Bất Diệt Thần Vương

Chương 2037: Trảm hai Ma Thần




Cùng lúc, tiếng nổ rên vang, hai đạo Như Ý Thần Châm bay thẳng đến mi tâm hai người.

Lúc Như Ý Thần Châm cắm đến trước mặt, hai người mới giật mình hồi thần lại, biết rõ không hay, đang định phản kháng.

Ông!

- Vạn Niên Cổ?

Toàn thân hai người cứng đờ, cả kinh kêu lên.

Bành!

Nháy mắt khi Vương Khả thúc giục Vạn Niên Cổ, hai chiếc Như Ý Thần Châm cũng vừa lúc đâm tới mi tâm hai người! Tức thì, hai người đứng ngây ra đó, không cử động gì được.

Đầu bên kia, Vương Khả hóa thành trạng thái Đại Nhật Nguyên Thần, nghênh đón Ma Thập Tam và Cung Sơn Hải đang lao tới, bảo vệ cho Chu Hồng Y và Nhiếp Thanh Thanh đang rất suy nhược phía sau lưng.

Oanh!

Xung kích từ hai Đăng Tiên Cảnh hung hăng ập tới Đại Nhật Nguyên thần.

Nhưng đối với Vương Khả mà nói, xung kích này còn chưa đủ để khiến hắn đột phá, thậm chí là cảm thấy đau đớn. Hai người rốt cục không cường đại được như Ma Bát, lực lượng công kích lập tức bị Vương Khả hóa thành trọc chân nguyên, sau đó phun ra.

Oanh !

Đại Nhật Nguyên Thần phun ra hỏa diễm như là pháo laser, nháy mắt liền đánh cho Ma Thập Tam và Cung Sơn Hải loạng choạng sắp ngã.

- Cái gì?

Ma Thập Tam thất kinh kêu lên.

Ma Thập Tam biết Vương Khả rất tà môn, nhưng không ngờ được rằng Vương Khả có thể ngăn cản mình và Cung Sơn Hải, hắn mới chỉ là Võ Thần Cảnh thôi mà? !

- Tách Ma Thập Tam, Cung Sơn Hải ra, đừng để bọn hắn tới đây!

Vương Khả hét lớn.

- Được!

Ổ bên ngoài, Tây Môn Tĩnh, Sắc Dục Thiên, Tử Bất Phàm, Hoàng Thiên Phong đồng thanh ứng tiếng.

ầm ầm!

Nháy mắt, không gian bên trong như chợt sinh ra vòng khí xoáy khổng lồ, lần nữa cuốn lấy Ma Thập Tam và Cung Sơn Hải.

- Cung Sơn Hải, nhanh, nhanh cứu Bạch Liên Ma Thần, Hắc Liên Ma Thần, bằng không hôm nay chúng ta đều phải bỏ mạng ở chỗ này!

Ma Thập Tam cả kinh kêu lên.

Nhưng mà, giờ đây bọn hắn đến cả hành động cũng khó khăn.

- Trước đưa Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh Thanh ra ngoài!

Vương Khả kêu nói.

Lập tức, Tây Môn Tĩnh kéo hai người đi ra.

Vương Khả biến lại hình người, đạp bước đi đến chỗ Bạch Liên Ma Thần, Hắc Liên Ma Thần đang bị cố định.

Không phải hắn không muốn cùng đi ra với hai người, mà là Như Ý Tam Bảo cùng một chỗ mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất.

Lúc này, hai chiếc Như Ý Thần Châm định trụ hai đại Ma Thần, dù vậy, hai đại Ma Thần tựa hồ vẫn còn có thể khe khẽ giãy dụa.

- Hỏa! Vương Khả quát nhẹ một tiếng.

Oanh!

Trọc chân nguyên bạo phát, quanh bốn phía Vương Khả lập tức được bao phủ bởi Thái Dương Chân Hỏa cuộn trào, dưới sự điều khiển của Vương Khả, ngoài ngoài căn bản không thấy rõ tình hình bên trong.

Tay cầm Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm, tròng mắt Vương Khả trợn trừng, gồng lực chém tới.

ầm ầm!

Lửa lớn ngất trời, ai cũng không thấy được Vương Khả và hai đại Ma Thần đang làm gì bên trong, chỉ ẩn ẩn thấy có hai vệt kim quang lóe lên lấp lánh.

- Được rồi, mang bọn ta ra ngoài đi, Như Ý Thần Châm có thể lưu lại, tiếp tục đối phó Ma Thập Tam và Cung Sơn Hải!

Vương Khả kêu lên.

- Được!

Oanh!

Một cỗ hấp lực cực mạnh lập tức kéo Vương Khả, Hắc Liên Ma Thần, Bạch Liên Ma Thần đi ra.

Lửa lớn từ từ thu liếm, ai nấy đều rất kinh ngạc. Rốt cuộc hai đại Ma Thần chỉ mới bị định trụ, trong thời gian ngắn ngủi như vậy, Vương Khả lại có thể giết được?

Vương Khả đi ra, thấy được dưới đất chỉ còn sót mỗi hai cỗ thi thể, chính là Bạch Liên Ma Thần và Hắc Liên Ma Thần, lúc này thi thể hai người đang bị viên hạt châu óng ánh bên trong cấp tốc hấp thu hết thảy lực lượng.

Không lâu sai, hai cỗ thi thể tan biến, bị hai viên hạt châu vàng óng hấp thu hoàn toàn.

- Lão Chu, lão Nhiếp, các ngươi mỗi người một viên, nhanh lên!

Vương Khả đưa ra hai viên hạt châu vàng óng.

Ánh mắt hai người sáng lên, cũng không nhiều lời, trực tiếp nuốt xuống. Nháy mắt, ngoài thân cả hai toát ra từng điểm sáng lấp lánh như sao trời.

- Lão sư, thứ vừa rồi là Thiên Đạo Đăng Tiên Châu?

Trên mặt Tây Môn Tĩnh chớp qua một tia đố ky, hỏi nói.

- Liên quan gì đến ngươi, điều khiển Như Ý Tam Bảo cho tốt, bên trong còn có hai tên Đăng Tiên Cảnh đấy!

Vương Khả trừng mắt nhìn Tây Môn Tĩnh.

Bẫy lần này là do hắn gài, được đến thứ gì đương nhiên phải do hắn phân phối. Hơn nữa, trước đó tiểu tử được đến chỗ tốt còn chưa biết đủ? Tiêu sạch mười ức cân linh thạch của lão tử, lão tử còn chưa tính sổ với ngươi đấy!

- Lão sư, Bạch Liên Ma Thần, Hắc Liên Ma Thần cứ thế chết rồi?

Trong đồ áo bọn hắn hình như không có vòng tay trữ vật?

Tây Môn Tĩnh cúi đầu nhìn chằm chằm đống quần áo nát vụn dưới đất.

Vương Khả trừng mắt nhìn Tây Môn Tĩnh:

- Đã bảo rồi, cái đó thì liên quan gì đến ngươi, làm tốt chuyện của mình đi!

Vòng tay trữ vật trên người bọn họ đương nhiên đã vào túi ta?

Lời này còn cần ngươi nói? Có điên không? !

Cơ mặt Tây Môn Tĩnh co quắp cả lại, sau cùng chỉ còn biết đành chịu gật đầu.

Xử lý xong Bạch Liên Ma Thần, Hắc Liên Ma Thần, trong Như Ý Tam Bảo chỉ còn lại Cung Sơn Hải và Ma Thập Tam.

Lúc này, nội tâm Cung Sơn Hải triệt để nguội lạnh, vừa rồi bốn Đăng Tiên Cảnh hợp lực còn giật gấu vá vai, giờ chỉ còn lại mình và Ma Thập Tam, liệu còn có thể chống đỡ nổi ư?

Ma Thập Tam và Cung Sơn Hải dựa lưng vào nhau, chia ra đối phó với từng chiếc Như Ý Thần Châm.

- Ma Thập Tam, ngươi còn có thể tìm được ngoại viện nào nữa không?

Cung Sơn Hải lo lắng nói.

- Đi đầu mà tìm? Vừa rồi không biết nguyên thần tàn niệm Bạch Liên Ma Thần, Hắc Liên Ma Thần có tìm được chủ thượng hay không, nếu không tìm được, vậy thì... !

Trên mặt Ma Thập Tam hiện đầy tuyệt vọng.

- Thế giờ phải làm sao?

Cung Sơn Hải hốt hoảng nói.

- Cung Sơn Hải, lần này bị ngươi hại chết!

Ma Thập Tam bi phẫn quát.

- Cái gì mà bị ta hại chết, còn không phải Giải Binh Giáp, thủ hạ ngươi hại chúng ta trúng kết Cung Sơn Hải trừng mắt nói.

- Ai! Thôi không nói chuyện này nữa. Vậy đi, ngươi ta dựa lưng vào nhau, ngăn đỡ Như Ý Tam Bảo công kích, tiếp tục cầm cự một phen, hi vọng Đại Hắc Ám Bồ Tát sớm chút thắng lợi!

Ma Thập Tam phiền muộn nói.

- Đành vậy thôi!

Cung Sơn Hải buồn bực đáp lời.