng!
Vương Khả bắt lấy quả cầu công đức kia, công đức lập tức tràn vào trong cơ thể Vương Khả, bay thẳng đến đan điền hắn.
- Bành!
Viên niệm châu cuối cùng áp chế hỏa diễm trong cơ thể Vương Khả ầm vang vỡ tan, trong nháy mắt toàn bộ chuỗi hạt châu đeo tay, bị trọc chân khí đốt cháy hầu như không còn.
Đúng vào lúc này, công đức nhập thể, tràn vào bên trong trọc chân khí.
Trọc chân khí sắp bốc cháy kia, giống như bị tạt một chậu nước lạnh.
- Xì xì xì xì tư!
Thể nội Vương Khả phát ra âm thanh giọt nước rơi trên bàn ủi, khiến Trần Thiên Nguyên nhìn cũng phải chép miệng kỳ lạ, tên đồ đệ này của mình, luyện Ly Hỏa Thần Công, thật quỷ dị?
Trần Thiên Nguyên vừa hộ pháp, vừa nhìn toàn thân Vương Khả bốc lên mồ hôi. Càng bốc lên từng đợt hơi nước, giống như ở bên trong lồng hấp. Không bao lâu, đại điện tràn ngập sương mù.
Trần Thiên Nguyên:
- ? ? ?
Đây là Ly Hỏa Thần Công sao? Tại sao giống như là ở nhà tắm hơi vậy?
- Thật thoải mái, thật thoải mái!
Toàn thân Vương Khả thoải mái.
Nhà tắm hơi khiến toàn thân và tinh thần sảng khoái.
Nhìn bộ dạng say mê của tên đồ đệ kia, Trần Thiên Nguyên không đành lòng nhìn thẳng, cuối cùng vẫn không nhìn, đi ra ngoài điện chờ.
Vương Khả quan sát bên trong thân thể phát hiện, trọc chân khí đen như mực, chậm rãi thay đổi, từ màu đen biến thành màu sám, sau đó là vàng sẫm, màu vàng sáng, cuối cùng cũng biến thành kim sắc.
- Tốt rồi, tốt rồi, rốt cục cũng biến trở về!
Vương Khả lòng vẫn còn sợ hãi nói.
- Bành!
Bỗng nhiên bên ngoài thân thể Vương Khả bắn ra một cỗ khí lưu.
Đột nhiên trọc chân khí vàng óng ánh ngưng tụ, dường như bên trong luồng chân khí kia ngưng tụ ra một tia trọc chân khí ở thể lỏng.
- Chân nguyên? Chân khí ngưng tụ thành chân nguyên? Tu vi lại đột phá? Tiên Thiên cảnh đệ lục trọng?
Vương Khả kinh ngạc nói.
Giờ phút này trọc chân khí bên trong đan điền, từ khí hóa hình, vừa có thể khí, có thể lỏng, nhìn qua có chút sương mù, Vương Khả biết, đây là quá trình trọc chân khí chất biến.
- Tại sao tu vi ta lại đột phá? Đột phá nhanh như vậy làm gì?
Vương Khả buồn bực nói.
Bản thân còn không có nghiên cứu triệt để, cái này lại bắt đầu biến hóa? Trọc chân khí hình thái sương mù? Đừng có tiếp tục thiêu thân nữa.
Vương Khả tỏ vẻ phiền muộn, đứng dậy.
Lúc này, cửa điện mở ra lần thứ hai, Trần Thiên Nguyên đi đến.
- Thương thế tốt chưa?
Trần Thiên Nguyên hiếu kỳ nói.
- Tốt thì tốt, nhưng tu vi ta lại không giải thích được tăng một trọng, hiện tại đệ tử là Tiên Thiên cảnh đệ lục trọng!
Vương Khả tỏ vẻ phiền muộn.
- Đây là tình huống bình thường! Vừa rồi ngươi lấy nhiều công đức như vậy, nếu tu vi không đột phá, mới là kỳ quái!
Trần Thiên Nguyên nói.
- Ồ?
Vương Khả khó hiểu nói.
- Công đức? Đối với tu chân giả chính đạo mà nói, không chỉ có gia tăng ngộ tính, nhiều khi dùng để đột phá bình cảnh! Tu hành, chính là nghịch thiên mà đi, nào có dễ dàng như vậy. Càng tu luyện lên cao, càng gian nan, rất nhiều người cả đời bị kẹt ở một cái cảnh giới, không cách nào tiến lên nửa tấc, nhưng nếu có đầy đủ công đức, sẽ có thể giúp ngươi xông phá bình cảnh, giống như thiên đạo đang chỉ điểm cho ngươi vậy! Công đức càng nhiều, tu vi càng tăng lên nhanh! Công đức sẽ giúp ngươi dọn sạch tất cả nghiệp chướng trên con đường tu hành! Đây là khen thưởng của thiên đạo! Đây cũng là một trong những động lực để người trong chính đạo liều mạng tru ma thu hoạch công đức!
Trần Thiên Nguyên giải thích nói.
- Công đức còn có thể giúp người ta tăng cao tu vi?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Đúng thế, vừa rồi ngươi dùng nhiều công đức như vậy, quá lãng phí, thông thường để dùng ở thời điểm Tiên Thiên cảnh đỉnh phong, hiệu quả sẽ càng tốt hơn, có thể giúp ngươi nhất cử đạt tới Kim Đan cảnh, thế nhưng... !
Trần Thiên Nguyên tiếc hận nói.
- Sư tôn, không sao, về sau ta lại tích lũy!
Vương Khả không thèm để ý nói.