Chủ thượng chấp chưởng ma đạo, Tứ Liên hoàng triều cần gì tồn tại nữa?
Đối với chuyện Ác Hoàng muốn nhất thống ma đạo, Ma Thập Tam không mấy lo lắng, bởi vì chủ thượng xuất quan, mọi thứ đều là do chủ thượng quyết định!
- Chúng ta không dám! Tuân lệnh Ác Hoàng!
Tứ Liên Nhân Hoàng lập tức ứng tiếng nói.
Mặc dù trong lòng Tứ Liên Nhân Hoàng rất không tình nguyện, nhưng mà, vừa mới lấy được Thiên Đạo Đăng Tiên Châu, sắp thành Đăng Tiên Cảnh, cũng tính có chỗ bù đắp, lúc này cũng không dám phản bác.
- Tiếp theo sẽ có người kết nối với các ngươi, nếu ai đám không phối hợp, dù phu quân đến đây cũng không thể nào cứu được các ngươi!
Ác Hoàng lạnh lùng nói.
- Vâng!
Tứ Liên Nhân Hoàng ứng tiếng nói.
- Các ngươi lui ra!
Ác Hoàng trầm giọng phân phó.
- Vâng!
Tứ Liên Nhân Hoàng và Ma Thập Tam lập tức rút lui.
Năm người phải tìm nơi nào đó cấp tốc xung kích Đăng Tiên Cảnh, tự nhiên không dám có chút nào dây dưa.
Đợi năm người đi rồi.
Ác Hoàng đạp bước tiến vào Ác Thần Điện, chậm rãi ngồi xuống trên bảo tọa.
Hoàng Thiên Phong, Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm, Nhiếp Thanh Thanh cung kính đứng trong điện.
- Viên Thiên Đạo Đăng Tiên Châu sau cùng kia đâu? Hoàng Thiên Phong, ngươi ăn đi!
Ác Hoàng nói.
- Hoàng thượng!
Trên mặt Hoàng Thiên Phong hiện lên một tia khó xử.
Dù Hoàng Thiên Phong cũng muốn đề cao tu vi, nhưng, Thiên Đạo Đăng Tiên Châu này là do Vương Cô Sơn đưa cho, Hoàng Thiên Phong liền có chút không tình nguyện.
- Ăn đi! Chờ ngươi đạt tới Đăng Tiên Cảnh, trẫm có rất nhiều chuyện cần ngươi đi làm!
Ác Hoàng trầm giọng nói.
- Vâng!
Nghe vậy, Hoàng Thiên Phong mới ngửa cổ nuốt xuống.
- Các ngươi lui trước đi, cứ chiếu theo thương lượng trước đó với Vương Khả mà làm! Cấp tốc nhất thống ma đạo!
Ác Hoàng trầm giọng nói.
- Vâng!
Chúng nhân đồng thanh ứng tiếng, nối đuôi nhau thối lui ra ngoài đại điện.
Rất nhanh, bên trong đại điện chỉ còn lại một mình Ác Hoàng.
Ác Hoàng ngồi trên long ở, sa vào trầm tư.
- Phu quân? Lần này ngươi đi ra có hơi khác thường! Bên trong chân nguyên đen kịt kia của Vương Khả thật là ma khí ư? Trước đó lúc ngươi kiểm tra, ta cũng có một sợi ý niệm tuôn vào chân nguyên đen nhánh đó của Vương Khả, thứ trong đó căn bản không phải ma khí! Chỉ một màu tối đen như mực thôi! Căn bản không phải ma khí, càng không phải sơ đại ma khí! Nhưng tại sao ngươi tại sao lại nói như vậy ngay trước mặt bao người? Ngươi đang giúp Vương Khả che giấu điều gì? Tại sao?
Ác Hoàng sa vào trầm tư.
- Phu quân, ngươi biết Tứ Liên Nhân Hoàng nuốt vào Thiên Đạo Đăng Tiên Châu, tu vi liền sẽ xung kích đến Đăng Tiên Cảnh, thành là Đăng Tiên Cảnh liền có thể tự thân bức ra Vạn Niên Cổ trong cơ thể, nhưng ngươi lại đưa cổ dẫn Vạn Niên Cổ của bọn hắn cho ta? Mục đích là gì? Ngươi có điều gì muốn nói với ta ư?
Vì sao ngươi không chính miệng nói cho ta biết? Trước lúc bế quan, đến cả gặp ta một lần ngươi cũng không chịu? Tại sao?
Thần sắc Ác Hoàng không giấu được vẻ phức tạp, nghi hoặc, khổ sở. Nhưng mà, càng nhiều hơn chính là nghi hoặc. Nàng cứ luôn cảm thấy, phu quân đang mưu đồ điều gì đó.
Thập Vạn Đại Sơn! Phật Đầu Tựt Vương Khả nhìn đám đệ tử Vương gia.
- Đại biểu tỷ, đại biểu ca, tiểu biểu ca, vừa rồi ta nói đều nghe được không? Ác Hoàng sẽ phái người tới giao tiếp, các ngươi lập tức điều phái nhân thủ, mau chóng tiếp quản hết thảy quan chức của Tứ Liên hoàng triều, không được có gì sai sót! Trước tiên phải giá không toàn bộ quyền lực của Tứ Liên Nhân Hoàng!
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Vâng!
Đám đệ tử Vương gia ứng tiếng nói.
- Còn nữa, tiếp quản Tứ Liên hoàng triều xong, lập tức toàn lực phát hành Thần Vương tệ, phải nhanh. Không chỉ phe ma đạo, phe chính đạo cũng tương tự, cấp tốc phát hành, mau chóng lưu thông, ta muốn khắp nơi trong Trung Thần Châu đều có bóng dáng công ty Thần Vương! Ta muốn Thần Vương tệ rải khắp Trung Thần Châu!
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Vâng!
Đám đệ tử Vương gia đệ đồng thanh ứng tiếng.
Luân Hồi Thần Đô! Trong một gian đại điện!
Cung Sơn Hải trở về, nhìn về phía thân ảnh trong bóng tối đại điện.
- Sư tôn, đệ tử làm được, đã hủy Kim Liên Long Đài, nàng, sợi nguyên thần kia của nàng, hẳn cũng đã chết!
Cung Sơn Hải cung kính nói.
Trong bóng tối là một cái đài sen màu đen, trên đài sen ngồi một nữ tử, nếu Vương Khả ở đây nhất định sẽ phát hiện, dáng dấp nữ tử này giống hệt Đại Quang Minh Bồ Tát, chỉ là nhìn qua có vẻ âm trầm hơn một chút.
- Đã chết rồi? Không, ta cảm thấy nàng vẫn còn sống!
Nữ tử trầm giọng nói.
- Không thể nào! Kim Liên Long Đài xung kích với lực lượng lớn như vậy, nhắm thẳng đến Ma Tôn mà nàng phụ thân vào, phân thân ta chỉ là bị dư ba xung kích mà cũng bị diệt đi chỉ trong nháy mắt! Nàng làm sao có thể không việc gì được?
Cung Sơn Hải biến sắc nói.
Ta hủy mất một phân thân, ném mất Như Ý Thần Châm, còn gánh lấy một thân thương tổn, ngươi lại nói với nàng không việc gì?
- Ta có thể cảm giác được nàng không việc gì, nàng còn sống, hơn nữa cảm giác càng lúc càng mãnh liệt!
Nữ tử trầm giọng nói.
- Cái gì?
Cung Sơn Hải biến sắc.
Đại Quang Minh Bồ Tát còn sống?
- Ta cảm giác được, rất nhanh nàng sẽ quay lại tìm ta!
Nữ tử trầm giọng nói.
- Vậy giờ phải làm thế nào? Sư tôn!
Cung Sơn Hải lo lắng nói.
- Nàng hẳn đang trong trạng thái hư nhược cực độ, ngươi phái người đi ra, toàn lực tìm kiếm, nếu có thể tìm ra được thân thể hư nhược của nàng đang ở nơi nào thì nhanh chóng giải quyết, chờ đến lúc nàng khôi phục đỉnh phong, khi đó sẽ phiền phức to!
Nữ tử trầm giọng nói.
- Vậy đệ tử thì sao? Sư tôn, lúc đó ngươi nói, ta luyện hóa thi thể Long Đế liền có thể nhanh chóng giúp bản thể xung kích đến Đăng Tiên Cảnh. Sư tôn, mong ngài giúp ta!
Cung Sơn Hải gấp gáp nói.
Nữ tử liếc nhìn Cung Sơn Hải một cái, cười lạnh nói:
- Ngươi sợ cái gì! Dù nàng khôi phục đỉnh phong thì đã sao? Một ngàn năm, ngươi tưởng một ngàn năm nay ta ngồi không một chỗ chắc?
- Vâng! Sư tôn thần uy!
Lúc này Cung Sơn Hải mới yên tâm phần nào.
- Chẳng qua, tu vi ngươi cũng nên đề thăng! Tiếp sau, để Viên Diệu chỉ thân ra bên ngoài tìm kiếm tung tích của nàng, ngươi ở lại bên cạnh ta, ta giúp ngươi đột phá!