Bất Diệt Thần Vương

Chương 1902: Người đàng hoàng ai lại làm vậy




Tây Môn Thuận Thủy trịnh trọng nói.

- Lần này do ngươi bày trận, thả Tây Môn Tĩnh Luân Hồi Bàn làm mồi, dẫn Cung Sơn Hải làm cục, thật sự quá nguy hiểm! Nếu Tây Môn Tĩnh chết, trẫm tâm khó an!

Thiện Hoàng thở dài nói.

Tây Môn Thuận Thủy khẽ cười nói:

- Hoàng Thượng, ngươi không cần lo lắng cho khuyển tử của vi thần, khuyển tử bái lão sư tốt, thần tự nhiên tin tưởng Vương Khả sẽ cứu được khuyển tử. Huống hồ, Hoàng Thượng còn tự mình hạ cấm pháp, có thể bảo hộ an nguy cho hắn! Thần tự nhiên không lo lắng hắn! Chỉ là thần không nghĩ tới, Vương Khả không theo lẽ thường, mấy lần quấy rầy Cung Sơn Hải tính kế, kết quả cuối cùng còn thành công thả ra Long Đế, hoàn toàn vượt ngoài tính toán của thần! Vương Khả này, cũng lớn số ghê!

- Lớn số? Kia kêu là lớn số sao? Trên người Tây Môn Tĩnh, là cấm pháp tự trẫm đặt, lúc trước đối thoại giữa Tây Môn Tĩnh, ngươi đều nghe được? Lấy hố phân đe dọa Luân Hồi Bàn, lấy tao lãng chỉ khí bức lui chúng tăng, càng cấp Tào Hùng đào hố, cái gì Phật môn bộ đồ ăn tam kiện bộ? Ngươi nói xem, này Vương Khả toàn làm mấy chuyện không đứng đắn, cái này là cái gì?

Thiện Hoàng trừng mắt lạnh lùng nói.

Tây Môn Thuận Thủy trầm mặc một chút:

- Đúng vậy, người đứng đắn ai lại làm như vậy chứ! Nhưng mà, chính là bởi vì thế, làm những mưu tính thần vắt hết óc nghĩ ra, đến tay Vương Khả, lại thẳng tới mục tiêu, không hề trở ngại, đây chẳng phải là lớn số sao?

Thiện Hoàng:

— sa)

- Hoàng Thượng, tuy rằng bởi vì Vương Khả nên đã xảy ra quá nhiều ngoài ý muốn, nhưng cuối cùng Long Đế cũng không có bị đưa vào luân hồi, hết thảy đều vẫn ở bên trong dự kiến của chúng ta, giờ này khắc này, Cung Sơn Hải chuẩn bị luyện hóa Long Đế cùng Viên Diệu La Hán, Vương Khả tử chiến đến cùng, e là có nguy hiểm, còn thỉnh Hoàng Thượng nhanh chóng ra tay!

Tây Môn Thuận Thủy trịnh trọng nói.

- Trẫm ra tay? Trẫm xem gan của Vương Khả cũng lớn, căn bản không cần trẫm ra tay, hơn nữa... !

Thiện Hoàng nhìn về phía phương tây biển rộng, đột nhiên đồng tử co rụt lại.

- Hoàng Thượng, làm sao vậy?

Tây Môn Thuận Thủy lo lắng nói.

- Vương Khả rốt cuộc tu luyện công pháp gì? Các ngươi điều tra xong chưa? Lấy Nguyên Thần Cảnh chỉ uy, ngạnh kháng Võ Thần cảnh đỉnh, cư nhiên không sợ?

Thiện Hoàng đột nhiên nhìn đám thuộc hạ phía sau.

Đám thuộc hạ nhìn lẫn nhau, nhất thời không dám nhiều lời.

- Hoàng Thượng, ngươi không cần hỏi bọn họ, bọn họ cũng không biết tình huống, Thập Vạn Đại Sơn truyền đến tin tức, Vương Khả tu luyện chính là £ Ly Hỏa thần công} !

Tây Môn Thuận Thủy cười khổ nói.

- Cái này kêu Ly Hỏa thần công sao? Ly Hỏa thần công Nguyên Thần Cảnh có khả năng ngăn cản Võ Thần cảnh đỉnh?

Thiện Hoàng trừng mắt nói.

- Chúng thần cũng không biết, Hoàng Thượng hẳn là minh bạch, đồ vật Vương Khả giấu, đều thực tà môn!

Tây Môn Thuận Thủy cười khổ nói.

Thiện Hoàng khẽ nhíu mày, tiếp tục nhìn về phía chỗ sâu dưới biển cả.

Bên trong Long Cung!

Sau khi Vương Khả chặn lại một kích của Cung Sơn Hải, nhào về hướng Viên Diệu La Hán, làm kinh nghi bất định Cung Sơn Hải nhanh chóng đem Viên Diệu La Hán thu vào trong tay áo, lùi về sau một bước, thế cho nên Vương Khả nhân cơ hội bắt được Như Ý Thần Châm giữa mày Long Đế, muốn cưỡng chế nhổ xuống.

Nhưng Cung Sơn Hải sao có thể đồng ý?

Mặc dù vừa rồi vì bảo vệ Viên Diệu La Hán, làm Vương Khả có cơ hội thừa nước đục thả câu, Cung Sơn Hải thực lực vẫn là cường đại, hắn nháy mắt phản công Vương Khả.

Song chưởng ầm ầm đánh lên lưng Vương Khả.

Đây chính là toàn lực của Cung Sơn Hải, khác với chưởng vừa rồi, uy lực hủy thiên diệt địa, một cổ khí lãng xông thẳng bốn phương tám hướng.

Oành!

Sau khi nổ mạnh, thân hình Vương Khả cũng không có bị đánh bay, mà là mạnh mẽ đón lấy.

Khoảnh khắc này, ngay cả Cung Sơn Hải cũng mở to hai mắt nhìn.

- Không, không có khả năng, sao ngươi, sao ngươi sẽ không có việc gì? một chưởng ban nãy ngay cả Võ Thần cảnh đỉnh cũng không ai dám tiếp như vậy, sao ngươi không có việc gì?

Cung Sơn Hải cả kinh kêu lên.

Oành!

Quanh thân Vương Khả nháy mắt cổ phóng ra một dòng khí xông thẳng bốn phương tám hướng.

Trong phút chốc, Cung Sơn Hải ngây ngẩn cả người. Người khác xem không rõ, chính mình còn xem không rõ sao?

- Nguyên Thần Cảnh đệ cửu trọng? Tu vi của ngươi còn đề cao?

Sao có thể?

Cung Sơn Hải trừng mắt kinh ngạc nói.

Một chưởng mạnh mẽ của mình, không những không có thương tổn đến Vương Khả, còn giúp hắn đột phá? Này, này không hợp lý?

Bỗng nhiên, Cung Sơn Hải phúc lâm tâm đến, trong đầu chợt lóe, dường như bắt giữ tới rồi cái gì.

- Không đúng, này không phải lần đầu tiên, trẫm đến thư phòng liền tìm đến tư liệu của ngươi, giống như có rất nhiều thứ, bị người đánh lại tu vi đề cao sự tình, trước kia trẫm vẫn luôn tưởng có người đem công lực dung nhập trong cơ thể ngươi, hiện tại trẫm đã nhìn ra, ngươi nhất định là tu hành công pháp đặc thù nào đớ? Trên đời này, còn có thần công dùng lực lượng của người khác hóa thành tu vi của chính mình? Rốt cuộc là thần công nào?

Trong mắt Cung Sơn Hải hiện lên một cổ ánh sáng cực nóng.

Nhưng cũng đúng lúc hắn trì hoãn lại làm Vương Khả đem Như Ý Thần Châm mạnh mẽ rút ra tới.

Oanh!

Vương Khả ôm Như Ý Thần Châm ngã xuống nơi xa.

- Đáng chết, súc sinh, mau đâm Như Ý Thần Châm lại!

Cung Sơn Hải kinh giận nói.

Vương Khả ngã xuống trên mặt đất, ôm Như Ý Thần Châm lập tức trốn ra xa.

- Long Đế, ban nãy tuy ngươi bị định lại, nhưng đều nghe rồi đúng không? Là Cung Sơn Hải, hắn thiết kế âm mưu, muốn đem ngươi luyện hóa thành phân thân, chúng ta chỉ là bị lừa, là quân cờ, hắn mới là đầu sỏ gây tội, ngươi có thù oán, tìm hắn báo đi, ta còn giúp ngươi nhổ Như Ý Thần Châm đi, Cung Sơn Hải mới là đầu sỏ gây tội muốn ngươi chết, hắn còn muốn cướp Như Ý Thần Châm của ta để định trụ ngươi, ngươi mau xử lý hắn!

Trong lúc chạy Vương Khả vội kêu.

Vương Khả chạy vội, tự nhiên sao nhanh bằng Cung Sơn Hải, nhưng, Cung Sơn Hải giờ phút này mới vừa truy liền ngừng lại, bởi vì, một cổ sát khí bỗng nhiên bao phủ Cung Sơn Hải, làm Cung Sơn Hải đột nhiên quay đầu nhìn phía Long Đế hắc long.

Gào!