Bất Diệt Thần Vương

Chương 1993: Tình thế nguy cấp




- Lôi Hỏa Bạo!

Toàn thân Tử Trọng Sơn đột nhiên bạo phát ra vô số lôi hỏa, âm vang nổ lên áo bào đen của Tử Bất Phàm.

- Nam Mô Như Lai phật tổi Tử Bất Phàm hét lớn một tiếng.

Oanh!

Lập tức, Đại Nhật Như Lai Pháp Tướng ngưng hiện, Như Lai phật tổ đánh ra một chưởng, mang theo lượng lớn Nam Minh Ly Hỏa bay thẳng về phía Tử Trọng Sơn.

- Là ngươi, Tử Bất Phàm?

Tử Trọng Sơn bị xung kích bay ngược ra sau.

- Tử Liên Thánh Sứ, Tử Bất Phàm?

Đám Phán Quanh quanh bốn phía không khỏi thất kinh.

- Nhìn thấy không? Đây chính là chứng cứ Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư cấu kết tà ma, còn không mau bắt chúng lại cho ta, kẻ nào phản kháng, giết không cần luận!

Tử Trọng Sơn quát.

- Vâng!

Đám Phán Quan đồng thanh ứng tiếng.

Oanh!

Chúng Phán Quan vừa rồi còn đang ngập ngừng, lúc này đều xông đến động thủ. Bọn hắn chia làm ba nhóm, một nhóm trợ giúp Hoàng Soái Phi đối phó Trương Thần Hư, một nhóm trợ giúp Tử Trọng Sơn đối phó Tử Bất Phàm, nhóm còn lại thì truy đuổi theo Trương Chính Đạo và Cửu Diệu chân nhân.

Trong đó có ba tên Võ Thần Cảnh gia nhập chiến trường, nháy mắt khiến tình cảnh Trương Chính Đạo càng thêm nguy hiểm.

Dù sao nơi này cũng là địa bàn Thiên Sư Điện, để uẩn của Thiên Sư Điện cũng không chỉ có mỗi mấy tên Võ Thần Cảnh, chỉ là trước đó một mực đứng ngoài quan sát, lúc này mới đột ngột ra tay, tình thế cực kỳ nguy ngập.

Chẳng qua, Trương Chính Đạo và Cửu Diệu chân nhân cuối cùng cũng đã tới được Diêm La Thần Đô, vọt lên trên kết giới hoàng cung.

- Diêm La Nhân Hoàng, Chiến Thần Lệnh của Chiến Thần Điện ở đây, có tà ma làm loạn Thiên Sư Điện, ngươi còn không mau đi rat Trương Chính Đạo hét lớn.

Oanh !

Một tiếng rền vang, Trương Chính Đạo xung kích lên đại trận hoàng cung.

Nhưng, trong hoàng cung, Diêm La Nhân Hoàng vẫn không đi ra.

- Xong rồi, Diêm La Nhân Hoàng cũng đọa lạc, hắn không chịu đi ra, Cửu Diệu chân nhân, chúng ta chạy mau!

Trương Chính Đạo lo lắng nói.

- Chạy? Để xem các ngươi còn chạy được đi đâu!

Từ phía sau, đám Phán Quan Thiên Sư Điện ùn ùn đuổi tới.

Oanh!

Bên ngoài Diêm La hoàng cung, đại chiến lần nữa bạo phát.

Trương Thần Hư bị Hoàng Soái Phi và một đám cường giả Thiên Sư Điện vây giết, trong đám cường giả Thiên Sư Điện này có một tên Vũ Thần Cảnh, chẳng mấy chốc liền đã bức khiến Trương Thần Hư không ngừng thối lui!

- Trương Thần Hư? A, ngươi ngoan cố, nếu khi đó ngươi chịu nghe ta, để tỷ ngươi sớm gả cho ta thì đâu đến nỗi có ngày hôm nay? Hết thảy đều là ngươi đáng đời! Ngươi tưởng nương nhờ Vương Khả liền có thể đối kháng cùng ta? Lần trước ở Thi Quỷ hoàng triều, các ngươi phá hoại chuyện tốt của ta, hôm nay, món nợ đó cũng nên tính một lần luôn!

Hoàng Soái Phi trừng mắt quát.

Oanh!

Một đạo kiếm cương cực lớn chém về phía Trương Thần Hư.

Trương Thần Hư vung kiếm nghênh đón, nháy mắt liền bị đánh bay, nếu không nhờ có Thiên Sư lĩnh vực nơi tay, chắc hắn sớm đã bỏ mạng đương trường. Song dù là thế, trên thân cũng chồng chất vết thương.

- Vây lại cho ta, Trương Thần Hư cấu kết tà ma, hôm nay đừng để hắn trốn mất!

Hoàng Soái Phi quát.

- Vâng!

Phán Quan Thiên Sư Điện quanh bốn phía đồng loạt ứng tiếng.

- Hoàng soái bay, ngươi mới cấu kết tà ma, cha ngươi đã nhập ma, các ngươi đều không biết?

Trương thần không ngừng giật lui, thần sắc bi phẫn nói.

Nhưng mà, Phán Quan Thiên Sư Điện quanh bốn phía lại không chút tin tưởng lời Trương Thần Hư, nhất thời khiến cho thương tích trên thân Trương Thần Hư càng lúc càng nhiều Mắt thấy Trương Thần Hư trọng thương hư nhược, sắp bị Hoàng Soái Phi tru sát.

Đúng lúc này, trên biển lớn phía đông đột nhiên truyền đến một tiếng gầm quát.

- Minh!

Một tiếng quát lớn vang vọng thiên địa, khiến tất cả mọi người đang chiến đấu đều ngạc nhiên quay đầu nhìn lại, chỉ thấy, nơi xa một hoả cầu cực lớn chính đang bay tới nơi này với tốc độ cực kỳ khủng bố.

- Đó là chim gì?

- Không đúng, là Phượng Hoàng, một con Phượng Hoàng bao bọc trong hỏa diễm!

- Sao lại có Phượng Hoàng? Hỏa diễm quanh thân Phượng Hoàng còn lấp lánh đủ màu?

Đám Phán Quan Thiên Sư Điện kinh ngạc nhìn về nơi xa - Là Trương Lý nhi, sao Trương Lý nhi lại quay về? Tiểu Soái, động thủ nhanh lên!

Nơi xa Tử Trọng Sơn gào lên.

Hoàng Soái Phi cũng nhìn thấy Phương Hoàng bay đến từ phía chân trời, sắc mặt không khỏi hơi biến, tốc độ trường kiếm trong tay càng nhanh, nháy mắt liền đã xông tới chỗ Trương Thần Hư.

Một tiếng rên vang, trường kiếm Trương Thần Hư bị xung kích nứt vụn, mắt thấy sắp chém đến trên người.

- Không!

Trương Thần Hư kinh hô.

Oanh!

Đột nhiên lại một tiếng nổ vang, ánh lửa nơi xa chợt lóe, bạo trướng lớn gấp mấy lần, hung hăng đụng lên trường kiếm trong tay Hoàng Soái Phi, chấn cho Hoàng Soái Phi bay ngược ra sau.

- Phốc!

Hoàng Soái Phi phun ra một búng máu tươi.

- Trương Thần Hư, cha đâu? Sao ngươi lại bị vây giết?

Hỏa Phượng Hoàng trừng mắt nhìn Trương Thần Hư.

- Tỷ? Là tỷ? Ngươi đã trở về?

Trương Thần Hư lập tức kinh hỉ nói.

- Ta được đến tin tức, nói cha chết rồi! Cha ta đâu? Các ngươi làm sao thế này?

Hỏa Diễm Phượng Hoàng trừng mắt kêu lên.

- Cha còn có thể cứu được, chúng ta trúng kế, Hoàng Giác nhập ma, cấu kết với Tử Liên Ma Thần, thiếu chút hại chết cha, bọn hắn bố trí đại trận trong Trương gia, mai phục Vương khả. Chúng ta đi ra tìm Diêm La Nhân Hoàng cầu viện, lại bị phân thân Hoàng Giác dẫn theo Hoàng Soái Phi ngăn cản, tỷ, ngươi nhanh đi tìm Diêm La Nhân Hoàng!

Trương Thần Hư kêu lên.

- Trương Lý nhi, Trương Thần Hư cấu kết tà ma, ngươi đừng tự ngội Hoàng Soái Phi lau đi tiên huyết nơi khóe miệng, trầm giọng nói.

- Không sai, Trương Chính Đạo Trương Thần Hư cấu kết tà ma, chứng cứ rành rành, Tử Bất Phàm phía bên kia chính là chứng cứ, Trương Lý nhi, niệm tình ngươi một mực ở bên ngoài không biết rõ tình hình, tốt nhất ngươi đừng nên nhúng mũi vào chuyện này!

Đám Phán Quan Thiên Sư Điện cũng lập tức kêu lên.

- Các ngươi là cái thá gì! Dám thương đến đệ đệ ta? Tìm chết!

Hỏa Diễm Phượng Hoàng phẫn nộ rống to một tiếng.

Oanh!

Hỏa Diễm Phượng Hoàng bạo phát lửa lớn vô tận, xông thẳng tới đám cường giả xung quanh Trương Thần Hư.

- Cùng lúc động thủ, các vị Phán Quan Võ Thần Cảnh, Trương Ly Nhi cố chấp không phân phải trái đúng sai, các ngươi theo ta bắt nàng lại!