Ác Hoàng trầm giọng nói.
- Long Hoàng? Đã chết từ lâu! Không phải Hoàng Thượng cũng biết sao? Long Hoàng bị trấn áp ở vực sâu hơn 200 năm, vừa ra ngoài liền chết.
Ma Thập Tam nói.
- Mang trẫm đến nơi Long Hoàng từng ở, mang trẫm đến đó!
Ác Hoàng quát.
- Vâng!
Một đám người ứng tiếng nói.
Sát khí quanh thân Ác Hoàng khiến mọi người run lẩy bẩy, bởi vì tất cả đều cảm thấy, Ác Hoàng đang lửa giận ngút trời, giờ khắc này, không ai dám phản bác.
Dưới sự dẫn dắt của Ma Thập Tam, một đám người lập tức nhằm xuống đáy vực sâu.
Vừa vào vực sâu, lập tức nhìn thấy một đám dơi yêu đang nhìn ngó chung quanh.
- Tứ Đại Liên Hoàng?
Ma Thập Tam kêu lên.
- Đây, đây, bọn ta...
Một con dơi yêu lập tức bay tới.
- Vị này chính là Ác Hoàng! Ác Hoàng giáng lâm, bảo Tứ Đại Liên Hoàng ở phụ cận Ác Thần Long Thành chờ!
Ma Thập Tam lạnh lùng nói.
- A? Vâng!
Dơi yêu kia hơi sửng sốt.
- Còn nữa, có biết chỗ ở năm xưa của Long Hoàng không?
Ma Thập Tam hỏi.
- Biết, biết, thuộc hạ biết!
Một con dơi yêu nói.
- Dẫn đường!
Ác Hoàng lạnh giọng nói.
Dơi yêu kia sửng sốt, nhưng lúc này quanh thân Ác Hoàng nồng nặc hắc khí, sát khí ngập trời, nó không dám phản bác.
- Vâng!
Dơi yêu kia lập tức tuân mệnh.
Ngay lập tức, một vài dơi yêu đến Ác Thần Long Thành thông báo, mà một đám dơi yêu khác thì mang theo đám người Ác Hoàng đi đến chỗ ở năm xưa của Long Hoàng trước.
Bên trong vực sâu, Thiện Hoàng Long Thành.
Ma Tôn, Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm, Nhiếp Thanh Thanh đã đến, cùng nhau nhìn Thiện Hoàng Long Thành kim quang vạn trượng trước mặt.
Giờ phút này, chung quanh Thiện Hoàng Long Thành có đại quân đơi yêu bảo hộ, không cho bất luận kẻ nào tới gần.
Nhưng, đối với Ma Tôn mà nói, đám đại quân dơi yêu này cũng không tính là cái gì.
- Ma Tôn? Chúng ta tới nơi này làm gì?
Tử Bất Phàm hiếu kỳ hồi.
Ma Tôn không nói gì, mà là nhìn về phía Ác Thần Long Thành ở Xa Xa.
- Đám Bạch Liên Nhân Hoàng đã đến Ác Thần Long Thành rồi?
Vương Khả, ngươi nhất định phải kiên trì bám trụ, ta sẽ tới rất nhanh!
Ma Tôn siết chặt nắm tay, trong lòng kiên định.
- Ta muốn vào Long Đài điện của Thiện Hoàng Long Thành để bế quan, ba người các ngươi hộ pháp cho ta, ai dám tới gần, giết không tha!
Ma Tôn trầm giọng nói.
- Vâng!
Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm ứng tiếng nói.
Còn Nhiếp Thanh Thanh, tuy ngày xưa đối nghịch Ma Tôn, nhưng sau khi ở bên Chu Hồng Y, nàng đã chấp nhận đi theo Ma Tôn, hiển nhiên không có ý kiến gì.
Một hàng bốn người xông thẳng đến Ác Thần Long Thành.
- Người nào? Đứng lại! Tìm chết sao?
Một đội dơi yêu thấy được đám người Ma Thập Tam.
Oanh!
Ma Tôn tung chưởng chụp xuống, trong nháy mắt, toàn bộ dơi yêu kia bị chụp nát, thi thể vỡ nát bay tán loạn giữa không trung, khiến số đơi yêu khác ở chung quanh thấy mà giật mình.
- Không tốt, bọn họ giết Đại thống lĩnh rồi! Mau, toàn lực thúc giục trận pháp! Đừng để bọn họ tiến vào!
Một dơi yêu hoảng sợ kêu lên.
Oanh!
Ma Tôn lần thứ hai vỗ xuống một chưởng, chỉ thấy đại trận bảo hộ Thiện Hoàng Long Thành ầm ầm vỡ tung rồi mở ra, ở trước mặt Ma Tôn, nó căn bản không chịu nổi một đòn.
Ma Tôn bước vào Thiện Hoàng Long Thành, đi thẳng đến Long Đài điện.
Trên đường đi, vô số dơi yêu xông thẳng đến.
- Ngăn bọn họ lại! Ngăn bọn họ lại! Bạch Liên Nhân Hoàng đã nói, nếu Long Đài điện xảy ra chuyện, chúng ta đều phải chết!
Một đám dơi yêu hoảng sợ đánh tới.
Lúc này đây, không cần Ma Tôn ra tay, đám người Chu Hồng Y mau chóng xông lên.
- Cốt Hải Hỏa Long, phát!
- Nam Mô Đại Nhật Như Lai Phật Tổ!
- Đại Tuyết Bay Tán Loạn Vạn Vạn Dặm!
Oanh!
Tam đại tuyệt thế cường giả, Thiện Hoàng Long Thành lập tức biến thành chiến trường đẫm máu, mà Ma Tôn thì đi thẳng vào Long Đài điện.
Khuông!
Cánh cổng đại điện ầm ầm mổ ra.
Ma Tôn đi lên phía trên Long Đài, lật tay một cái, trong tay Ma Tôn xuất hiện bốn đóa Liên Hoa.
Chính là bốn đóa Nhất Phẩm Liên Hoa của Vương Khả và đám người Chu Hồng Y.
- Đại Quang Minh Bồ Tát, phiền ngài tiếp tục dẫn đường cho toàn bộ đại địa long mạch nơi đây dung nhập vào thân thể ta, giúp ta dung luyện bốn đoa Nhất Phẩm Liên Hoa. Phải nhanh!
Vương Khả bên kia không trì hoãn được.
Ma Tôn lấy ra xá lợi tử nôn nóng nói.
- Được!
Đại Quang Minh Bồ Tát đồng ý.
Gru! Gru! Gru!
Liên nhìn thấy, tại Long Đài điện của Thiện Hoàng Long Thành, tiếng rồng gầm vang trời, vô số đại địa long mạch bị dẫn đường xông thẳng đến chỗ Ma Tôn cùng bốn đóa Nhất Phẩm Liên Hoa, trong lúc nhất thời, dung hợp bốn đóa Liên Hoa cùng lúc khiến toàn thân Ma Tôn thống khổ khủng khiếp.
- AI Qúa sức đau đớn, Ma Tôn mặt mày dữ tợn gào to lên.
Thế giới vực sâu, tại một ao hồ rộng lớn.
Ác Hoàng vung tay lên, toàn bộ nước trong ao hồ bị cuốn ra hết, sau đó Ác Hoàng lật tay một cái, đáy hồ lầy lội lập tức bị lật lên.
Một Long Cung được trận pháp bao vây lộ ra bên ngoài.
Bốn phía Long Cung dựng từng khối bia đá, trên mỗi bia đá đều có viết một chữ “hận.
Hận, hận, hận... !
Vô số chữ hận khiến người nhìn nổi da gà liên tục, như thế này là phải có bao nhiêu oán hận mới viết ra chừng đó chữ chứ?
Mặt trái mỗi khối bia đá lại viết một cái tên người, trong đó, có một khối ghi tên Ác Hoàng, mà ở hai chữ Ác Hoàng kia như có một cỗ hận ý mãnh liệt, thật lâu không tiêu tan.
Ánh mắt Ác Hoàng sáng lên, nàng đưa tay sờ tên của mình, đột nhiên như cảm nhận được âm thanh từ trong cỗ hận ý đó.
- Ác Hoàng? Ngươi tính là cái thá gì? Ngươi chính là một con tiện nhân! Năm đó ngươi đến Long Cung của ta, tìm mọi cách lấy lòng phụ vương ta, với ta lại ân cần hết sức, còn tự xưng mình là thiên chỉ kiêu nữ, cuối cùng còn không phải bị nam nhân kia thu sao?
Một con tiện nhân, ngươi có tư cách gì khinh thường ta? Lúc ta cao cao tại thượng, ngươi chỉ là cái rắm!
- Long tộc gặp tai nạn, ta ở Phật Môn chịu đủ mọi kỳ thị, hừ, ta đầu nhập Ma Đạo, đến Ác Thần đô của ngươi, ngươi lại đám khinh thường ta? Chỉ một chức Hắc Liên Thánh Sứ đã muốn đuổi ta đi? Một chức Hắc Liên Thánh Sứ? Bản công chúa chỉ giá trị một chức Hắc Liên Thánh Sứ? Ngươi thứ tiện nhân!