- Đúng vậy, như thế, chúng ta đâu còn gì phải băn khoăn? !
Hắc Liên Ma Thần cũng khó hiểu hỏi.
Ma Thập Tam lại nhíu mày:
- Ta không biết, ta chỉ có cảm giác, Ma Bát kia hơi khác với Ma Bát của một ngàn năm trước!
- Một ngàn năm trước?
Bạch Liên Ma Thần ngơ ngác hỏi lại.
- Một ngàn năm trước, trước cả thời điểm chính đạo phong ấn chủ thượng, thực ra, khi ấy ma đạo cũng sớm đã có chuẩn bị, thậm chí ba tên Thiên Ma tiểm phục ở Phật Môn, Đạo Môn, Chiến Thần Điện đều được hạ lệnh xuất động, mê hoặc cường giả đỉnh cấp của Phật Môn, Đạo Môn, Chiến Thần Điện, tham dự vào hành động phong ấn chủ thượng. Mục đích tự nhiên không phải là vì phong ấn chủ thượng, mà là muốn nhân cơ hội đó, một mẻ hốt gọn chính đạo!
Ma Thập Tam nói.
- Ngươi nói thế là có ý gì?
Hai người nghi hoặc nhìn Ma Thập Tam.
- Kế hoạch năm đó vốn là định nội ứng ngoại hợp, kéo toàn bộ cường giả đỉnh cấp chính đạo đến chiến trường Trung Thần Châu, sau đó hợp mưu với chủ thượng Vương Cô Sơn, mai phục huyết tẩy hết thảy cường giả chính đạo, như thế, chính đạo trong thiên hạ sẽ không còn nguyên khí để phản kháng!
Ma Thập Tam nói.
- Thế lần kia... ?
Hắc Liên Ma Thần kinh ngạc nói.
- Thời điểm ấy thực lực hai người còn chưa đủ, tự nhiên không tư cách biết được nội tình năm đó. Lúc ấy, Ma Bát phụ trách hành động với Phật Môn, yêu cầu là mê hoặc cường giả Phật Môn đi đến, sau đó tiến hành mai phục, phối hợp với chủ thượng, giết sạch Phật Môn, nhưng mà, năm đó Ma Bát lại đột nhiên biến mất không chút tung tích!
Ma Thập Tam nhíu mày nói.
- Ma Bát biến mất?
Bạch Liên Ma Thần hiếu kỳ nói.
- Đúng vậy, ngay trước thềm đại chiến năm đó, Ma Bát phụ trách Phật Môn biến mất, Ma Cửu phụ trách Đạo Môn cũng biến mất, Ma Thất phụ trách Chiến Thần Điện thì cũng bị Chiến Thần Điện giam giữ, bởi vậy mới khiến kế hoạch thất bại trong gang tấc!
Ma Thập Tam nói.
- Cái kia... !
- Ta cũng không biết chuyện này là thế nào, càng không hiểu được tại sao Ma Bát lại thành Đại Hắc Ám Bồ Tát!
Ma Thập Tam nhíu mày nói.
- Thế tên Ma Bát này còn có thể tín nhiệm không?
Bạch Liên Ma Thần nhíu mày nói.
- Vừa rồi Ma Bát cũng đã nói, một ngàn năm qua hắn gặp chút chuyện mà ta không tư cách biết được, hắn sẽ đích thân bẩm báo với Thiên Đạo lão nhân gia! Vậy nên ta mới không nói gì! Còn về có thể tín nhiệm hay không, điểm này thì không cần lo lắng, bởi vì tất cả Thiên Ma đều là do Thiên Đạo lão gia sáng tạo, không thể nào phản bội ma đạo được!
Ma Thập Tam trịnh trọng nói.
- Vậy thì còn sợ gì nữa?
Hắc Liên Ma Thần nghi hoặc nói.
- Ta không biết, ta cứ cảm thấy có gì đó là lạ! Nhưng rốt cục là lạ ở chỗ nào thì ta lại không nói ra được. Ma Bát này có hơi khác với Ma Bát năm đó, nếu không phải ta hỏi bất kỳ chuyện bí mật nào năm đó lúc từng ở chung nàng đều trả lời được, ta còn tưởng đây là cái bẫy!
Ma Thập Tam nhíu mày nói.
- Một ngàn năm, có ai mà không đổi khác! Chỉ cần đúng thật Ma Bát là được rồi!
Hắc Liên Ma Thần nói.
- Trong lòng ta cứ cảm thấy không quá an tâm!
Ma Thập Tam vẫn nhíu mày.
Ngay khi ba người đang đàm luận, đột nhiên có bóng người bay về phía Luân Hồi hoàng cung.
- Dừng lại!
Một tiếng kêu to vang lên.
Là thủ vệ Luân Hồi hoàng cung kịp thời bóc mở trận pháp ngăn cản thân ảnh kia.
- Đại nhân!
Bóng đen kia la lên.
- Hả?
Ma Thập Tam đột nhiên biến sắc. Nhìn ra ngoài điện.
Chỉ thấy, ngoài điện có một đám thị vệ Luân Hồi hoàng triều đang định bay lên.
- Cung Sơn Hải, là người của ta, để hắn vào đây!
Ma Thập Tam kêu lên.
- Thả cho vào!
Trong hoàng cung truyền ra tiếng hạ lệnh của Cung Sơn Hải.
- Vâng!
Thị vệ hoàng cung lập tức thối lui, mặc cho bóng đen kia bay đến đại điện nơi Ma Thập Tam đang đứng.
Vừa tiến vào đại điện, bóng đen kia lập tức khom lưng bái lạy:
- Đại nhân, tình hình không ổn, các ngươi trúng kế, chúng ta đi mau! - Hả? Ngươi nói cái gì?
Ma Thập Tam nhíu mày.
- Ngươi là ai?
Hắc Liên Ma Thần trầm giọng hỏi.
- Là thủ hạ của ta, Giải Binh Giáp!
Ma Thập Tam lập tức giải thích nói.
Chỉ thấy người áo đen kia xốc mũ lên, lộ ra dung mạo, chính là Giải Binh Giáp.
- Giải Binh Giáp, không phải ta dặn ngươi coi chừng Ác Thần Đô ư? Hơn nữa còn sai ba người làm thế thân cho chúng ta, để bọn họ mỗi ngày lộ diện một lần nhằm lẫn lộn nghe nhìn? Sao giờ ngươi lại tới đây?
Ma Thập Tam trừng mắt hỏi.
- Đại nhân, hết thảy đều làm theo yêu cầu của ngài, thuộc hạ nhìn chằm chằm đám người Tử Bất Phàm, Hoàng Thiên Phong, không để bại lộ chuyến đi lần này. Nhưng mà, ngay hôm qua, thuộc hạ bất ngờ phát hiện có người giám thị, liền triệu tập cường giả dưới trướng bắt lại, hỏi ra mới biết là người do Cung Sơn Hải sai đến giám thị chúng ta!
Giải Binh Giáp lập tức nói.
- Hả? Ngươi nói cái gì?
Ma Thập Tam trừng mắt thất kinh hô lên.
- Cung Sơn Hải phái người giám thị các ngươi? Tại sao?
Bạch liên Ma Thần biến sắc.
- Thuộc hạ không biết, nhưng thuộc hạ nhận thấy có gì đó không đúng. Nếu đại nhân đã hợp tác cùng Cung Sơn Hải, tại sao hắn còn phải giám thị chúng ta? Nhất định là hắn có mưu đồ nào đó khác, không chừng, lần này mời đại nhân tới là cố ý mai phục đại nhân!
Giải Binh Giáp nói.
- Cung Sơn Hải mai phục chúng ta?
Ba người đồng loạt nhíu mày.
- Hoang đường, ngươi là ai, lại dám âm mưa chia rẽ chúng ta?
Một tiếng hét lớn từ ngoài điện vọng vào.
Chỉ thấy Cung Sơn Hải trừng mắt nhìn Giải Binh Giáp.
Vừa rồi đột nhiên có người tới, Cung Sơn Hải liền nghi hoặc, tự nhiên chú ý đến bên này, cửa lớn nơi đây không đóng, thanh âm cũng không bị ngăn cách, bằng thủ đoạn của Cung Sơn Hải tự nhiên có thể nghe được. Vừa nghe đến đấy lập tức không kìm được hét lên.
- Đại nhân!
Giải Binh Giáp vội hoảng sợ trốn ra sau lưng Ma Thập Tam.
- Cung Sơn Hải, ngươi làm gì? Đây là Giải Binh Giáp, tâm phúc của tai Ma Thập Tam trừng mắt quát.
- Tâm phúc của ngươi? Hừ, tâm phúc của ngươi liền có thể châm ngòi khiêu khích chúng ta?
Cung Sơn Hải trừng mắt hỏi ngược lại.
- Ta không châm ngòi khiêu khích, ta nói đều là thật!