Bất Diệt Thần Vương

Chương 1956: Ma Tôn = Long Ngọc?




- Đại Quang Minh Bồ Tát, ngươi đừng có nói với ta cái gì mà không có khả năng, ngươi cứ mau nói cho ta Đại Đế vị có hình dáng thế nào, sau khi đoạt nó từ trong tay Ma Tiên, ta phải làm sao để cứu Long Ngọc! Đừng nói với ta mấy chuyện vô nghĩa khác, nói trọng điểm đi!

Vương Khả gần như quát lên.

Vẻ mặt Đại Quang Minh Bồ Tát hơi cứng ngắc một chút, sau đó nàng gật gật đầu nói:

- Ngươi muốn tìm chết thì cứ đi đi thôi, cái gọi là Đại Đế vị, kỳ thật không nằm trong tay Vương Cô Sơn, Tam Tài Phong Đế trận của chúng ta cũng không phong ấn Đại Đế vị lại, nó vẫn luôn ở bên ngoài.

- Ở đâu?

Vương Khả hỏi ngay.

- Chính là toàn bộ uổng mạng quỷ ở vực sâu này!

Đại Quang Minh Bồ Tát nói.

- Uổng mạng quỷ? Đại Đế vị?

Vương Khả kinh ngạc.

- Đại Đế vị là lệnh phù mà Thiên Đạo ban cho, chỉ cần Vương Cô Sơn luyện nhập nó vào cơ thể, là có thể dựa vào Đại Đế vị hiệu lệnh Thiên Đạo quy tắc chỉ lực, khi đó mới là tai nạn của Chính Đạo. Cho nên, năm ấy Vương đại tiểu thư mới mời chúng ta đến, trấn áp Vương Cô Sơn trước khi hắn dung luyện Đại Đế vị. Đại Đế vị không hề dễ dung luyện vào cơ thể, nhưng nếu thời gian dài không luyện, nó sẽ tiêu tán không còn, nên lúc trước Vương Cô Sơn mới dùng vô số uổng mạng quỷ chịu tải Đại Đế vị quy tắc chỉ lực. Giờ phút này, Vương Cô Sơn thoát khốn, chuyện thứ nhất cần làm chính là một lần nữa lấy lại quy tắc chỉ lực, dẫn tới toàn bộ uổng mạng quỷ tụ tập, ngưng tụ ra nguyên hình của Đại Đế vị, hiện tại, Đại Đế vị đang ở ngay bên cạnh hắn! Nếu ngươi có bản lĩnh đoạt được từ trong tay hắn, thì để Long Ngọc đụng vào là được. Lúc này thân thể Long Ngọc đã vỡ nát, nhưng nhờ thế sẽ dung nhập với Đại Đế vị rất nhanh.

Đại Quang Minh Bồ Tát nói.

- Ta phải làm thế nào để mang Long Ngọc đi? Hiện tại chạm vào một chút là nàng sẽ tan.

Vương Khả nôn nóng hỏi.

- Như Ý Thần Châm có thể định nhiếp thân thể đã nát của Long Ngọc.

Đại Quang Minh Bồ Tát đáp.

- Như Ý Thần Châm? Ngươi có nguyện ý bảo trì thân thể cho Long Ngọc? Nếu ngươi làm được, chờ ta cứu được Long Ngọc rồi, sẽ cầu Long Ngọc mang theo ngươi tu hành!

Vương Khả gấp gáp hỏi Như Ý Thần Châm.

Ong!

Như Ý Thần Châm trong tay Bất Giới hòa thượng run lên, lập tức tỏa ra vô vàn kim quang, như thể đang vô cùng phấn khởi.

- Còn nữa, ngươi khuyên nhủ Như Ý Thần Châm kia thử xem?

Nếu nó chịu giúp Long Ngọc, đãi ngộ tương tự!

Vương Khả mau mắn nói.

Vương Khả vừa dứt lời, Đại Nhật Nguyên Thần bay tới, có vẻ Như Ý Thần Châm trong miệng Đại Nhật Nguyên Thần đang giẫy dụa, mà Như Ý Thần Châm trong tay Bất Giới hòa thượng thì không ngừng rung động, giống như chúng đang giao lưu với nhau, giao lưu một hồi, Như Ý Thần Châm kia không giãy dụa nữa.

- Như Ý Thần Châm, nếu ngươi đồng ý thì rung lên một chút cho ta biết.

Vương Khả nôn nóng nói.

Ong!

Như Ý Thần Châm rung lên.

- Tốt! Tốt! Tốt! Bắt đầu, bảo vệ Long Ngọc trước!

Hai mắt Vương Khả đỏ bừng hắn kích động nói.

Đại Nhật Nguyên Thần há miệng, ngay lập tức, hai cây Như Ý Thần Châm xông thẳng đến chỗ Long Ngọc.

Oanh!

Hai cây Như Ý Thần Châm, một cây đâm vào giữa mày Long Ngọc, một cây đâm vào Cửu Phẩm Kim Liên đã vỡ vụn, tức khắc, Như Ý Thần Châm tỏa ra kim quang nhàn nhạt bao phủ cả Long Ngọc lẫn Cửu Phẩm Kim Liên.

- Có thể chạm vào rồi sao?

Vương Khả nôn nóng nhìn Đại Quang Minh Bồ Tát hỏi.

Đại Quang Minh Bồ Tát thần sắc phức tạp, gật nhẹ đầu.

Vương Khả tức khắc ôm chặt Long Ngọc.

Bấy giờ Long Ngọc căn bản là không cảm thụ được bất kì thứ gì, nàng chỉ mấp máy đôi môi, như muốn nói gì đó, nhưng có làm sao cũng không nói nổi nên lời.

- Được rồi, đa tạ Đại Quang Minh Bồ Tát, nơi này nguy hiểm, Bất Giới hòa thượng, ngươi cũng bị thương nặng, ngươi mau mang theo Đại Quang Minh Bồ Tát đi trước.

Vương Khả nói.

- Vương Khả, ngươi bình tĩnh chút đã, ngươi thật sự muốn đi đoạt Đại Đế vị với Vương Cô Sơn sao? Hắn chính là Tiên Nhân!

Bất Giới hòa thượng kêu lên.

- Vớ vần, ta không đi đoạt, Long Ngọc sẽ không còn! Đây là bạn gái tai Vương Khả đỏ mắt nói.

- Thế nhưng... thế nhưng... !

Bất Giới hòa thượng nhất thời không biết nói sao cho phải.

Không có nhưng nhị gì nữa, Vương Khả đã ôm Long Ngọc bay lên trời, hắn thu Thần Vương ấn lại, phóng thẳng về phía Tiên Nhân.

Đại Quang Minh Bồ Tát, Bất Giới hòa thượng nhìn Vương Khả chết cũng không quay đầu như thế, ai nấy đều trầm mặc.

- Sư tôn, Vương Khả hắn điên rồi sao?

Bất Giới hòa thượng lầm bẩm.

Đại Quang Minh Bồ Tát lại hơi cười khổ:

- Long Ngọc... rốt cuộc cũng không phó thác sai người.

Ma Tôn chính là Long Ngọc? Long Ngọc cư nhiên là Ma Tôn?

Sao có thể?

Nhưng sự thật ở ngay trước mắt, Vương Khả không chấp nhận không được, hắn lại hồi tưởng về những gì đã từng xảy ra trong quá khứ.

Chát!

Vương Khả tự tát mình một cái:

- Đầu ta đúng là bị hư rồi! Lần trước đã hoài nghi Ma Tôn và Long Ngọc là cùng một người, chỉ vì ở Thanh Kinh thấy Ma Tôn cùng Long Ngọc đồng thời xuất hiện, ta mới loại trừ khả năng đó? ? ?

Tức giận càng thêm tức giận, Vương Khả nhìn Long Ngọc im lìm trong ngực mình, liền nôn nóng thêm mấy phần.

- Đây chính là vợ tương lai của ta, chỉ cần cứu được nàng, ta nhất định phải lấy được Đại Đế vị! Tiên Nhân thì sao chứ? Ai đám cản ta, ta chơi chết kẻ đó!

Vẻ mặt Vương Khả trở nên dữ tợn, rất nhanh, hắn đã đến gần chỗ Tiên Nhân.

Bên trong vực sâu, số lượng uổng mạng quỷ lên đến mấy trăm triệu, thậm chí mấy tỷ, đám uổng mạng quỷ như phải chịu một lực hút thật lớn nào đó, trong thời gian ngắn đã tập trung toàn bộ đến nơi trung tâm của vực sâu.

- Trả mạng cho ta, trả mạng cho ta!

Uổng mạng quỷ tụ đến trung tâm, nơi đó như ngưng tụ ra một quả cầu màu lam, trông y hệt một hành tinh mini, bên trong hành tinh hình cầu đó là mấy chục mấy trăm triệu uổng mạng quỷ.

Quả cầu màu lam hình thành một tầng ánh sáng, giống như tầng khí quyển của các hành tinh, thoạt nhìn cực kỳ huyền diệu, chung quanh lạnh thấu xương, đại tuyết bay tán loạn.

Phía trước quả cầu màu lam đang có hai thân ảnh, một kẻ quanh thân tỏa ra thất thải hà quang, căn bản không thấy rõ khuôn mặt hắn, từ trong cơ thể hắn bùng nổ khí thế đáng sợ, quả đúng là Tiên Nhân Vương Cô Sơn đã bi trấn áp cả ngàn năm.