- Nhưng mà, Trương Lý nhi đang ở Luân Hồi Thần Đô! Căn cứ theo tin báo, cường giả bên kia không phải là ít!
Diêm La Nhân Hoàng nhướng mày nói tiếp.
Cửu Diệu chân nhân nhìn Trương Chính Đạo và Trương Thần Hư bị đánh cho không còn hình người ở trước mặt, híp mắt nói:
- Không cần, phái một người đi báo tin là được, chúng ta dùng Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư uy hiếp, bắt Trương Lý nhi phải quay về!
- Phái ai đi? Chuyện chúng ta ở đây, người khác đâu có biết!
Hoàng Giác nhíu mày hỏi.
Cửu Diệu chân nhân và Diêm La Nhân Hoàng cùng quay đầu nhìn Hoàng Giác. Hoàng Giác biến sắc:
- Để ta đi?
Trong lòng Hoàng Giác vạn lần không nguyện, tin báo trước đó, Hoàng Giác cũng thấy được, tình hình bên phía Luân Hồi hoàng triều đang thế nào? Nơi đó toàn là đại lão Đăng Tiên Cảnh, hắn mà đi, vạn nhất không về được thì sao?
- Ngươi có thể luyện phân thân, để nó đi thay!
Diêm La Nhân Hoàng nói.
- Luyện hóa phân thân cần phân liệt nguyên thần, làm vậy không tốt cho tu hành sau này. Thường thường chỉ những người tu hành không cách nào tiến triển mới sẽ thử phân liệt nguyên thần luyện hóa phân thân để tăng cường thực lực. Chứ người bình thường, ai nguyện khiến nguyên thần đang hoàn chỉnh xuất hiện sứt mẻ!
Hoàng Giác ra vẻ khó xử nói.
Diêm La Nhân Hoàng trừng mắt nhìn Hoàng Giác:
- Ngươi luyện hóa phân thân còn ít chắc? Ngươi sớm đã thành vò mẻ không sợ nứt, giờ còn chối ngược chối xuôi? Nếu không phải ta phụ trách đại trận của Ma Cửu, chính ta đều phân liệt, ngươi còn chối cái gì?
Cửu Diệu chân nhân cũng mắt lạnh nhìn Hoàng Giác:
- Nếu ngươi muốn quay về Trấn Ma địa ngục, ta có thể đưa ngươi về!
- Không, không, ta chỉ nói vậy thôi!
Mặt Hoàng Giác tái xanh.
- Yên tâm, Trương Đông Lai, Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư đều ở trong tay chúng ta, Trương Lý nhi nhất định sẽ nghe theo!
Cửu Diệu chân nhân trầm giọng nói.
- Đành phải thế vậy!
Hoàng Giác thở dài nói.
Mười ngày sau, vẫn trong gian đại điện kia.
Nét mặt Hoàng Giác có vẻ tiểu tụy không ít, lúc này hắn đang ngồi ở trên ghế, đứng trước mặt là Cửu Diệu chân nhân và Diêm La Nhân Hoàng.
- Đã tìm được chưa?
Cứu Diệu chân nhân mong đợi hỏi.
- Tìm được, phân thân kia của ta tìm tới Vương Khả. Ở phụ cận La Hán Điện có một ngọn núi lửa, Vương Khả dẫn theo một đám người và Trương Lý nhi cùng đi vào trong nham tương núi lửa, không biết là muốn tìm thứ gì!
Hoàng Giác nhíu mày nói.
- Nhanh, sai phân thân kia của ngươi qua đó, ta muốn đối thoại trực tiếp với Trương Lý nhi!
Cửu Diệu chân nhân hưng phấn nói.
- Được rồi!
Hoàng Giác ứng tiếng.
Cùng lúc, trên một tòa hải đảo ở mặt tây Luân Hồi Thần Đô.
Vương Khả và Trương Lý nhi bay ra từ trong miệng núi lửa.
~ Trong núi lửa này không có Địa Tâm Thần Hỏa, không sao, bên kia còn có mấy miệng núi lửa nữa, chúng ta cứ tìm từ từ!
Vương Khả nói.
- ÙI Tử Phượng Hoàng Trương Lý nhi khẽ gật đầu.
- Gia chủ, bên kia có người muốn tới, bị chúng ta ngăn lại, người đó nói muốn gặp chủ mẫu Trương Lý nhi!
Một tên thủ hạ cung kính nói.
- Tìm ta?
Trương Lý nhi kinh ngạc hỏi lại.
- Ồ? Dẫn đến đây!
Vương Khả ra lệnh.
Rất nhanh, phân thân Hoàng Giác được dẫn tới, vì là phân thân mới luyện hóa, dung mạo có hơi khác với Hoàng Giác.
- Ngươi là ai, tìm ta làm gì?
Trương Lý nhi trừng mắt hiếu kỳ hỏi.
- Ha ha!
Phân thân Hoàng Giác nhếch môi cười lạnh, đang định nói chuyên.
Ba Vương Khả vung tay quất một tát lên mặt phân thân Hoàng Giác.
- Mẹ nó, lão già, về mặt đó của ngươi là có ý gì? Nhìn lão bà ta mà còn dám cười đê? Tìm chết? Đánh hắn cho ta!
Vương Khả trừng mắt mắng.
- Vâng!
Lập tức, đám thuộc hạ nhào tới.
ầm ầm!
Sau một hồi hành hung, phân thân Hoàng Giác không ngừng kêu thảm:
- Vương Khả, dừng tay, là ta, Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư, Trương Đông Lai đang trong tay ta, ngươi còn đánh, bọn họ liền phải chết!
Phân thân Hoàng Giác trực tiếp dùng chân tướng uy hiếp Vương Khả.
Vương Khả lại cười lạnh, trên mặt hiện vẻ không đáng:
- Mẹ kiếp, dám nghịch đại đao trước mặt Quan Công? Múa rìu qua mắt thợ? Tên lừa đảo này, còn dám lừa đến trên đầu ta, chán sống rồi hả? Đánh! Đánh cho mụ nội hắn cũng không nhận ra!
- Vâng!
Âm âm!
- A, ta nói là sự thật, đáng chết, Vương Khả, ta là Hoàng Giác, ta là Hoàng Giác!
Phân thân Hoàng Giác quát.
- Tưởng ta dễ lừa lắm chắc? Đánh tiếp, mẹ kiếp, Hoàng Giác đang bị trấn áp trong Trấn Ma địa ngục, ngươi lại đi giả mạo Hoàng Giác? Ngươi nghĩ bọn ta ngu? Đánh hắn!
Vương Khả trừng mắt mắng.
- Vâng!
Đám thuộc hạ vì muốn tranh công trước mặt Vương Khả, ai nấy đều ra tay cực nặng, chỉ cần đánh không chết là được. Rất nhanh, miệng phân thân Hoàng Giác đã bị đánh cho méo xệch, nửa ngày, song vẫn không người để ý.
- Lý nhi, đi, chúng ta tới núi lửa bên kia xem xem!
Vương Khả nói.
- ỪI Trương Lý nhi gật đầu.
Cùng lúc đó, trong đại điện Diêm La hoàng triều.
Cửu Diệu chân nhân, Diêm La Nhân Hoàng mong đợi nhìn bản thể Hoàng Giác.
- Thế nào? Gặp được Trương Lý nhi rồi hả? Tỏ rõ thân phận chưa? Ta nói, ngươi thuật lại, gạt Trương Lý nhi về đây!
Cửu Diệu chân nhân trông mong nhìn bản thể Hoàng Giác.
Tròng mắt Hoàng Giác trợn trừng, đắng chát nhìn Cửu Diệu chân nhân và Diêm La Nhân Hoàng:
- Bọn họ không tin lời ta, còn đánh phân thân!
Cửu Diệu chân nhân:
— 2L Diêm La Nhân Hoàng:
“sai - Vì tiết kiệm thời gian, phân thân luyện hóa lần này tương đối yếu, thế nên... ! Phân thân kia bị đánh đau, ta cũng có cảm giác tương tự, a!
Hoàng Giác sắc mặt khó coi nói.
- Đừng nói nhảm, nhanh đi tìm Vương Khả!
Cửu Diệu chân nhân buồn bực nói.
- Được rồi! Chẳng qua, chắc phải đợi đánh xong lần hành hung này bọn họ mới thả ta đi!
Hoàng Giác nói.
- Nhanh lên!
Cửu Diệu chân nhân trừng mắt quát.
Trên biển lớn phía tây.
Vương Khả và Trương Lý nhi lần nữa phóng tới một miệng núi lửa, tiến vào sâu trong nham tương để tìm thần hỏa. Tìm nửa ngày, hai người mất hứng mà về.
- Vẫn không có? Tức chết ta mất!
Trương Lý nhi giận nói.
- Đừng vội, từ từ tìm!
Vương Khả lắc đầu.
Ngay khi hai người định tiếp tục bay về nơi xa, một tên thuộc hạ lại bay tới.
- Gia chủ, người kia đã bị chúng ta đánh cho mụ nội hắn cũng nhận không ra. Nhưng mà, hắn vẫn cứ muốn gặp các ngươi, nói hắn đúng thật là Hoàng Giác!