Bất Diệt Thần Vương

Chương 1947: Trương thiên sư cùng Vương đại tiểu thư




- Ngài thật sự là gia gia của ta? Nói cách khác, 1000 năm trước, bản thể của gia gia đã ở đây trấn áp Ma Tiên, còn cái người đi lung tung khắp nơi mấy trăm năm gần đây là phân thân? Hơn 200 năm trước, chính phân thân đó trấn áp Long Hoàng?

- Biết rồi còn không mau tới đây cõng gia gia ngươi?

Trương thiên sư mắng Trương Chính Đạo.

Trương Chính Đạo méo miệng, sao gia gia ngài nói chuyện cứ như đang mắng người ta thế?

Tuy trong lòng thấy rất cổ quái, nhưng Trương Chính Đạo lại lập tức mừng như điên. Rốt cuộc đây chính là gia gia ruột nha! Tuy hiện tại gia gia đang suy yếu, nhưng vẫn là đại lão thuộc hàng đăng Tiên cảnh, sau này ta sẽ có đại lão che chở, còn cần gì phải sợ ai?

- Tới, gia gia, mau, đến trên lưng ta!

Trương Chính Đạo kích động đi lên cõng Trương thiên sư.

- Mộ Dung lão cẩu, chư vị tướng quân nữa, mau, mai bảo hộ ta!

Để ta mau chóng rời đi, ta phải bảo vệ gia gia ta!

Trương Chính Đạo kích động chạy tới trước.

- Gia gia, ngươi yên tâm, có ta bảo hộ ngươi, không ai có thể thương tổn ngươi!

Trương Chính Đạo hưng phấn khoe khoang một phen.

- AI Trương thiên sư hét thảm một tiếng.

Hóa ra sau lưng lão đã trúng một mũi tên do dơi yêu bắn.

- Gia gia, ngươi làm sao vậy? A, sau lưng ngươi trúng tên? Hay là đổi tư thế nhé? Ta ôm ngươi chạy?

Trương Chính Đạo kêu lên.

- Ổn ào quá, mau đi!

Trương Chính Đạo mắng tôn tử mình.

Ngay sau đó, một đám Chiến Thần Điện Chiến Tướng oanh oanh liệt liệt bảo hộ Trương thiên sư rời đi.

Thiện Hoàng Long Thành.

Thiện Hoàng Long Thành do Ác Hoàng tự mình trông coi, khi đại chiến được mở ra, Ác Hoàng thúc giục Thiện Hoàng kiếm, đồng thời dẫn động Ác Thần kiếm ở nơi xa, tuy Kim Liên Long Thành có hơi trì hoãn một chút, nhưng rốt cuộc vẫn mở ra được phong ấn.

Cuối cùng Ma Tiên cũng thoát khốn.

Ác Hoàng chỉ đưa mắt nhìn Ma Tiên ở nơi xa một cái, sau đó lập tức quay đầu nhìn thân ảnh nữ tử xuất hiện trong phong ấn trước mặt.

Thân ảnh nàng kia giống hệt Trương thiên sư, cũng là một cường giả cấp bậc đăng Tiên cảnh, đại biểu cho Chiến Thần Điện một phương, lúc trước từng trấn áp Ma Tiên.

Giờ phút này, nữ tử chậm rãi xuất hiện, ánh mắt Ác Hoàng cũng chậm rãi trở nên lạnh băng.

- Vương đại tiểu thư, lại gặp mặt!

Ác Hoàng lạnh lùng nói.

Giữa bạch quang rực rỡ, nữ tử kia từ từ mở to hai mắt, ánh nhìn sắc bén hướng về Ác Hoàng phía đối diện.

- Khương Huyền? Là ngươi mở ra phong ấn?

Đăng Tiên cảnh nử tử trầm giọng nói.

- Đúng vậy, là ta mở ra phong ấn! Vương đại tiểu thư? Ha, Tam Tài Phong Đế trận? Lúc trước, ngươi chấp chưởng Dạ Xoa Vương gia, ta đối với ngươi vốn không hề tệ, chưa từng khó xử ngươi!

Chẳng sợ ngươi và ca ca trở mặt nhau, ta cũng luôn nói giúp cho ngươi! Thế nhưng ta thật không ngờ, ta thật không ngờ tâm ngươi lại độc ác như vậy! Chính vì phu quân tin tưởng muội muội là ngươi, mới bị trúng mai phục của các ngươi, mới bị trúng bẫy rập, mới bị phong ấn cả ngàn năm! Ngàn năm? Ngươi có biết khái niệm ngàn năm là thế nào không? Ngươi có biết một ngàn năm qua ta đã sống thế nào không?

Ác Hoàng hai mắt đỏ đậm nhìn nữ tử trước mắt.

Vương đại tiểu thư? Dạ Xoa Vương gia đại tiểu thư!

- Một ngàn năm qua sống thế nào? Ta không biết ngươi sống thế nào, nhưng một ngàn năm qua ta cũng chẳng sống tốt đẹp gì!

Vương đại tiểu thư lạnh lùng nói.

- Cái đồ nữ nhân điên nhà ngươi! Chỉ vì đối phó ca ca mình, ngươi không tiếc đồng quy vu tận? Cùng nhau bị phong ấn? Nha đầu thúi, đều tại ngươi, đều tạ ngươi!

Ác Hoàng điên cuồng hét.

- Tổ huấn Vương gia, kẻ nhập Ma phải chết! Vương gia ta bị Ma Đạo hại thành như vậy, hắn cư nhiên nhập Ma? Lại còn thành một trong những nanh vuốt khủng bố nhất của vị Ma Vương ở Thần Châu tinh kia? Đáng chết! Phải giết hắn! Hắn đã quên kẻ thù truyền kiếp của Vương gia ta, hắn đã quên thù hận của tổ tông Vương gia, Vương gia không thể vì hắn mà bị thiên hạ thóa mạ! Không thể để hắn hủy hoại danh dự Vương gia! Hắn tạo nghiệt, ta phải tới rửa sạch! Phong ấn hắn, ta không hối hận!

Vương đại tiểu thư lạnh lùng nói.

- Ngươi chân ghét Ma? Ha ha, một khi đã như vậy, hôm nay ta sẽ khiến ngươi nhập Ma! Ta ngược lại muốn nhìn xem, liệu ngươi có nguyện ý nhập Ma hay không, không nhập Ma chính là chết! Ta phải tự tay phá hủy tín niệm của ngươi! Mối hận ngàn năm của ta, phải để ngươi nếm thử một lần!

Ác Hoàng đi tới.

Sắc mặt Vương đại tiểu thư tối xuống, lúc này nàng đang ở trong thời điểm suy yếu nhất, căn bản không phản kháng được.

Mắt thấy Ác Hoàng sắp bắt được Vương đại tiểu thư, bỗng nhiên có một bàn tay bất chợt xông ra đánh tới chỗ Ác Hoàng.

Oanh!

Một tiếng vang lớn, hư không tức khắc nổ tung, bước chân Ác Hoàng cũng ngừng lại.

Bởi vì có thể ngăn cản một chưởng của Ác Hoàng, nhất định cũng phải là đăng Tiên cảnh cường giả.

Nhìn lại, chỉ thấy trước mặt Vương đại tiểu thư xuất hiện một nam tử mặt kim bào, chính người này đã dùng một chưởng ngăn Ác Hoàng lại.

- Khương Hoàng?

Ác Hoàng nhíu mày.

- Thiện Hoàng?

Vương đại tiểu thư cũng nhìn về phía kẻ bất chợt xuất hiện.

Đúng là Thiện Hoàng không thể nghi ngờ.

- Khương Huyền, ngươi đã quên sao? Ta nói rồi, ta muốn cưới Vương đại tiểu thư, nếu ngươi đả thương nàng, ta biết đi đâu tìm một Vương đại tiểu thư khác đây?

Thiện Hoàng khẽ cười nói.

- Cưới? Ha ha ha ha, ngươi là cái dạng đức hạnh gì, ta còn không biết sao? Nha đầu này tâm cao khí ngạo, căn bản là chướng mắt ngươi, ngươi còn muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân?

Ác Hoàng cười lạnh nói.

- Mặc kệ như thế nào, hôm nay ta đã tới! Không một ai có thể động đến Vương đại tiểu thư!

Thiện Hoàng lạnh lùng nói.

Trong lúc nhất thời, Thiện Hoàng, Ác Hoàng đối chọi gay gắt, một cổ sát khí âm trầm bao phủ toàn bộ phế tích Thiện Hoàng Long Thành.

- Vậy phải xem ngươi có bản lĩnh đó không đã!

Ác Hoàng lạnh lùng nói.

Khi nói chuyện, Thiện Hoàng, Ác Hoàng lần thứ hai song chưởng va chạm.

Oanh!

Một cổ khí lãng thật lớn xông thẳng tứ phương, một ít dơi yêu ở gần lập tức bị khí lãng cường đại này xé tan xác, máu me văng khắp nơi.

Tại Thiện Hoàng Long Đài.

Ác Hoàng giao chiến với Thiện Hoàng, đôi bên bắt đầu giằng co lẫn nhau, một người quyết bảo vệ Vương đại tiểu thư, một người quyết xử lý Vương đại tiểu thư, ai cũng không nhường ai.