Luân Hồi Bàn, Đại La Kim Bát cấp tốc triệt hồi.
Từ từ lộ ra Vương Khả ở bên trong. Lúc này, trong tay Vương Khả nắm lấy một hạt châu vàng óng ánh, ở bên cạnh là một bộ quần áo rách nát, bên trong có ngọn lửa đỏ thắm đang thiêu đốt.
- Hồng Liên Nghiệp Hỏa?
Tử Bất Phàm hiếu kỳ nói.
- Hồng Liên Ma Thần chết rồi?
Chu Hồng Y kinh ngạc nhìn về bộ quần áo kia.
- Vòng tay trữ vật của Hồng Liên Ma Thần đâu?
Tây Môn Tĩnh sửng sốt nói.
Vương Khả trừng mắt nhìn Tây Môn Tĩnh, vòng tay trữ vật của Hồng Liên Ma Thần thì liên quan gì đến ngươi!
- Lý nhi, Lý nhi?
Vương Khả kêu lên.
Minh!
Nơi xa, Trương Lý nhi vẻ mặt tức tối vỗ cánh bay về.
- Tên Cung Sơn Hải khốn khiếp đó, bản sự chạy trốn đúng thật là..., không ngờ lại thoát được khỏi tay ta, đáng chết!
Trương Lý nhi giận nói.
- Nhanh, đây là hỏa chủng Hồng Liên Nghiệp Hỏa, trước ăn vào, xem xem có thể biến về hình người không!
Vương Khả hớn hở kêu lên.
AôI Trương Lý nhi lập tức nuốt xuống sợi hỏa chủng Hồng Liên Nghiệp Hỏa kia, nháy mắt, quanh thân nàng toát ra một luồng hỏa diễm cực lớn.
Vương Khả thu hồi Như Ý Thần Châm, lúc này, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm hạt châu vàng óng ánh trong tay Vương Khả.
- Thiên Đạo Đăng Tiên Châu?
Ánh mắt đám Chu Hồng Y, Sắc Dục Thiên đều sáng rực lên.
- Thiên Đạo Đăng Tiên Châu?
Cả đám trừng mắt nhìn Vương Khả.
Mặc dù vừa rồi không thấy được cụ thể Hồng Liên Ma Thần bị giết thế nào, nhưng mà, sự xuất hiện của viên Thiên Đạo Đăng Tiên Châu này đã nói rõ hết thảy. Vương Khả lại giết chết một tên Đăng Tiên Cảnh?
Viên Thiên Đạo Đăng Tiên Châu trước mắt này, nếu ai ăn được, chẳng phải cũng đạt tới Đăng Tiên Cảnh!
- Lão Chu, ngươi đừng nhìn làm gì, viên Thiên Đạo Đăng Tiên Châu này hấp thu lực lượng Huyết Ma trong người Hồng Liên Ma Thần, hiệu quả với ngươi không lớn, thậm chí còn có xung đột, ánh mắt nhìn xa ra chút, ngươi hẳn nên nghĩ cách làm sao làm chết Hắc Liên Ma Thần mới đúng. Hắn và ngươi đều là Cốt Ma, Thiên Đạo Đăng Tiên Châu của hắn mới hữu hiệu với ngươi!
Vương Khả nói.
- Hừi Chu Hồng Y lườm Vương Khả một cái.
Nói thì dễ lắm, ánh mắt nhìn ra xa chút? Ngươi tưởng Đăng Tiên Cảnh dễ giết vậy chắc? Lần này chỉ là cơ duyên xảo hợp, vừa khéo khắc chế Huyết Ma, bằng không ngươi đối phó kiểu gì?
- Vương Khả, ý ngươi là, viên này cho ta?
Ánh mắt Sắc Dục Thiên lập tức sáng lên.
Ta là Huyết Ma. Hồng Liên Ma Thần với ta là đồng nguyên!
- Lão Sắc, ngươi muốn đạt tới Đăng Tiên Cảnh, qua đó thuận tiện cứu Cung Vi? Rốt cuộc, hiện tại thân thể Hắc Long đế Cung Vi đang mang cũng có thực lực Đăng Tiên Cảnh!
Vương Khả nói.
- Không sai, nếu như... !
Sắc Dục Thiên mong đợi nhìn Thiên Đạo Đăng Tiên Châu trong tay Vương Khả.
- Tuy Cung Sơn Hải vốn đang tính toán Cung Vi, nhưng lần này Cung Vi cũng tính là giúp ta đại ân, viên Thiên Đạo Đăng Tiên Châu này có thể cho ngươi, nhưng, sau khi Cung Vi được cứu về, ta muốn Nghiệt Long Tâm Hỏa của nàng!
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Nghiệt Long Tâm Hỏa?
Sắc Dục Thiên nhíu mày.
- Chính là bản mệnh thần hỏa của Long Đế lúc trước. Yên tâm, năm đó Long Đế không phải chỉ có một sợi hỏa chủng, đến lúc đó ngươi chỉ cần cho ta một sợi hỏa chủng là được, ta có việc gấp cần dùng!
Vương Khả nói thẳng.
- Cái này... đương nhiên không vấn đề!
Sắc Dục Thiên lập tức thay Cung Vi đáp ứng.
Có thể có vấn đề gì được, không cứu về Cung Vi, hết thảy đều phí công, thứ nữa, Cung Vi lại không phải chỉ có một sợi hỏa chủng, vậy thì càng không vấn đề!
Vương Khả lập tức đưa ra Thiên Đạo Đăng Tiên Châu.
Ổ bên, Chu Hồng Y trừng nhìn Vương Khả, song rốt cục vẫn không nói gì.
Hắn và Sắc Dục Thiên cũng tính là người quen cũ, dù sao đều từng cùng làm thủ hạ dưới trướng Ma Tôn. Sắc Dục Thiên còn là đội trưởng đội bảo an công ty Thần Vương, Vương Khả cho hắn, mình cũng không nói được gì.
Sắc Dục Thiên tiếp lấy, một hơi nuốt vào Thiên Đạo Đăng Tiên Châu, lập tức, quanh thân toát ra từng điểm sáng lấp lánh như sao trỜi.
- Đúng rồi, bốn tên Võ Thần Cảnh thủ hạ Hồng Liên Ma Thần này phải xử lý thế nào? Có cần khử luôn không?
Tử Bất Phàm đảo mắt nhìn bốn tên tà ma bị bắt lại cách đó không xa.
- Đừng giết chúng ta, chúng ta cũng là bị ép, người nhà chúng ta bị Hồng Liên Ma Thần khống chế, chúng ta bị bức đành chịu!
Một tên tà ma Võ Thần Cảnh vội hốt hoảng nói.
- Hả?
Vương Khả nhìn bốn tên tà ma bị chế trụ nơi xa.
- Đúng vậy, người nhà chúng ta bị Hồng Liên Ma Thần khống chế trong biển máu, là kí chủ cho Huyết Thần Tử, nếu chúng ta không nghe lời, người nhà liền sẽ chết, không chỉ chúng ta, bảo tiêu cho thân thích ngươi, đâm nằm vùng trong tay Hồng Liên Ma Thần... đa phần cũng bị khống chế vì nguyên nhân này. Thực ra, chỉ cần là Võ Thần Cảnh liền có thể khu trừ Liên Hoa chú ấn trên người bọn họ, nhưng bọn họ không dám tìm người hỗ trợ, chính là bởi vì người nhà bị giam trong biển máu của Hồng Liên Ma Thần!
Một tên tà ma Võ Thần Cảnh vội thanh minh.
- Biển máu của Hồng Liên Ma Thần đã bị ta luyện, kí chủ Huyết Thần Tử trong biển máu đều bị ta bắt lại, ở chỗ này!
Sắc Dục Thiên khẽ nhíu mày, tay vung lên.
Oanh!
Lập tức, trong biển máu văng ra hơn vạn cái bướu thịt, bướu thịt rơi xuống đất, hóa thành huyết thủy, bên trong lộ ra nguyên một đám người cực kỳ suy nhược.
- Cha... cha, ngươi tới cứu ta ư?
Một thiếu niên đi ra từ trong bướu thịt, hư nhược thốt lên.
- Con ta, con ta! Tên tà ma Võ Thần Cảnh bị bắt lại lập tức kích động kinh hô.
- Ca, ta được cứu rồi ư?
- Đệ đệ, đại ca vô năng!
Lập tức, trước mặt biến thành cảnh nhận thân thích.
Thần sắc Vương Khả không giấu được vẻ cổ quái.
- Nếu các ngươi đều là bị bức, vậy không tính là thủ hạ Hồng Liên Ma Thần! Người một nhà đoàn tụ với nhau đi!
Vương Khả thở dài nói.
- Đa tạ Vương Khả Ma Thần! Chúng ta cũng là người bị hại, hôm nay ngươi cứu thân nhân chúng ta, chúng ta nguyện ý nghe lời ngươi! Chỉ mong Vương Khả Ma Thần đừng chê chúng ta thực lực thấp nhỏ!
Đám tà ma lập tức bái lạy Vương Khả.