Bất Diệt Thần Vương

Chương 1911: Song tu




- Bất Giới hòa thượng, ngươi trước kia cũng tu luyện Địa Tạng vương, hay là ngươi đi huyết hải giúp Sắc Dục Thiên?

Vương Khả nói.

Bất Giới hòa thượng lắc đầu:

- Không cần, này có lẽ là chuyện tốt!

- Cái gì chuyện tốt? Ngươi không nghe thấy à, Sắc Dục Thiên sắp bị chơi chết rồi?

Vương Khả trừng mắt nói.

- Địa Tạng vương có câu, ta không vào địa ngục ai vào địa ngục!

Địa ngục không không, thể không thành Phật! Vạn điều oán long bá chiếm huyết hải, thành địa ngục chỉ tướng, phật tính của Sắc Dục Thiên rất mạnh, nếu mượn cơ hội này siêu độ tiểu oán long địa ngục, Địa Tạng vương Phật pháp của hắn chắc chắn tiến triển cực nhanh, đạt tới cảnh giới càng cao!

Bất Giới hòa thượng nói.

- Vậy, vạn nhất siêu độ không được thì sao?

Vương Khả trừng mắt nói.

- Đó chính là thân tử đạo tiêu!

Bất Giới hòa thượng nói.

Vương Khả trừng mắt nhìn về phía Bất Giới hòa thượng:

- Hắn chính là đồ đệ ngươi, vạn nhất hắn chết thì làm sao bây giờ?

- Đây là tạo hóa của hắn, hơn nữa hiện giờ đã ổn định, có Đại La Kim Bát, Luân Hồi Bàn, Định Quang Kính hiệp trợ, nếu lần trước hắn có thể kiên trì vượt qua, thì nhất định có thể kiên trì thời gian càng lâu. Lúc siêu độ tất cả huyết long, cũng là lúc hắn đại đột phá, khi đó Phật pháp của hắn không hề kém Viên Diệu La Hán!

Bất Giới hòa thượng tự tin nói.

- Đây là chuyện tốt? Có thể cho hắn luyện công? Vậy Tây Môn Tĩnh còn ở bên trong thì sao!

Vương Khả trừng mắt nói.

- Tây Môn Tĩnh có thể mượn cơ hội này hoàn toàn thu phục Luân Hồi Bàn. Phải biết rằng Luân Hồi Bàn cũng giống Đại La Kim Bát, không phải ai cũng có thể thu phục. Năm đó vì sao mẫu thân Tây Môn Tĩnh có thể trở thành Thánh Nữ La Hán điện, chính là vì thể chất và công pháp đặc thù. Giờ phút này, Tây Môn Tĩnh cũng là như thế. Luân Hồi Bàn không có mệnh lệnh của Viên Diệu La Hán, Tây Môn Tĩnh có thể mượn lần siêu độ oán long này khiến nó hoàn toàn hóa thành bảo vật của Tây Môn Tĩnh, cũng có thể trợ Tây Môn Tĩnh đột phá tu vi, vừa vặn cùng Sắc Dục Thiên cùng nhau song tu biến cường!

Bất Giới hòa thượng giải thích nói.

Vương Khả trừng mắt:

- Ngươi để Sắc Dục Thiên cùng Tây Môn Tĩnh song tu?

- Ách? Bọn họ hiện tại cùng tu luyện, còn không phải là song tu sao?

Bất Giới hòa thượng nghi hoặc nói.

Sắc mặt Vương Khả một trận cổ quái:

- Ách, cũng đúng, bọn họ đây là song tu, vừa vặn, Tây Môn Tĩnh xem như được hời!

- Ách? Ngươi nói lời này có ý gì!

Bất Giới hòa thượng hiếu kỳ nói.

- Không, không, ngươi đã nói không có việc gì, vậy không có việc gì, như vậy khá tốt! Cũng không biết về sau Cung Vi chịu được không? Chậc!

Vương Khả lộ vẻ mặt cổ quái.

Bất Giới hòa thượng dường như minh bạch suy nghĩ của Vương Khả, tức khắc vẻ mặt một trận run rẩy, ngươi nghĩ cái gì vậy?

- Đúng rồi, ta còn có một cây gậy, có thể biến vừa to vừa thô, thứ đồ chơi này là người câm, lại không thể giao lưu! Có biện pháp nào luyện hóa không?

Vương Khả nhìn về phía Bất Giới hòa thượng.

- Cây gậy có thể biến vừa to vừa thô? Gậy gì thế?

Bất Giới hòa thượng sửng sốt.

Long bà một bên đỏ mặt, ngượng ngùng lại phi thường chờ mong nhìn về phía Vương Khả cùng Bất Giới hòa thượng.

Luân Hồi thần đô, bên trong hoàng thành, một gian đại điện u ám!

Cung Sơn Hải đứng ngoài đại điện, nhìn vào bên trong, mơ hồ có một hắc ảnh.

- Sư tôn? Vừa rồi ngươi khai Phật nhãn?

Cung Sơn Hải kinh ngạc nói.

- Ta cảm thấy, khi nấy nàng đã tới!

Thanh âm hắc ảnh khàn khàn nói.

- Cái gì? Nàng? Nàng không phải... !

Cung Sơn Hải sắc mặt biến đổi.

- Cổ hơi thở kia không sai được, tuyệt đối không sai được, là xá lợi tử của nàng?

Hắc ảnh khàn khàn nói.

- Xá lợi tử? Vậy nàng cũng vẫn là đã chết, sư tôn, ngài lo lắng cái gì?

Cung Sơn Hải nhíu mày nói.

- Ta cảm thấy, sự tình năm đó không đơn giản như vậy! Ta muốn ngươi đi Thập Vạn Đại Sơn thăm dò giúp ta!

Thanh âm hắc ảnh khàn khàn nói.

- Đi Thập Vạn Đại Sơn? Chỗ bị phong ấn? Sư tôn, ngươi là nói Ác Hoàng muốn mở ra phong ấn, khả năng sẽ có biến cố?

Cung Sơn Hải ngưng trọng nói.

- Đúng vậy, ngươi đi thăm dò cho ta, Viên Diệu lưu lại nơi này, ta lúc trước đã giúp ngươi luyện hóa Viên Diệu trở thành phân thân của ngươi! Ta muốn ngươi đến đó điều tra, đồng thời, bất luận có tin tức gì đều lập tức hồi bẩm! Ta muốn trước tiên biết hết thảy!

Thanh âm hắc ảnh khàn khàn nói.

- Nhưng mà... !

Cung Sơn Hải lo lắng nói.

- Ngươi đang lo lắng không có thời gian luyện hóa thân thể Long Đế? Hừ, lấy năng lực của ngươi, muốn luyện hóa không dễ dàng, không có mấy năm là sẽ không có hiệu quả, ngươi lưu lại có tác dụng gì? Ta giúp ngươi luyện, đến lúc đó vẫn là cho ngươi!

Thanh âm hắc ảnh khàn khàn nói.

- Vâng!

Cung Sơn Hải ứng tiếng nói.

- Tạm thời ngươi liền lưu tại Thập Vạn Đại Sơn, chờ Ác Hoàng mở ra phong ấn, theo dõi hắn, Viên Diệu ở bên cạnh ta, ta bảo ngươi làm cái gì, ngươi liền làm cái đó!

Hắc ảnh trầm giọng nói.

- Sư tôn, nếu không ngươi luyện hóa một con rối phân thân đi cùng với ta, như vậy ngươi xem càng cẩn thận hơn!

Cung Sơn Hải nói.

- Ngươi còn lo ta tham thân thể Long Đế của ngươi sao? Vi sư sao lại không nghĩ đến việc luyện cái phân thân ra ngoài làm đôi mắt? Chỉ là, trạng thái vi sư ngươi phải hiểu được, không ai có thể thừa nhận bị ta luyện, người bị ta luyện thành phận thâ, sẽ ngay lập tức hư thối, không ra hình người!

Hắc ảnh trầm giọng nói.

Cung Sơn Hải thở sâu:

- Vâng, vậy đệ tử liền đi trước!

Thập Vạn Đại Sơn, Phật Đầu tựt Vương Khả lấy ra Như Ý Thần Châm đưa cho Bất Giới hòa thượng.

Sắc mặt Bất Giới hòa thượng cứng đờ:

- Ngươi nói gậy có thể biến vừa to vừa thô là thứ đồ chơi này? Ta còn tưởng rằng... !

- Bằng không ngươi nghĩ sao?

Vương Khả trừng mắt nói.

- Không, không có gì, ta cũng ngĩi là Như Ý Thần Châm!

Bất Giới hòa thượng có chút chột dạ nói.

- Như Ý Thần Châm này, là ta thật vất vả mới đoạt được từ trong tay Cung Sơn Hải. Nhưng nếu nó không nghe lời, ta đây đoạt tới có ích lợi gì? Dọc theo đường đi, ta để Đại La Kim Bát nói chuyện với nó, bảo nó nhận ta là chủ, nhưng Như Ý Thần Châm căn bản không nghe!