Hoàng thiên sư trịnh trọng nói.
- Trẫm giả mạo Ác Hoàng? Thật đúng là kỳ diệu!
Diêm La người hoàng cười lạnh nói.
- Đều do Thiện Hoàng ném Thiện Hoàng kiếm đi, bằng không chúng ta cũng không cần lo lắng như thế. Dụng ý của hắn chúng ta cũng có thể đoán được, hắn muốn mượn tay Ác Hoàng giải khai trấn áp của phong ấn, nhưng sao có thể dễ dàng vậy được?
Hiện giờ Tứ Đại Liên Hoàng trông coi ba tòa Long Thành? Hừ, cho dù trông coi thì sao chứ? Ta cùng Hoàng Thượng liên thủ cũng có thể phá hủy phong ấn, khiến toàn bộ người trong đó chết hết!
Hoàng thiên sư híp mắt lạnh giọng nói.
- Vậy đi thôi!
Diêm La trầm giọng nói.
- Được!
Hoàng thiên sư ứng tiếng.
Hoàng thiên sư phẩy tay thu hồi quyền trượng đầu thỏ, lại vẫy một cái, đội ngũ tùy tùng của Ác Hoàng lập tức nâng long liễn lên, hướng về phía vực sâu mà đi.
Bên trong vực sâu.
Dưới Long Tiên trấn và Phật Đầu chùa đều có một lối vào vực sâu, lối vào vực sâu thoạt trông giống một đường hầm, nhưng năm ấy Long Hoàng có thể qua lại giữa hai lối vào vực sâu, có thể thấy được, hai bên liên thông với nhau.
Không chỉ là liên thông, mà thật ra phía dưới là một thế giới ngầm, toàn bộ không gian u tối thăm thẳm, chính là vực sâu của thế giới.
Trong khung cảnh đen nhánh đó, xuyên thắm dưới nền đất dường như có từng đám quỷ du tẩu xung quanh, thỉnh thoảng bất hòa, xé xác, cắn nuốt lẫn nhau. Đồng thời những đàn dơi đen nhánh bay xiên xẹo bên trong, chờ đợi thời cơ. Không gian dưới vực sâu vô cùng to lớn, tuy không lớn bằng Thập Vạn Đại Sơn, nhưng so ra cũng là tám lạng nửa cân, mênh mông vô bờ.
Vực sâu u ám, trừ bỏ u linh có một chút ánh sáng lập lòe, luồng sáng loá mắt nhất chính là ba tòa thành trì rực rỡ ánh vàng - ba tòa Long Thành nằm ở trung tâm.
Trong đó có một tòa Long Thành lớn nhất, khắp bốn phương mơ hồ có từng luồng long khí phát ra, dường như là thức ăn thơm ngon nhất của vô số uổng mạng quỷ cùng loài dơi, khiến bọn chúng không ngừng hướng ánh mắt về nơi này. Nhưng nơi này vốn dĩ có cả một đội quân trông coi, làm những con đơi yêu cùng uổng mạng quỷ không tới gần được.
Bên trong tòa Long Thành, giữa đại điện có một lượng lớn dơi yêu đang quỳ, cả đám vô cùng sợ hãi nhìn về hướng trung tâm.
Trong đại điện có hai thân ảnh đang ngồi ăn uống linh đình, đây bàn tiệc rượu.
Hai người này không phải ai xa lạ, chính là Hắc Liên Nhân Hoàng và Hồng Liên Nhân Hoàng.
Hai người uống rượu ngon, nhìn nhóm dơi đang quỳ ngoài điện.
- Bọn chúng rõ ràng là không biết trời cao đất dày, tự chết thì thôi đi, còn muốn nhăm nhe làm hại chúng ta? Giữ chúng nó làm gì? Giết hết đi chẳng phải là sạch sẽ sao?
Hồng Liên Nhân Hoàng cười lạnh nói.
- Rốt cục đơi yêu cũng là sủng vật của chủ thượng, dù sao cũng phải giữ chút thể diện cho ngài! Qua đoạn thời gian nữa, chờ chủ thượng thoát khốn rồi tính sau.
Hắc Liên Nhân Hoàng Uống Rượu nói.
- Chủ thượn thoát khốn?
Hồng liên nhân hoàng nhíu mày hỏi lại.
- Như thế nào? Chủ thượng thoát khốn, ngươi không vui sao?
Ngươi còn có ý tưởng gì khác sao?
Hắc Liên Nhân Hoàng trừng mắt nói.
- Sao có thể? Chủ thượng thoát khốn, chúng ta có thể thỉnh chủ thượng rút Vạn Niên Cổ trong cơ thể chúng ta ra, ta vui sướng còn không kịp, còn có thể có ý tưởng gì khác chứ?
Hồng Liên Nhân Hoàng nói.
- Vậy biểu tình của ngươi đây là thế nào?
Hắc Liên Nhân Hoàng nhíu mày.
- Ta chỉ là có chút không bỏ được Nhị Phẩm Hồng Liên, bảo vật như vậy bị đem đi huỷ hoại, đáng tiếc!
Hồng Liên Nhân Hoàng thở dài nói.
Hắc Liên Nhân Hoàng đen mặt nhìn Hồng Liên Nhân Hoàng, ngươi còn Nhị Phẩm Liên Hoa nơi tay mà cũng nói không nỡ, vậy Nhị Phẩm Liên Hoa của ta bị Ma Tôn đoạt đi rồi, ta không phải tức chết sao?
- Thôi, cái gì cũng không quan trọng bằng việc chủ thượng thoát khốn! Mất thì mất thôi! Đợi Ác Hoàng đến, chính thức mở ra phong ấn!
Hồng Liên Nhân Hoàng trầm giọng nói.
- Ta sai người đi hỏi Ma Thập Tam, hắn nói hẳn là không lâu nữa Ác Hoàng sẽ đến mở phong ấn. Chúng ta chờ một năm, chắc còn phải qua thêm mấy ngày nữa!
Hắc Liên Nhân Hoàng nói.
- Ác Hoàng tới đây?
Trong mắt Hồng Liên Nhân Hoàng cũng hiện lên chờ mong.
Ngay lúc đó, có một con dơi yêu bay đến cửa đại điện.
- Hai vị Nhân Hoàng, bên ngoài Ác Thần Long Thành có một chỉ đội nghi thức, tự xưng là Ác Hoàng giáng lâm, muốn Tứ Đại Liên Hoàng đến yết kiến! Thuộc hạ của chúng ta không cẩn thận va chạm, bị bọn họ diệt sát tại chỗ!
Con đơi yêu kia nói.
- Cái gì? Ác Hoàng tới?
Hồng Liên, Hắc Liên Nhân Hoàng đứng dậy ngay lập tức.
Vực sâu, ác thần Long Thành!
Hắc liên nhân hoàng, hồng liên nhân hoàng cung kính nhìn về phía đội nghi thức đang bay bên ngoài thành. Giờ phút này, kết giới của Long Thành đã mở ra, không dám chậm trễ chút nào, mà ở ngoài thành lại có vô số thi thể dơi yêu cùng uổng mạng quỷ tan tác thành từng mảnh nhỏ. Hiển nhiên chúng chính là những con đơi yêu cùng uổng mạng quỷ vừa nãy đã va chạm với đội nghi thức, bị giết chết ngay tức khắc.
Đội nghi thức dừng ở đầu tường.
- Hoàng tướng quân? Như thế nào chỉ có các ngươi đến đây? Chư vị ma thần đâu?
Hắc liên nhân hoàng kinh ngạc nói.
Hoàng tướng quân đi trước, lắc lắc đầu:
- Đang đi trên đường thì gặp bọn người Thiện Hoàng, nhị vị ma thần tách ra giữ chân bọn họ, không khỏi bứt dây động rừng, cho nên Hoàng Thượng chỉ mang chúng ta đến đây!
- Đúng vậy, đây chính là thời khắc mấu chốt, vạn nhất Thiện Hoàng biết được sự tình, cố ý đến phá đám, lúc đó liền hỏng chuyện!
Hắc liên nhân hoàng lập tức mở miệng nói.
- Ác Hoàng anh minh!
Hồng liên nhân hoàng cũng cung kính nhìn về phía long liễn.
Long liễn mở ra, một người chậm rãi bước xuống, chỉ là người này quanh thân bao phủ sương đen, nhìn không rõ thân hình dung mạo.
- Hoàng Thượng!
Hoàng tướng quân tức khắc đi lên trước cung kính nói.
- Ác Hoàng, đã từng gặp qua!
Hắc liên nhân hoàng lập tức cung kính thi lễ nói.
Nhưng người trong sương đen không hề mở miệng, khiến cho hồng liên, hắc liên nhân hoàng nao nao.
- Hoàng Thượng vừa mới tế luyện Thiện Hoàng kiếm, giờ phút này toàn thân vô lực, sương đen quấn thân, lấy đãi kế tiếp mở ra phong ấn, tạm thời không tiện mở miệng, ta sẽ thuật lại thay người!
Hoàng tướng quân giải thích nói.
- Nga?
Hắc liên nhân hoàng, hồng liên nhân hoàng nhíu mày.