Bất Diệt Thần Vương

Chương 2050: Hoàng Giác tuyệt vọng




Tên thuộc hạ cung kính nói.

- Mang tới!

Vương Khả ra lệnh.

Rất nhanh, phân thân Hoàng Giác đã bị đánh cho không thành hình người lần nữa được kéo tới.

- Ách, thứ gì thế này? Đây đâu phải người vừa rồi!

Vương Khả sửng sốt.

- Gia chủ, vẫn là hắn, chỉ là chúng ta ra tay quá nặng, nên thoạt nhìn có hơi sưng phù!

Tên thuộc hạ nói.

- Đây mà là hơi chút sưng phù?

Vương Khả thần tình cổ quái hỏi lại.

Đây là bị đánh cho hoàn toàn biến dạng mới đúng!

- Vương... Vương Khả, ta thực sự chính là phân thân của Hoàng Giác, ta tới chỉ để đưa tin!

Lần này phân thân Hoàng Giác không dám cười mỉa, thậm chí ngay cả nhìn Trương Lý nhi một cái cũng không dám, lập tức mở miệng nói.

- Phân thân Hoàng Giác? Ngươi lừa ai đấy!

Vương Khả khinh thường nói.

~ Ta nói là sự thật, tin hay không là tùy các ngươi, chẳng qua, tiếp sau đây, Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư, Trương Đông sống chết thế nào, phải xem thái độ của các ngươi!

Phân thân Hoàng Giác lạnh lùng nói.

- Ngươi nói ngươi là phân thân Hoàng Giác, vậy ta hỏi ngươi, lần đầu tiên lúc ta và Hoàng Giác gặp mặt, ta đeo giày gì?

Vương Khả hỏi.

Phân thân Hoàng Giác ngây dại, mẹ nó, chuyện từ bao nhiêu năm trước, ai còn nhớ được lúc đó ngươi đeo giày gì?

- Ngươi không nói được? Còn muốn giả mạo phân thân Hoàng Giác?

Vương Khả không đáng nói.

- Ta có thể kể chi tiết chiến đấu của chúng ta trước kia, ta có thể... !

Phân thân Hoàng Giác vội kêu lên.

- Mấy thứ đó, chẳng phải hơi tra liền biết? Còn cần ngươi kể?

Vương Khả khinh thường nói.

- Ta nói thật! Cửu Diệu chân nhân sai ta nhắn tin cho các ngươi!

Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư đã bị bắt, nếu các ngươi không trở về, bọn họ liền sẽ chết!

Phân thân Hoàng Giác trầm giọng nói.

- Càng nói càng tầm phào, Cửu Diệu chân nhân muốn hại đệ đệ ta? Ngươi đùa gì đấy! Cửu Diệu chân nhân thương đệ đệ ta nhất.

Trương Lý nhi cũng khinh thường nói.

- Đúng vậy, công phu chạy trốn của Trương Chính Đạo thuộc hàng nhất lưu, làm sao có thể bị ngươi bắt được, còn nữa, chỉ bằng đứa yếu như sên là ngươi, còn đòi bắt bọn họ?

Vương Khả không đáng nói.

- Ngươi, ngươi... phải làm sao ngươi mới chịu tin ta?

Phân thân Hoàng Giác giận nói.

- Lão già, trò này của ngươi là ta chơi thừa lại, còn muốn gạt ta?

Mẹ nó, thế đạo bây giờ sao thế nhỉ? Ô Trung Thần Châu lại có lừa đảo dám lừa đến trên đầu ta? Nói, người sau lưng ngươi là ai?

Vương Khả trừng mắt quát.

Phân thân Hoàng Giác ngây người mất một lúc, mãi lát sau mới nói:

- Ta không lừa ngươi, sau lưng ta chính là Cửu Diệu chân nhân!

Cửu Diệu chân nhân là Thiên Ma, là Ma Cửu!

Vương Khả nhướng mày:

- Ngươi đúng là nhân tài, đến cái lúc này rồi còn mạnh miệng?

- Ta không mạnh miệng, ta nói là sự thật!

Phân thân Hoàng Giác phẫn nộ kêu hét.

- Mang về, từ từ cạy miệng hắn, tra hỏi xem rốt cuộc là ai dám đánh chủ ý lên đầu ta? Hừ, chán sống! Tưởng ta dễ bắt nạt đúng không?

Vương Khả giận nói.

- Vâng!

Đám thuộc hạ lập tức ứng tiếng.

- Ta không lừa ngươi, ta nói là sự thật, ta chính là Hoàng Giác, Cửu Diệu chân nhân là Thiên Ma Ma Cửu, hiện tại đã bắt được Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư, Trương Đông Lai, chúng ta đang bàn điều kiện với ngươi, ta nói là sự thật!

Phân thân Hoàng Giác phẫn nộ hét ầm lên.

- Ngươi có vẻ cứng miệng đấy, nhưng mà không sao, thủ hạ ta đều là cao thủ thẩm vấn, đại hình hầu hạ, để xem ngươi còn cứng miệng được không!

Vương Khả hừ lạnh nói.

- Nhớ kỹ, nhất định phải cạy mở miệng hắn, ta không muốn nghe thấy kết quả thẩm vấn mà các ngươi đưa lên lại là mấy lời bậy bạ kiểu như vừa rồi hắn nói!

Vương Khả nhìn đám thuộc hạ, phân phó nói.

- Vâng!

Đám thuộc hạ xoa xoa tay, ánh mắt hăm dọa nhìn phân thân Hoàng Giác.

- Ta nói là sự thật!

- Lão già, ngươi còn dám nói thêm mấy lời lừa gạt gia chủ như vừa rồi, có tin ta đánh ngươi răng rơi đầy đất không?

Một tên thuộc hạ trừng mắt uy hiếp nói.

- Ta không lừa gạt... !

- Suy nghĩ cho thật kỹ rồi hãng khai nhận tử tế. Hừ, còn đám nói mấy lời như khi nãy, chúng ta lấy mạng ngươi!

Đám thuộc hạ như lang như hổ đe dọa nói.

Cứ thế, phân thân Hoàng Giác bị kéo đi trong tuyệt vọng xen lẫn sợ hãi.

Cùng lúc, trong đại điện hoàng cung Diêm La thần đô.

- Thế nào? Trương Lý nhi nghe được tin Trương Thần Hư, Trương Chính Đạo, Trương Đông Lai bị chúng ta khống chế, có phải bị dọa cho không ngừng quỳ xuống xin tha?

Cửu Diệu chân nhân mong đợi nhìn bản thể Hoàng Giác.

Bản thể Hoàng Giác tròn mắt nhìn lại:

— suy)

Ta, ta biết nên giải thích thế nào đây?

Diêm La hoàng cung, trong một gian đại điện!

Diêm La Nhân Hoàng và Cửu Diệu chân nhân đồng thời coi chừng Hoàng Giác, lúc này sắc mặt ai nấy đều rất khó coi.

Sai ngươi đi làm chút chuyện, sao lại khó khăn đến vậy? Phân thân ngươi còn bị đánh? Đã đánh suốt hai ngày, đến giờ vẫn chưa xong?

- Là thật, phân thân kia của ta nói thật, bọn họ lại vẫn cứ quyền đấm cước đá, chỉ khi ta bịa chuyện, bọn họ mới kiên nhẫn nghe ta giải thích!

Hoàng Giác sắc mặt khó coi nói.

- Tại sao? Tại sao lại thế này?

Diêm La Nhân Hoàng tròn mắt hỏi.

- Trước đó Vương Khả từng có bàn giao, không cho phép thủ hạ tin tưởng lời ta nói lúc trước, cứ phải muốn cạy ra hắc thủ sau lưng phân thân ta! Đám thủ hạ kia mù quáng tin tưởng Vương Khả, căn bản không phân tốt xấu, phân thân của ta đã bị đánh cho không thành hình người!

Hoàng Giác bi phẫn nói.

- Vậy giờ phải làm sao?

Cửu Diệu chân nhân trừng mắt nhìn Hoàng Giác.

Cho ngươi đi đưa tin, ngươi lại bị đánh thành thế này, ngươi có thể làm được chuyện gì nên hồn không?

- Nói đi cũng phải nói lại, mới đầu lúc ngươi chọc giận Vương Khả, Vương Khả nói ngươi nhìn Trương Lý nhi bằng ánh mắt dâm tà, Trương Lý nhi đang trong hình thái Phượng Hoàng, ngươi có điên không mà đi nhìn người ta như thế?

Diêm La Nhân Hoàng oán giận nói.

- Ta không có! Ta chỉ cười ha ha một tiếng thôi!

Hoàng Giác bi phẫn thanh minh.

- Sao ngươi lại cứ phải cười ha ha một tiếng?

Diêm La Nhân Hoàng trừng mắt hỏi.

Hoàng Giác:

—. i Mẹ nó, ta làm sao biết được? Đương thời chỉ bất giác cười một tiếng thôi mà.

- Được rồi, đừng lãng phí thời gian, giờ phải nghĩ cách để dụ Trương Lý nhi đi về!

Cửu Diệu chân nhân lạnh lùng nói.