Trong khi Thần Vương tệ lại có thể ngày ngày đều giúp Vương Khả thu hoạch công đức, quả thực không khác gì máy thu hoạch công đức cả. Mặc dù chỉ mới qua mấy năm ngắn ngủi, song, số lượng công đức thu thập được từ Thần Vương tệ đã bằng hoàng triều bình thường thu thập công đức trong một trăm năm, một ngàn năm, thậm chí càng lâu hơn.
Lần này, bởi số lượng công đức Vương Khả cần quá lớn, hết cách, hắn đành phải sớm một bước điều động công đức Thần Vương tệ.
Oanh!
Công đức nhập thể, giống như sông lớn lao nhanh, trút thẳng tới nguyên thần ở đan điền. Chỉ thấy Đại Nhật Nguyên Thần đang bốc cháy nhanh chóng được dập đi.
ầm ầm!
Không lâu sau, Đại Nhật Nguyên Thần đã từ màu đen chuyển thành màu xám, sau đó từ từ biến thành màu vàng sẫm, màu vàng sáng, cuối cùng là màu vàng.
Oanh!
Ngoài thân Vương Khả lần nữa tuôn trào một luồng khí lưu, thổi tan toàn bộ hỏa diễm bên ngoài da thịt.
- Võ Thần Cảnh tầng thứ sáu? Vương Khả, tu vi ngươi tăng nhanh thật đấy?
Vương đại tiểu thư ngạc nhiên nhìn xuống dưới vực sâu.
Nét mặt Vương Khả cứng lại, trừng mắt nói:
- Nhìn cái gì? Cẩn thận đau mắt hột đấy!
Thì ra vừa rồi lửa lớn cháy bùng lên, quần áo trên thân Vương Khả lần nữa bị đốt sạch, lúc này cả người Vương Khả chỉ có một đống vòng tay trữ vật che chắn lại vị trí kín đáo.
- Ha ha ha hai Vương đại tiểu thư cười lớn, trong lòng lại không mấy để ý.
Vương Khả vung tay lên, dùng sương mù che chắn cửa động, cấp tốc lấy ra áo quần mặc vào.
- Võ Thần Cảnh tầng thứ sáu? Mẹ nó chứ, công đức Thần Vương tệ mất sạch, chỉ còn lại mỗi công đức từ Nhân Hoàng Luân Hồi hoàng triều, chút công đức đó thì ích gì?
Vương Khả phiền muộn không thôi.
Đạp bước, Vương Khả đi ra cửa động.
- Vương Khả, ngươi xem, giờ ta là tân Nhân Hoàng của Diêm La hoàng triều, ha ha ha!
Trương Thần Hư đắc ý khoe khoang.
Lúc này, thân nhân đều được cứu ra, mặc dù thương thế thảm trọng, nhưng không sao cả, có thể khoe khoang với Vương Khả là đủ để cao hứng rồi.
- Tân Diêm La Nhân Hoàng?
Ánh mắt Vương Khả sáng lên.
- Không sai! Sau này ta không làm giám đốc gì kia cho công ty Thần Vương của ngươi nữa, giờ ông đây đã là hoàng thượng!
Trương Thần Hư đắc ý nói.
- Nhanh, đưa toàn bộ công đức Nhân Hoàng của ngươi cho ta! Vương Khả nói thẳng.
Nét mặt Trương Thần Hư cứng lại:
- Ngươi nói cái gì?
- Đừng bức ta đánh cướp, tốt nhất ngươi nên tự giác, đừng có không biết tốt xấu! Lần này vì cứu ngươi, ta thiệt to, trước đưa toàn bộ công đức Nhân Hoàng của ngươi cho ta, để ta hồi chút vốn! Bằng không, coi chừng ta thu thập ngươi!
Vương Khả trừng mắt uy hiếp nói.
Sắc mặt Trương Thần Hư cứng đờ, mẹ nó chứ, ngươi biết thế nào mới được gọi là Nhân Hoàng không? Ngươi còn dám đánh cướp Nhân Hoàng?
- Cho ngươi suy nghĩ một lát, chút nữa mà còn không đưa, ta trực tiếp tìm gia gia ngươi để đòi! Mẹ nó, lần này bị gia gia ngươi gạt thẳm, luôn mồm khoác lác nói cái gì mà hắn có thể quét ngang toàn trường? Phi! Nếu không phải ta sức ngăn sóng dữ, lần này cả đám đều phải chết ở đây!
Vương Khả khinh thường nói.
Nơi không xa, Trương Thiên Sư sắc mặt cứng đờ, hung hăng trừng mắt nhìn Vương Khả.
Vương Khả lại không để ý, mà bay thẳng đến chỗ Trương Lý nhi trên trời.
- Lý nhi! Ngươi cảm thấy thế nào?
Vương Khả lo lắng hỏi.
- Đừng động, Trương Lý nhi đang nhập định, đối với nàng mà nói thì đây là chuyện tốt!
Đại Quang Minh Bồ Tát lập tức ngăn lại Vương Khả.
- Lý nhi! Ngươi cảm thấy thế nào?
Vương Khả lo lắng nói.
- Đừng động, Trương Lý nhi đang nhập định, đối với nàng mà nói thì đây là chuyện tốt!
Đại Quang Minh Bồ Tát lập tức ngăn lại Vương Khả.
- Chuyện tốt? Đã thế này rồi còn chuyện tốt? Lúc trước ta đi Thiện Thần Đô muốn mời Thiện Hoàng cùng tới, các ngươi lại nói chỉ bằng các ngươi đã có thể quét ngang hết thầy, ta tin các ngươi, trên đường dặn đi dặn lại các ngươi bao nhiêu lần, nói lúc đánh nhau chú ý để Lý nhi trốn ra xa chút, các ngươi ngăn ở mặt trước, giờ thì sao? Đánh cũng đánh không lại, còn hại Lý nhi thiếu chút gặp nạn!
Vương Khả trừng mắt nhìn Đại Quang Minh Bồ Tát.
Đại Quang Minh Bồ Tát mặt đen như đáy nồi, nhìn Vương Khả, lúng túng giải thích nói:
- Tình huống đặc thù, ngươi không thấy à?
- Đúng vậy, chẳng phải các ngươi đều không việc gì? Ba người chúng ta mới bị thương nặng, ngươi còn không biết xấu hổ quở trách chúng ta!
Vương đại tiểu thư trừng mắt nói.
- Đúng vậy!
Đại Quang Minh Bồ Tát cũng tán đồng.
Vương Khả:
—ua! Sao ta lại không việc gì? Ta thu thập bao nhiêu là công đức Thần Vương tệ, cuối cùng đều mất sạch! Sao ta lại không việc gì? Lần sau ta biết làm thế nào?
- Trương Lý nhi không sao, vừa rồi ta đã kiểm tra qua, cỗ lực lượng kia quá mức khủng bố, Trương Lý nhi đang dùng thần hỏa nung đốt, khu trừ tạp chất, đợi nung đốt xong xuôi, nàng liền có thể hấp thu, đến lúc đó tu vi tất sẽ một bước lên trời, thậm chí có khả năng thành tiên!
Vương đại tiểu thư nói.
- Có thể biến thành người?
Ánh mắt Vương Khả sáng lên.
- Đó là tự nhiên, chẳng qua, chờ nàng luyện hóa xong còn cần chút thời gian! Với thể chất của nàng, dùng Dao Trì Thần Công, chỉ cần một loại hỏa diễm là đủ rồi, nhưng mà, nàng có tận hai mươi mấy loại, tốc độ nung đối sẽ càng nhanh, càng thêm tỉnh thuần, rất có ích đối với nàng!
Vương đại tiểu thư nói.
- Vậy là được, vậy ta an tâm!
Vương Khả gật đầu.
- Vương Khả, ta muốn nói chuyện với ngươi một lúc!
Vương đại tiểu thư đột nhiên trầm giọng nói.
- Ta? Vương đại tiểu thư, ngươi muốn đòi về lệnh bài gia chủ của Dạ Xoa Vương gia? Cái này không vấn đề, giờ ngươi đã quay lại, hết thầy đều dễ nói!
Vương Khả cười nói.
Vương đại tiểu thư lại lắc đầu:
- Không phải, là thế này, giờ chúng ta đang cần chữa thương, lát nữa lại nói chuyện sau! Đại Quang Minh Bồ Tát, Trương Thiên Sư, cả Vương Khả ngươi nữa, chúng ta ngồi lại nói chuyện với nhau!
Trên mặt Vương Khả không khỏi hiện lên vẻ cổ quái, các ngươi muốn tìm ta nói chuyện? Ba tên đại lão đỉnh cấp cùng tới, không lẽ là muốn vét chỗ tốt từ tay ta? Các ngươi không nghe ngóng qua xem ta là ail _