Bất Diệt Thần Vương

Chương 1915: Mưu hoa sen




Long Ngọc giải thích nói.

- Uổng mạng quỷ? Vô số quái vật? Ngươi biết tình huống?

Vương Khả hiếu kỳ nói.

- Uổng mạng quỷ, chính là một ngàn năm trước, tại cuộc chính ma chỉ chiến đã phá hủy hơn nửa Trung Thần Châu, sinh linh quỷ hồn của Trung Thần Châu chết oan chết uổng cũng không biết vì nguyên nhân gì đều bị giam cầm ở vực sâu, vô pháp luân hồi!

Long Ngọc giải thích nói.

Vương Khả thần sắc cổ quái nói:

- Uổng mạng quỷ của Trung Thần Châu ở ngàn năm trước?

- Còn đám quái vật kia? Là ma tiên khế ước dơi yêu tộc mà thôi!

Tự xưng đại âm, nghe theo sự điều động của ma tiên, trấn thủ vực sâu, kỳ thật cũng không tính cái gì, sư tôn vài ngày trước đã xuống đó một thời gian, cũng giao thủ, bọn chúng đều không chịu nổi một kích!

Long Ngọc giải thích nói.

- Ách, dơi yêu? Vậy cũng phải xem là đối mặt ai, đối mặt Ma Tôn khẳng định đều là tìm chết!

Vương Khả gật đầu.

- Dưới vực sâu tất cả đều là uổng mạng quỷ cùng dơi yêu?

Long bà hiếu kỳ nói.

- Còn có ba tòa Long Thành! Là trận cơ lúc trước của tam tài phong đế trận, đến lúc đó Ác Hoàng mổ ra phong ấn, chính là dùng ba tòa Long Thành này làm dẫn trận, mỗi tòa đặt một bảo vật, phát động đại trận, mở ra phong ấn! Phân biệt là Ác Thần Long thành, Thiện Hoàng Long Thành cùng Kim Liên Long Thành!

Long Ngọc giải thích nói.

- Ác Thần Long thành, Thiện Hoàng Long Thành, Kim Liên Long Thành? Đối ứng chính là Ác Thần kiếm, Thiện Hoàng kiếm cùng cửu phẩm Kim Liên?

Thần sắc Vương Khả khẽ động.

- Không tồi, giờ phút này, Tứ Liên Nhân Hoàng đều ở dưới vực sâu, trông coi ba tòa Long Thành. Để ngừa có kẻ đến phá hư Long Thành trận cơ, bọn họ liền đóng giữ bên dưới! Hơn nữa, Tứ Liên Nhân Hoàng cực kỳ cẩn thận, chỉ cần một chỗ có dị động, Tứ Liên Nhân Hoàng nhất định trước tiên sẽ tụ tập một chỗ!

Muốn đoạt được hai đóa nhị phẩm liên hoa cần phải đồng thời đối mặt với Tứ Liên Nhân Hoàng! Chúng ta... !

Long Ngọc cười khổ nói.

Đồng thời đối mặt Tứ Liên Nhân Hoàng? Không phải đối mặt, mà là muốn đánh bại, muốn áp đảo! Huống chỉ, Tứ Liên Nhân Hoàng đã đánh mất hai đóa nhị phẩm liên hoa, giờ phút này khẳng định càng cẩn thận, đoạt kiểu gì? Này căn bản chính là không có khả năng! Liền tính Thiện Hoàng đến đoạt cũng vô dụng, bọn họ không biết chạy sao?

- Vừa đối mặt với Tứ Liên Nhân Hoàng, còn muốn đoạt nhị phẩm liên hoa, này, này không quá khả năng!

Bất Giới hòa thượng sắc mặt khó coi nói.

- Bốn cường giả Võ Thần Cảnh đỉnh cấp, đánh kiểu gì? Không, cho dù là bốn cường giả cùng giai chiến đấu với bọn họ, bọn họ cũng sẽ chạy, căn bản đoạt không được!

Long bà cũng nhíu mày nói.

Long Ngọc nhìn Vương Khả đang nhíu mày suy tư, trên mặt lộ ra một cổ chua xót:

- Ta cũng chỉ là tới tìm ngươi tâm sự, ta cũng không nghĩ tới có thể thành công, ngươi không cần khó xử!

- Chỉ là phải được đến hai đóa nhị phẩm liên hoa, có lẽ cũng không phải khó? Không cần tìm giúp đỡ, vài người chúng ta là có thể lấy được!

Vương Khả nhíu mày trầm giọng nói.

- Ách? Vương Khả, ngươi điên rồi?

Bất Giới hòa thượng trừng mắt nói.

- Ngươi nói cái gì?

Long Ngọc cũng kinh ngạc nói.

Long Ngọc kinh ngạc nhìn về phía Vương Khả, nàng cũng là thấy tàn niệm của Đại Quang Minh Bồ Tát cứ khuyên mãi, nên mới tới nói thử xem sao, vốn dĩ không ôm ấp hy vọng gì. Hơn nữa cảm thấy tử vong tới gần, nên mới muốn an ổn ở cùng Vương Khả trong khoảng thời gian cuối cùng, thế mà Vương Khả lại nói, có cơ hội lấy được hai đóa Nhị Phẩm Liên Hoa?

- Chắc chắn lấy cứng đối cứng sẽ không có nhiều cơ hội, nhưng chúng ta có thể đổi phương thức khác!

Vương Khả nói.

- Đổi một phương thức khác?

Long Ngọc hiếu kỳ hỏi lại.

- Đúng vậy, không phải trước kia ta đã cùng ngươi dùng qua biện pháp này rồi sao? Ngươi quên à?

Vương Khả cười nói.

- Trước kia từng sử dụng rồi?

Long Ngọc nhíu mày suy tư, đột nhiên, trong mắt sáng ngời:

- Lần trước, ngươi bảo ta giả mạo Ma Tôn? Ngươi, ngươi còn muốn làm lại một lần nữa sao?

- Đúng vậy, có cái gì mà không thể chứ?

Vương Khả cười nói.

Long Ngọc lộ ra sắc mặt vô cùng cổ quái, lần trước ngươi bảo ta giả mạo chính mình! Lần này ta cũng phải giả mạo chính mình nữa? Vậy không bằng bây giờ ta trực tiếp nói cho ngươi biết thân phận này luôn còn hơn.

- Vậy bây giờ ta lại đóng giả Ma Tôn?

Long Ngọc thần sắc cổ quái nói.

- Không, ngươi không giả làm Ma Tôn, lần này, phải giả mạo Ác Hoàng!

Vương Khả trịnh trọng nói.

- Ác Hoàng?

Thần sắc Long Ngọc khẽ động.

- Không sai, muốn lấy được ngự tỉ Nhị Phẩm Liên Hoa từ trong tay hai đại Nhân Hoàng, nếu là người khác có lẽ không dễ dàng, nhưng nếu là Ác Hoàng lại dễ hơn nhiều, không phải sao? Ác Hoàng đã đưa tay nói muốn, bọn họ dám không cho?

Vương Khả trịnh trọng nói.

- Hẳn là sẽ cho, nhưng cũng gây sự chú ý của bọn họ, hơn nữa, nếu việc này mà để Ác Hoàng biết, vạn nhất... Đến lúc đó đối với ngươi vô cùng bất lợi!

Long Ngọc lo lắng nói.

Sinh tử kề sát bên cạnh, Long Ngọc vẫn còn lo lắng cho Vương Khả.

- Yên tâm, có gì mà phải sợ? Đến lúc đó cùng lắm thì cãi nhau một trận thôi? Bọn họ chưa chắc nói thắng ta. Hiện tại quan trọng nhất vẫn là an nguy của Ma Tôn, ngươi cũng biết Ác Hoàng có thể mở phong ấn ra bất kỳ lúc nào, chỉ cần muốn là có thể nhìn trượng phu của nàng, cho nên, Ác Hoàng cũng chẳng quan tâm Ma Tôn chết hay sống. Nhưng ta thì lại để ý! Nếu ta có thể giúp Ma Tôn có được hai đóa Nhị Phẩm Liên Hoa, nói không chừng hắn sẽ vui vẻ mà gả ngươi cho ta! Ha ha ha, loại sự tình này đáng giá mạo hiểm!

Vương Khả cười nói.

- Nhưng là... !

Long Ngọc lo lắng nói.

- Không phải ngươi nói, hiện tại Ác Hoàng đang luyện kiếm đến thời khắc mấu chốt sao? Hắc khí bao phủ hoàng cung, lúc chúng ta đến đó cứ dùng hắc khí bao phủ ngươi là được. Khi đó ngươi không cần nói nhiều, ta sẽ đảm nhiệm phần bịa đặt, ngươi chỉ cần phối hợp!

Vương Khả trịnh trọng nói.

- Ta nhất định phải giả mạo Ác Hoàng?

Trên mặt Long Ngọc lộ vẻ cổ quái nói.

- Đúng vậy, dù sao mục đích của chúng ta là có được Nhị Phẩm Liên Hoa, không cần để ý cái khác, ngươi dựa theo ánh mắt của ta mà hành sự là được!

Vương Khả nói.