Bất Diệt Thần Vương

Chương 1959: Long Ngọc dung luyện đại đế vị




Có thể ngăn cản Thiện Hoàng là nhờ điều động lực lượng của Địa Ngục Âm Hàn mà thôi, tiếp đó, đôi tay Vương Cô Sơn đang bị Thiện Hoàng kiềm chế, không phân ra được, càng quan trọng hơn là, Vương Cô Sơn không tưởng tượng nổi, một Nguyên Thần Cảnh cư nhiên dám tát hắn một cái? Này, này, sao có thể?

Vương Cô Sơn trừng mắt nhìn về phía Vương Khả, nhất thời ngây ra, chẳng lẽ ta bị trấn áp ngàn năm, thế đạo thật sự thay đổi rồi?

Một Nguyên Thần Cảnh cũng dám tát Tiên Nhân một cái?

Vẻ mặt Thiện Hoàng cũng méo mó một trận, Vương Khả này...

ta đúng là đã xem thường ngươi, ngươi thật dũng cảm! Dám tát Vương Cô Sơn? Còn tát trước mặt bao nhiêu người? Mẹ nó, cho dù ta muốn che chở ngươi cũng che không nổi, ngươi, ngươi, ngươi đây là chết chắc rồi?

Bên ngoài tầng sáng màu lam, Tứ Đại Liên Hoàng cũng không dám tin vào mắt mình, Vương Khả không bị đông chết cũng thôi đi, còn tát chủ thượng, sao có thể?

- Trần Thiên Nguyên, đồ đệ này của ngươi thật đúng là cuồng dã!

Trương Tây Lai trợn mắt nói.

Trần Thiên Nguyên: -... !

Nơi xa, Vương Khả tát Vương Cô Sơn một cái xong cũng sửng sốt một chút.

Ta cứu vợ ta nên sốt ruột, vung tay bậy, ngươi, sao ngươi không né chứ?

Kinh ngạc thì kinh ngạc, Vương Khả vẫn không ngừng lại, hắn ôm Long Ngọc đâm đầu vào trong quả cầu màu lam, đây mới là nơi trung tâm của Địa Ngục Âm Hàn.

- Đáng chết, giết hắn cho ta, giết hắn cho ta!

Vương Cô Sơn đột nhiên phản ứng lại, lập tức rống to.

Mình đường đường là Tiên Nhân, là tồn tại cao cấp nhất toàn bộ tinh cầu này, lại bị người ta tát môt cái? Hắn không chết, thể diện mình để đâu?

Vương Cô Sơn tức muốn hộc máu, nhưng, giờ phút này hắn không phân tay ra được, chỉ có thể kêu thuộc hạ bên ngoài động thủ.

- Vâng!

Tứ Đại Liên Hoàng theo bản năng ứng tiếng.

- Địa ngục ánh sáng, cách!

Vương Cô Sơn hét lớn.

Liên nhìn thấy, tầng sáng màu lam bên ngoài quả cầu bỗng nhiên chợt lóe, chỉ nửa bên bao vây Thiện Hoàng là có tầng sáng màu lam, nửa bên còn lại bỗng nhiên biến mất, giống như tầng sáng biến thành hình bán cầu, lập tức khiến Vương Khả lộ ra ngoài.

Vương Khả nhảy vào quả cầu, hắn vừa vào được nửa người, Tứ Đại Liên Hoàng đã đuổi giết tới.

Quả cầu màu lam không lớn, đường kính tầm mười trượng, nhưng vừa vào trong đó, Vương Khả liền cảm giác mình đang ở trong một đại dương mênh mông. Đó là một đại dương mênh mông hình cầu, mà bên trong nó là vô số uổng mạng quỷ đang thê lương gào thảm, đã vậy, đại dương này còn lạnh hơn tầng sáng bên ngoài lúc nãy gấp mấy lần, khiến Vương Khả run bắn cả người.

Vương Khả liều mạng truyền đục chân nguyên cho Long Ngọc, bảo hộ Long Ngọc không bị đông chết.

Vương Khả tiến sâu vào trong, mà đại dương mênh mông ở sau lưng Vương Khả như đang tách ra, hóa ra là Vương Cô Sơn đã thúc giục tách đôi đại dương, để Tứ Đại Liên Hoàng đuổi theo giết chết Vương Khả !

- Vương Khả, đứng lại.

Tứ Đại Liên Hoàng quát.

- Tứ Đại Liên Hoàng, đứng lại!

Trần Thiên Nguyên, Trương Tây Lai phía sau càng nôn nóng hơn, cả hai hô to.

Cho dù Vương Cô Sơn đã cố ý tách đôi đại dương để Tứ Đại Liên Hoàng vọt vào trong, thì bốn người vẫn bị hàn khí tỏa ra từ chung quanh đông lạnh đến run lên, ánh mắt cả đám nhìn về phía Vương Khả đều tràn ngập khó hiểu, sao hắn có thể ngăn cản được hàn khí chứ?

Vương Khả không quan tâm những kẻ ở phía sau, hắn vẫn luôn hướng vào bên trong, rốt cuộc, Vương Khả cũng thấy được thứ mình muốn.

Tại nơi sâu nhất của đại dương có một không gian màu vàng, trong không gian đó, hình như có một thứ giống tế đàn, đang trôi nổi ở trung tâm. Tế đàn kia kim quang xán lạn, bên trên có vô số phù văn đặc biệt, mỗi một phù văn đều khiến người nhìn có một loại cảm giác ngộ đạo, đồng thời, tế đàn còn tỏa ra vô số sợi tơ kim sắc, kết nối với toàn bộ uổng mạng quỷ trong đại dương màu lam.

- Là Đại Đế vị, tìm được rồi, Long Ngọc, mau, mau đi dung hợp, đó là Đại Đế vị!

Vương Khả mừng như điên kêu.

Vương Khả tức khắc xuyên qua đại dương màu lam tới nơi trung tâm nhất, sau đó mau chóng đặt Long Ngọc lên trên tế đàn.

Tế đàn đột ngột run lên, như thể đã chờ rất nhiều năm, rốt cuộc mới tìm được một vật dẫn. Nó rung động một hồi, phát ra hào quang chói lòa, sau đó bỗng dưng hóa thành trạng thái chất lỏng, bao bọc cả Long Ngọc lẫn Cửu Phẩm Kim Liên.

Ong!

Tế đàn ở trạng thái chất lỏng nhanh chóng dung nhập với Long Ngọc, bên trong khe hở Cửu Phẩm Kim Liên vỡ vụn, đang tu bổ Long Ngọc, cùng dung nhập với Long Ngọc.

ầm ầm ầm!

Trong lúc nhất thời, toàn bộ đại dương màu lam quay cuồng, vô số uổng mạng quỷ bên trong không còn bị sợi tơ kim sắc của tế đàn trói buộc, lập tức xao động hẳn lên.

- Trả mạng cho ta!

Vô số uổng mạng quỷ gầm gào thê lương.

Hư không cũng đột nhiên rung động một trận, khiến Tứ Đại Liên Hoàng đuổi đến đây biến sắc mặt.

- Không, không, Đại Đế vị của! Ngươi là ai? Ngươi dám động đến Đại Đế vị của ta? Không có khả năng! Ai cũng không dung hòa được Đại Đế vị của ta, mau trả Đại Đế vị cho ta!

Vương Cô Sơn kích động hô to.

Chỉ có Vương Cô Sơn mới rõ ràng nhất tình huống của Đại Đế vị lúc này, Đại Đế vị đang bị dung luyện! Sao có thể? Chính mình là thân thể Tiên Nhân, muốn dung luyện Đại Đế vị cũng không dễ dàng như thế, bằng không, một ngàn năm trước mình đã có thể dung hợp rồi, chính là, vì sao người này ôm một nữ tử tiến vào bên trong lại làm được? !

- Không phá thì không xây được? Phá rồi mới lập? Các ngươi phá nát thân xác cùng Nguyên Thần bản thân để dung luyện Đại Đế vị của ta? Đám không muốn sống các ngươi, mau trả Đại Đế vị lại cho ta!

Vương Cô Sơn đột nhiên phản ứng lại, cả kinh kêu lên.

Chỉ khi thân thể vỡ nát mới có thể dung hợp với Đại Đế vị, ai đám làm thế? Làm thế chính là chết! Ai dám mạo hiểm như vậy? Thế nhưng, trước mắt thật sự có người dám làm! Hai người này điên rồi?

Đại Đế vị của ta!

Năm đó, chính vì Đại Đế vị này mà ta mới bị phong ấn ngàn năm, giờ mới vừa thoát khốn, vẫn chưa kịp tới nhìn Đại Đế vị của mình một cái, thì nó đã bị người khác dung luyện? Sao có thể? Này sao lại có thể?

- Giết bọn họ, giết bọn họ! Trả Đại Đế vị lại cho ta!