- Đại Quang Minh Bồ Tát? A ha ha ha, thì ra các ngươi trốn ở chỗ này, tìm các ngươi suốt một năm, một năm rồi, tu vi ngươi còn chưa khôi phục, đừng chống cự, buông tay chịu trói đi!
Hồng Liên Ma Thần cười lạnh nói.
Nhưng mà, lúc này, Đại Quang Minh Bồ Tát, Bất Giới và Long Bà lại không mở miệng, ai nấy đều nhắm mắt nhập định, im lìm không nhúc nhích. Chỉ có Sắc Dục Thiên và Tây Môn Tĩnh là dường như đang điều khiển kim quang do Đại Quang Minh Bồ Tát thả ra.
- Không nói chuyện? Có vẻ giờ ngươi đang trong thời khắc then chốt, kim quang này của ngươi không ngăn được ta. Huyết hải vô lượng, phá!
Hồng liên Ma Thần hét lớn.
Oanh!
Một tiếng rên vang, vô số Huyết Thần Tử trong biển máu ầm vang xung kích kim quang tráo. Kim quang tráo lay động không ngừng.
- Sắc Dục Thiên, kim quang tráo càng lúc càng yếu, sắp không ngăn được rồi!
Tây Môn Tĩnh lo lắng nói.
- Mẹ nó, còn không phải trách ngươi! Tây Môn Tĩnh, ngươi là cái đồ mồm quạ đen!
Sắc Dục Thiên bi phẫn quát.
- Liên quan mẹ gì đến ta!
Tây Môn Tĩnh quát ngược lại.
- Hơn một năm nay, ta thật không dễ dàng mới luyện hóa xong oán linh Long tộc, ngươi ta rốt cục có thể nghỉ ngơi một lát, Đại Quang Minh Bồ Tát mang theo Bất Giới, Long Bà nhập định, đặn chúng ta hộ pháp, ngươi lại lắm mồm, nói cái gì mà thâm uyên này liệu có nguy hiểm, bị đại lão nào đó đánh lén thì phải làm sao? Giờ ứng với lời ngươi nói rồi đấy?
Sắc Dục Thiên trừng mắt quát.
- Ta thấy vô số biên bức yêu bay quanh bốn phía mới thuận miệng nói vậy thôi!
Tây Môn Tĩnh buồn bực đáp.
- Chính vì ngươi nói nhảm nên mới ra cơ sự này, nhìn xem, Hồng Liên Nhân Hoàng tới. Vương Khả nói không sai chút nào, ngươi đúng là mồm quạ đen!
Sắc Dục Thiên mắng.
- Sắc Dục Thiên, ngươi đừng quá phận, nếu không phải là ta giúp ngươi, ngươi có căng qua nổi một năm này không? Ta chỉ nhỡ miệng nói vậy thôi, ngươi cứ cắn chặt không tha là thế nào? Ai là mồm quạ đen? Ta nói thế nào thì là thế đó chắc? Vậy ta nói... !
Tây Môn Tĩnh tức tối thanh minh.
Ba! Sắc Dục Thiên lập tức che miệng Tây Môn Tĩnh:
- Ngươi đừng nói nữa, van ngươi!
ÔI Tây Môn Tĩnh bị che miệng không cách nào phát ra tiếng được.
- Giờ chúng ta đã khốn khổ lắm rồi, kim quang tráo của Đại Quang Minh Bồ Tát sắp ngăn hết nổi, ngươi lại gọi tới một tên Đăng Tiên Cảnh nữa, chẳng phải chúng ta liền đi đứt? Ta còn muốn quay về cứu Vi Vi, ngươi đừng hại ta, được không?
Sắc Dục Thiên tuyệt vọng cầu xin.
Tây Môn Tĩnh trừng mắt nhìn Sắc Dục Thiên, trong lòng tức tối không biết để đâu cho hết. Mẹ nó chứ, chuyện xui xẻo gì cũng đều đổ lên đầu ta, ta thì liên quan mẹ gì?
Oanh!
Đúng lúc này, một tiếng rên vang, vô số Huyết Thần Tử xung kích khiến kim quang tráo hiện ra một vết nứt.
- Không hay, biển máu sắp tràn vào, ta đi cản lại, ngươi dùng Định Quang Kính hiệp trợ ta!
Sắc Dục Thiên kêu lên.
Quả nhiên, khoảnh khắc kim quang tráo xuất hiện khe nứt, biển máu như thể sắp tràn vào, Sắc Dục Thiên vội vung tay lên, tung ra biển máu của chính mình để ngăn lại.
Oanh!
Lại một tiếng rền vang, biển máu xung kích biển máu, biển máu ở bên ngoài muốn xông vào kim quang tráo lập tức bị đẩy ra.
Nhưng, ngay khi Sắc Dục Thiên xung kích, Hồng Liên Ma Thần nắm lấy cơ hội, đột nhiên kéo mạnh một phát, Sắc Dục Thiên lập tức bị kéo ra khỏi kim quang tráo.
- Sắc Dục Thiên? Tiên Thiên Huyết Ma? Chậc chậc, tiểu gia hỏa, ngươi đúng là may mắn thật đấy!
Hồng Liên Ma Thần cười lạnh nói.
- Hồng Liên Ma Thần, rốt cục ngươi muốn làm gì?
Sắc Dục Thiên trừng mắt quát.
- Làm gì? Ta muốn làm gì ngươi còn không biết? Đều có người có thần thông huyết hải, ngươi lại không biết?
Hồng Liên Ma Thần cười lạnh nói.
- Ngươi muốn luyện hóa Đại Quang Minh Bồ Tát thành phân thân của mình?
Sắc Dục Thiên tròn mắt nói.
- Không sai, chủ thượng thoát khốn, cả ba đại Đăng Tiên Cảnh chính đạo cũng thoát khốn. Nhưng ba đại Đăng Tiên Cảnh muốn khôi phục tu vi lại không phải chuyện một sớm một chiều, đây chính là thời cơ tốt nhất để luyện hóa bọn hắn! Đáng tiếc, ba tên Đăng Tiên Cảnh này đều trốn kỹ quá, ta tìm suốt năm, cuối cùng mới được đến tin tức, biết các ngươi trốn ở chỗ này bế quan. Tốt, tốt, tốt lắm! Nơi này không ai hay biết, gọi trời trời không ứng, gọi đất đất không linh! Đúng là ông trời cũng thương ta!
Hồng liên Ma Thần cười lạnh nói.
- Sao ngươi tìm tới được chỗ này, là ai nói cho ngươi biết tung tích của bọn ta?
Sắc Dục Thiên nhíu mày hỏi.
- Ai nói cho ta biết không quan trọng, quan trọng là ta đã tìm được. Sắc Dục Thiên, ngươi cũng là tiên thiên Huyết Ma, đồng nguyên với ta, bây giờ, ta cho ngươi một cơ hội, ngươi có nguyện đi theo ta?
Hồng Liên Ma Thần trầm giọng nói.
- Ngươi nằm mơ! Ngươi muốn thôn phệ ta, chứ làm gì muốn ta đi theo ngươi. Huyết Ma! Ngươi là Huyết Ma, ta cũng là Huyết Ma, ta biết không ít hơn ngươi đâu!
Sắc Dục Thiên gần giọng nói.
- Nếu ngươi đã ngu muội cố chấp, vậy thì đừng trách ta. Lát nữa luyện Đại Quang Minh Bồ Tát sau cũng được, giờ trước luyện ngươi!
Hồng Liên Ma Thần nói.
Dứt lời, Hồng Liên Ma Thần vung tay lên.
Oanh!
Sóng máu bất tẫn kèm theo vô số Huyết Thần Tử bay thẳng đến chỗ Sắc Dục Thiên.
- Huyết hải thần thông, đi!
Sắc Dục Thiên rống lên.
Oanh!
Biển máu của Sắc Dục Thiên cũng đánh tới, đồng thời, vô số Long Hình Huyết Thần Tử cũng được Sắc Dục Thiên điều khiển, bay thẳng đến chỗ Huyết Thần Tử phía đối diện.
ầm ầm!
Hai phương biển máu, Huyết Thần Tử hung mãnh xung kích nhau, nhưng mà, phía Hồng Liên Ma Thần rõ ràng mạnh hơn một bậc, khiến Sắc Dục Thiên không ngừng giật lui.
- Võ Thần Cảnh đỉnh phong? Ngươi đúng là may mắn, luyện hóa oán linh Long tộc, tu vi đề cao nhiều vậy ư? Đáng tiếc, ngươi còn kém xa! Hồng Liên Ma Thần quát lạnh.
Chỉ thấy, Hồng Liên Ma Thần đạp bước tới gần, đại quân Huyết Thần Tử đi trước mở đường, xông tới đâu, tất cả Long hình Huyết Thần Tử nơi đó nháy mắt vỡ nát, một chưởng cứ thế chụp tới Sắc Dục Thiên.
- Nam Mô Địa Tạng Vương Bồ Tát!
Sắc Dục Thiên hét lớn.
Ông!
Sau lưng Sắc Dục Thiên đột ngột hiện ra pháp tướng Địa Tạng Vương Bồ Tát to lớn, đồng thời, vô số phật âm vọng lên từ phía sau, kim quang vạn trượng, tựa hồ hình thành nên một hộ tráo khổng lồ.
Oanh!