Oanh!
Trương Thần Hư giơ kiếm ngăn trở Hoàng Soái Phi, miệng kêu nói:
~ Ta ngăn trở bọn hắn, các ngươi nhanh đi mời Diêm La Nhân Hoàng!
- Được!
Trương Chính Đạo và Cửu Diệu chân nhân vội ứng tiếng.
Lập tức, hai người bay vút lên.
Trong đám Phán Quan có người ngập ngừng, song vẫn có người xông lên cản lại Trương Chính Đạo và Cửu Diệu chân nhân.
- Các ngươi làm cái gì? Có nghe thấy lời ta nói không? Hoàng Giác nhập ma, các ngươi còn định nối giáo cho giặc?
Trương Chính Đạo trừng mắt quát.
- Các vị, Hoàng Giác độc giết Trương Đông Lai, còn vây khốn chúng ta ở trong kia, lúc này, Trương phủ chính đang đại chiến, Tử Liên Ma Thần của tà ma cũng đang ở trong, chính các ngươi nhìn đi!
Cửu Diệu chân nhân gấp gáp kêu nói.
Oanh!
Nơi xa, Trương phủ quả nhiên không ngừng rộ lên tiếng oanh minh, trong sương trắng che phủ ẩn ẩn thấy được từng trận ánh lửa toát ra từ trong Trương phủ.
- Cửu Diệu chân nhân, Trương thị huynh đệ cấu kết tà ma, ngươi đi cùng bọn hắn, phải chăng cũng đã đầu nhập ma đạo?
Một tên nam tử đội nón mũ trầm giọng nói.
- Ngươi là ai?
Cửu Diệu chân nhân trừng mắt quát.
- Các ngươi nói xem ta là ai?
Chợt thấy nam tử chậm rãi lấy xuống nón mũ.
- Tử Trọng Sơn?
Trương Chính Đạo cả kinh kêu lên.
- Không đúng, là phân thân của Hoàng Giác!
Cửu Diệu chân nhân trừng mắt quát nói.
- Các vị, Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư huynh đệ cấu kết tà ma đến Thiên Sư Điện quấy rối, bị ta dùng kế vây ở trong Trương phủ, lúc này, bản thể của ta chính đang đối đầu với đám tà ma kia, lại không ngờ, ba người này nhân cơ hội trốn ra được, bọn hắn muốn đi mật báo cho tà ma, mau theo ta bắt lại!
Tử Trọng Sơn hét lớn.
Đám cường giả Thiên Sư Điện sớm đã biết rõ thân phận Tử Trọng Sơn là phân thân của Hoàng Giác. Giờ hắn đích thân mở miệng, tự nhiên càng khiến chúng nhân tin tưởng.
- Cửu Diệu chân nhân, ngươi đi mời Diêm La Nhân Hoàng, để ta chặn hậu!
Trương Chính Đạo lập tức kêu nói.
Dứt lời, Trương Chính Đạo rút ra một thanh trường côn ầm vang bổ tới.
- Hừ, không biết tự lượng sức, Lôi Hỏa Kiếm!
Tử Trọng Sơn rống lên.
Oanh!
Lập tức, Trương Chính Đạo bị kiếm đánh bay ngược ra sau, song rất nhanh liền ổn định thân hình.
- Đánh không lại? Làm sao bây giờ? Ta có nên chạy trước không?
Trương Chính Đạo biến sắc.
- Trương Chính Đạo, động thủ đi! Thất thần làm gì, Tử Trọng Sơn muốn bắt Cửu Diệu sư thúc! Ngươi mà chạy, quay đầu gia gia biết được, ngươi liền đi đứt!
Trương Thần Hư đang chiến đấu nơi xa lập tức quát mắng.
Trương Chính Đạo biến sắc, thở sâu, lần nữa phóng tới Tử Trọng Sơn.
- Hoàng Giác, tên tà ma nhà ngươi, xem côn của ta đây!
Trương Chính Đạo rống lên.
Oanh!
Trong tay áo Trương Chính Đạo đột nhiên bay ra ba trăm thanh phi kiếm, nhắm thẳng về phía Tử Trọng Sơn.
Tử Trọng Sơn sắp bắt được Cửu Diệu chân nhân, bỗng chợt cảm nhận được uy hiếp, vội quay đầu nhìn lại, thấy là ba trăm thanh phi kiếm, sắc mặt không khỏi cứng đờ, mẹ nó, thế này mà kêu là xem côn của ta đây?
Oanh!
Tử Trọng Sơn chém ra trường kiếm, nháy mắt ngăn trổ ba trăm phi kiếm kia, quanh thân hắn toát ra vô tận lôi điện màu tím, nổ nát vụn ba trăm thanh phi kiếm, đồng thời tung chưởng đón đỡ trường côn của Trương Chính Đạo.
Oanh!
Trường côn của Trương Chính Đạo bị bắt lại. Không cách nào rút ra được.
- Cửu Diệu chân nhân, ngươi đi mau!
Trương Chính Đạo kêu lên.
- Ngăn lại Cửu Diệu chân nhân cho ta, bắt hắn, nếu phản kháng, giết không cần luận!
Tử Trọng Sơn quát nói.
- Vâng!
Đám Phán Quan Thiên Sư Điện đồng thanh ứng tiếng.
Nháy mắt, Cửu Diệu chân nhân sa vào nguy hiểm.
Quanh thân Tử Trọng Sơn lấp lánh lôi điện, mây đen trên đỉnh đầu càng là dẫn tới vô số chớp giật, thoáng chốc liền gắt gao áp chế Trương Chính Đạo.
- Phải làm sao đây? Mẹ nó, tại sao ta đã là Võ Thần Cảnh, lại vẫn bị người đè lên đánh? Diêm La Nhân Hoàng, ngươi nghe thấy không? Tới đây mau!
Trương Chính Đạo một bên chiến đấu, một bên gào thét về phía Diêm La Thần Đô nơi xa.
Rốt cuộc, động tĩnh lớn như vậy, hẳn là có thể khiến người ở Diêm La Thần Đô thấy được. Nhưng sao Diêm La Nhân Hoàng mãi còn chưa tới?
- Thiên Sư Điện hành sự, bất luận kẻ nào đều không được nhúng tay! Không cần mất công kinh động Nhân Hoàng làm gì!
Tử Trọng Sơn hét lớn.
Lập tức, toàn bộ tướng sĩ vừa bay đến từ nơi xa vội đều ngừng lại, hiển nhiên, địa vị Thiên Sư Điện ở Diêm La hoàng triều cũng cực kỳ siêu nhiên.
Lúc này Trương Chính Đạo đang bị vô số lôi điện bao bọc, lôi điện hóa thành lôi long, đánh cho Trương Chính Đạo mặt mũi bầm dập, chật vật vô cùng.
- Ta chịu hết nổi, Trương Thần Hư, chúng ta chạy trước đi!
Trương Chính Đạo kêu lên.
- Thế phía Vương Khả thì phải làm sao?
Trương Thần Hư đang trong chiến đấu vội hét lên.
- Hắn không sao đâu! Ngươi không cần quản hắn, mạng hắn lớn lắm! Hơn nữa, chúng ta dẫn lên động tĩnh lớn như vậy, Diêm La Nhân Hoàng đều không đến, nói không chừng cũng có vấn đề, chúng ta phải mau chóng trở về tìm Thiện Hoàng, để hắn đến xử lợi Trương Chính Đạo kêu nói.
Lúc này, mình đã bị đánh thành đầu heo, cứ tiếp tục đánh nữa, mạng chắc phải bỏ lại chỗ này.
Trong lúc Trương Thần Hư đang rối ruột rối gan, đột nhiên một đạo bóng đen bay thẳng đến.
Tốc độ bóng đen rất nhanh, nháy mắt liền đã đánh tới trên lưng Tử Trọng Sơn.
- Cái gì?
Oanh !
Một tiếng rền vang, dù Tử Trọng Sơn đã cảm nhận được nguy hiểm, kịp thời có phòng bị, song vẫn bị chưởng này đánh bay ra trăm trượng mới ổn định lại được thân hình.
- Ngươi là ai?
Tử Trọng Sơn cả kinh kêu lên.
- Trương Chính Đạo, Vương Khả đã xảy ra chuyện? Còn không mau đi cứu!
Người áo đen hét lớn.
Người áo đen cố áp thấp giọng, song nháy mắt Trương Chính Đạo liền đã nhận ra. Đây là, Tử Bất Phàm? Đúng rồi, lúc trước hình như Vương Khả đang tiếp chuyện Tử Bất Phàm ở trong văn phòng?
- Được!
Trương Chính Đạo kích động nói.
Lập tức, Trương Chính Đạo phóng vút tới chỗ Cửu Diệu chân nhân.
- Đám Phán Quan chó má các ngươi, cút ngay!
Trương Chính Đạo lập tức rút ra một thanh trường kiếm chém tới.
Oanh!
Chúng nhân bị Trương Chính Đạo bổ ra làm đôi, Trương Chính Đạo vội kéo lấy Cửu Diệu chân nhân định thoát đi.
- Cần bọn họ lại, giết không cần luận!
Tử Trọng Sơn quát.
Tử Trọng Sơn muốn bổ nhào qua, nhưng mà, nháy mắt người áo đen đã vọt tới Tử Trọng Sơn.