Nếu Vương Khả cùng bọn với đám người Diêm La Nhân Hoàng, hoàn toàn có thời gian hủy diệt Long Đài, nhưng Vương Khả không hủy diệt mà còn bảo hộ Long Đài, đã nói lên tính chân thật của lời kể Vương Khả. Còn Long Đài điện đã xảy ra chuyện gì, những thứ đó đã là sau cuối, không quan trọng!
- Hoàng Thượng, mặc kệ Vương Khả hay Hồng Liên Nhân Hoàng ai mới là người nói thật, đều không quan trọng, quan trọng là sớm ngày mở ra phong ấn! Để tránh đêm dài lắm mộng!
Ma Thập Tam trịnh trọng nói.
Ác Hoàng gật gật đầu, hiển nhiên cũng không muốn truy cứu câu chuyện chó má giữa Vương Khả và Hồng Liên Nhân Hoàng thêm nữa.
Chỉ có Hồng Liên Nhân Hoàng trợn mắt, ta nói mới là thật! Tại sao các ngươi không chịu tin ta?
Vương Khả và Hồng Liên Nhân Hoàng, bên nào cũng cho là mình phải, nhưng mà mọi người càng tin tưởng lời Vương Khả hơn một chút.
Kể từ đó, chuyến này Vương Khả cùng Ma Tôn giả mạo Ác Hoàng lại thành ra hữu công vô tội, mặc dù có lỗi cướp đoạt Nhị Phẩm Hồng Liên, nhưng cũng là để bảo hộ Nhị Phẩm Hồng Liên, còn về đại địa long mạch của Long Đài bị Ma Tôn lấy đi, kia cũng xem như về mặt tình cảm có thể tha thứ, rốt cuộc Ma Tôn là vì tự mình cứu lấy, không cho hai đóa Liên Hoa trong cơ thể tiêu vong theo hắn. Thế là tội danh của đám người Vương Khả đều được tẩy cho trắng bong bóc!
- Ta nói chính là sự thật!
Hồng Liên Nhân Hoàng vẫn đang cường điệu.
Mọi người chung quanh nhìn Hồng Liên Nhân Hoàng, vẻ mặt đều là không tin.
- Hồng Liên Nhân Hoàng, tới, tới, tới, trước tiên trả Như Ý Thần Châm lại cho ta cái đã, rồi ngươi lại tiếp tục nói.
Vương Khả tiến lên định đoạt lại Như Ý Thần Châm.
- Vương Khả! Đồ đáng chết! Ngươi dám? !
Hồng Liên Nhân Hoàng định động thủ.
- Hồng Liên Nhân Hoàng, ngươi muốn làm gì?
Ma Thập Tam tức khắc quát lớn.
Lúc này ngươi còn nói đúng sai cái gì nữa? Không thấy được vẻ mặt Ác Hoàng đã âm trầm lắm rồi sao? Nếu tiếp tục gây chuyện, phong ấn khi nào mới được mở ra? Để Ác Hoàng không bị các ngươi làm cho bực tức, mối hận này ngươi chỉ có thể nuốt xuống!
Hồng Liên Nhân Hoàng sắc mặt cứng đờ nhìn sang Ma Thập Tam, hắn tin chắc, chỉ cần bản thân động thủ với Vương Khả, nhất định Ma Thập Tam sé thúc giục Vạn Niên Cổ.
Mẹ nó chứ, chẳng lẽ trơ mắt nhìn Vương Khả đoạt lại Như Ý Thần Châm mà mình thì không thể làm gì được?
- Hừi Hồng Liên Nhân Hoàng hừ lạnh một tiếng.
- Hoàng Thượng, việc này không nên chậm trễ, là thời điểm mở ra phong ấn!
Ma Thập Tam nói với Ác Hoàng.
Ác Hoàng nhìn Long Đài trước mặt, phía trên Long Đài có một cái khe lõm, đang tỏa ra hắc khí nhàn nhạt.
Ác Hoàng nhìn khe lõm này, chậm rãi lấy ra một thanh trường kiếm.
Ong!
Trường kiếm vừa ra, một cổ hắc khí nháy mắt tràn ngập toàn bộ Long Đài điện.
- Ác Thần kiếm?
Vương Khả thốt lên.
Lại thấy Ác Hoàng chậm rãi cắm Ác Thần kiếm vào trong khe lõm, Long Đài lập tức tỏa ra vô số hắc khí.
Oanh!
Hắc khí hóa thành hình rồng, nhanh chóng bao vây toàn bộ Long Đài.
- Ác Thần kiếm quy vị? Có cả Thiện Hoàng cùng bốn đóa Nhị Phẩm Liên Hoa? Nhị Phẩm Liên Hoa đang ở trong tay Ma Tôn, mà Ma Tôn hẳn là còn ở dưới vực sâu đúng không?
Ma Thập Tam hỏi Vương Khả.
- Ma Tôn đang bị thương nặng! Ngươi để Ma Tôn chữa thương một lát đãi Vương Khả trừng mắt nói.
Long Ngọc đi ra ngoài liên hệ Ma Tôn, chắc chắn cần có thời gian? Hiện tại làm sao tới đây được?
- Hoàng Thượng, ngài có thể liên hệ Ma Tôn chứ? Bảo hắn tới đây sớm chút đi!
Ma Thập Tam nói.
Ác Hoàng trầm giọng đáp:
- Trong thân thể hắn có Vạn Niên Cổ do trẫm hạ, chỉ cần thúc giục nó liền có thể...
- Hoàng Thượng, tuy rằng Ma Tôn đã hấp thu đại địa long mạch, nhưng theo ta thấy hắn vẫn đang bị thương không nhẹ, bây giờ ngài thúc giục Vạn Niên Cổ, khiến hắn thương càng thêm thương, chết mất thì làm sao đây? Hoàng Thượng, hay là chờ thêm mấy ngày nữa?
Vương Khả lập tức mở lời xin xỏ.
Còn chưa biết Ma Tôn đang ở đâu, ngươi thúc giục Ma Tôn không được, chẳng phải câu chuyện ta kể ra ban nãy bị lộ tẩy sao?
Ác Hoàng khẽ nhíu mày, trầm tư hết sức, đột nhiên ngoài điện truyền đến tiếng ơi yêu kêu gọi.
- Các vị Nhân Hoàng, không hay rồi, phía bên Thiện Hoàng Long Thành đã xảy ra chuyện! Ánh sáng của long mạch chỉ khí bên đó đang tiêu tán!
Một con đơi yêu cả kinh kêu lên.
- Cái gì?
Mọi người biến sắc mặt, lập tức chạy ra ngoài Long Đài điện.
Tất cả bay lên nhìn sang hướng Thiện Hoàng Long Thành ở xa xa, chỉ thấy ánh sáng nơi đó quả nhiên tối sầm lại, như thế hoàn toàn không có gì.
- Đáng chết! Trước khi đi ta đã cố ý dặn dò đám dơi yêu trông coi nơi đó cho tốt mà? Đã xảy ra chuyện gì? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Bạch Liên Nhân Hoàng cả kinh kêu lên.
- Chẳng lẽ là liên hoàn kế? Cố tình lừa các ngươi đến đây, sau đó để người khác công kích nơi đó? Hồng Liên Nhân Hoàng, Hắc Liên Nhân Hoàng, lần này bị các ngươi hại chết rồi!
Vương Khả tức khắc chửi ầm lên.
Hồng Liên Nhân Hoàng và Hắc Liên Nhân Hoàng bên cạnh thiếu điều phun một búng máu lên trên mặt Vương Khả, mẹ nó chứ, sao khi nào ngươi cũng không quên hắt nước bẩn lên người chúng ta thế? Liên hoàn kế? Liên hòan kế cái em gái ngươi! Đại địa long mạch của Ác Thần Long Thành đã bị đám các ngươi hít sạch, liên quan gì đến chúng ta?
Oanh!
Ác Hoàng xông thẳng tới trước, một đám người đuổi theo.
- Tứ Đại Liên Hoàng lưu lại đây bảo hộ!
Ma Thập Tam gào to.
Thiện Hoàng Long Thành đã xảy ra chuyện, nơi này cũng không thể lại xảy ra chuyện.
Tứ Đại Liên Hoàng tỏ ra nôn nóng, nhưng cũng biết được tầm quan trọng của nơi này, lập tức ở lại.
- Lão Hoàng, mang theo ta bay nhanh chút!
Vương Khả la to.
Hoàng Thiên Phong không từ chối, kéo Vương Khả cùng bay đi.
Oanh!
Ma Thập Tam mang theo một đám người cùng bay tới chỗ Thiện Hoàng Long Thành.
Không bao lâu sau, Ác Hoàng là người đầu tiên đến nơi.
Oanh!
Ác Hoàng vừa đến, một cỗ khí tức khổng lồ lập tức xông thẳng đến Long Đài điện của Thiện Hoàng điện.
Bốn phía Long Đài tràn ngập thi thể đơi yêu, đồng thời còn có Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm, Nhiếp Thanh Thanh cả người đầy máu đang che trước cửa Long Đài điện.
- Hoàng Thượng?