- Ầm ầm!
Kiếm khí cuồn cuộn như vũ bão từ Kim Kiếm toát ra, ép ngọn lửa từ bốn phía, để Vương Hữu Lễ vào trong an toàn.
Tay Vương Khả cầm Băng Tỉnh, bay thẳng vào trong biển lửa.
Vừa vào bên trong, hàn khí từ Băng Tinh phun trào, hình thành một kết giới hàn khí, bức Thái Dương Chân Hỏa ra xa.
- Hiệu quả của cái này so với lão Hàn cũng không khác biệt lắm, hơn nữa hàn khí còn mạnh hơn, không hổ là Băng Tỉnh được luyện hóa. Chỉ là, sao vẫn không ngừng thu nhỏ lại!
Vương Khả biến sắc.
Quả cầu màu xanh nhỏ trong tay không ngừng phun trào ra hàn khí, nhưng lại thu nhỏ dần.
- Hàn khí đang bị tiêu hao?
Sắc mặt Vương Khả cứng đờ.
Băng Tinh này cũng không kiên trì được bao lâu.
Đương nhiên Vương Khả không muốn bị hỏa táng, nhanh chóng bay thẳng về phía trung tâm.
Cũng may đã có kinh nghiệm từ lần trước, Vương Khả tạm thời biết rõ được phương hướng. Không bao lâu Vương Khả đã đến được phía trong cùng biển lửa. Vương Hữu Kiếm và Vương Khả, người trước người sau, tiến dần đến vị trí trung tâm.
- Vương Khả, ngươi cũng tới? Ngươi cũng muốn đoạt gia chủ lệnh và Đạo Quả?
Vương Hữu Kiếm khinh thường nói.
- Nói nhảm!
Vương Khả trừng mắt kinh thường.
Ta không muốn cướp thì ta tới đây làm gì?
Nhưng lúc Vương Khả và Vương Hữu Kiếm tới gần xem xét, thì đồng thời mở to hai mắt.
Gia chủ lệnh kia cắm trên mặt đất, bị một ngọn lửa vàng bao quanh.
Bên cạnh gia chủ lệnh chính là Đạo Quả. Đạo Quả có bán kính một trượng, hàn khí phát ra cuồn cuộn, ngọn lửa ở bốn phía đều bị ép ra xa, ngay cả Thái Dương Chân Hỏa cũng không thể tới gần.
Dựa theo lời của Vương đại tiểu thư thì chỉ cần rút ra trường kiếm rồi cắm vào trong đạo quả là có thể luyện thành một thanh thần kiếm. Hình ảnh trước mắt làm cho hai người kinh ngạc.
Bởi vì nơi này đã có người tới sớm hơn, đó là Hàn Băng Thần Trùng Vương?
Đuôi Hàn Băng Thần Trùng Vương có chỗ bị đốt đen, nhưng không tính là gì, quan trọng là miệng và mặt của Hàn Băng Thần Trùng Vương quá lớn.
Hàn Băng Thần Trùng Vương hóa dài thành ba trượng, mở miệng lớn ra, từng chút từng chút hấp thụ Đạo Quả. Nhưng Đạo Quả quá lớn, có đường kính một trượng. Đối với Hàn Băng Thần Trùng Vương dài ba trượng mà nói thì nuốt vào đúng là quá sức, thậm chí còn cưỡng ép quá. Miệng Hàn Băng Thần Trùng Vương bị xé rách ra nhiều vét nứt, chảy đầy máu tươi. Nhưng Hàn Băng Thần Trùng Vương vẫn liều mạng nuốt vào.
Đạo Quả có đường kính một trượng kia đã bị nuốt vào tới 9 phần, chỉ lộ ra một ít ở bên ngoài tỏa sắc bạc, tản ra hàn khí cuồn cuộn.
- Lão Hàn, ngươi đúng là dữ dội mà, nuốt sống cả Đạo Quả!
Vương Khả trợn mắt nói.
= Ùng ục ục!
Hàn Băng Thần Trùng Vương đang nuốt, không còn cách nào giải thích với Vương Khả. Nhưng từ âm thanh đó Vương Khả có thể nghe được cảm giác hưng phấn. Cuối cùng Hàn Băng Thần Trùng Vương cũng ăn được trái cây mà hăn mơ ước tha thiết.
- Vương Khả, quả nhiên là ngươi lừa gạt. Hàn Băng Thần Trùng Vương này chưa chết. Nhưng mà nghiệt súc này đúng là tự tìm cái chết, đám nuốt sống Đạo Quả!
Vương Hữu Kiếm kêu lên.
Vừa nói, Vương Hữu Kiếm vừa vọt tới trong nháy mắt.
- Ẩm!
Vương Hữu Kiếm rút thanh trường kiếm trên đất ra.
Lúc này Vương Khả không nhảy lên cướp mà lấy ra vô số linh thạch.
- Nghiệt súc, đi chết đi! Ai cũng không cứu được ngươi đâu, Vương Khả cũng đừng hòng!
Vương Hữu Kiếm trừng mắt chém một kiếm về phía Hàn Băng Thần Trùng Vương.
x Ùng ục ục!
Hàn Băng Thần Trùng Vương hoảng sợ, hiện tại đang nuốt sống Đạo Quả nên không thể phản kháng, bản thân có thể sẽ toi đời.
- Lão Hàn, đừng sợ, có ta!
Vương Khả kêu lên.
- Uỳnh!
Đột nhiên trong tay Vương Khả xuất hiện một cái gương, đây chính là Định Quang Kính!
20 viên Định Hải Châu được khảm nạm vào, Vương Khả lập tức khơi lên vô số năng lượng của linh thạch vào Định Quang Kính.
Sắc xanh bay thẳng về phía Vương Hữu Kiếm, Vương Hữu Kiếm bị cố định trong tức khắc.
- Cái gì?
Vương Hữu Kiếm kinh ngạc kêu lên.
Vừa rồi Vương Khả xông tới, Vương Hữu Kiếm cũng không thèm làm gì. Vì tu vi của Vương Khả là Nguyên Thần cảnh, cho dù là có lợi hại hơn thì có thể làm gì được ta? Nếu bây giờ lấy được thanh thần kiếm, rồi đích thân ngâm vào nước lạnh, thần kiếm sẽ nhận chủ. Có thể lấy được thần kiếm rồi thăng lên được thành Thành Tiên cảnh. Làm sao có thể để Vương Khả vào trong mắt?
Nhưng không ngờ tới, Vương Khả lại có pháp bảo này?
- Không thể nào, Định Quang Kính sao có thể khống chế ta. Ta là Võ Thần cảnh đỉnh phong, không thể nào!
Vương Hữu Kiếm kinh ngạc kêu lên.
Vương Khả nhìn linh thạch nhanh chóng tiêu hao, mặt cũng biến sắc.
- Định Quang Kính này, ngươi bị bệnh á, muôn thôn tính hết tỉnh thạch của ta à!
Túi linh thạch đang bị tiêu hao rất nhiều.
Con mẹ nó, 50 vạn cân linh thạch, một hơi đã không còn nữa.
Thế này là thế nào? Ta chỉ muốn đối phó một chút thôi, ngươi muốn ta phá sản sao?
- Vương Hữu Kiếm, ngươi muốn làm gì? Ngươi không thấy Băng Tinh trong tay ta đã biến mất nhanh chóng sao? Ngươi giết Hàn Băng Thần Trùng Vương làm gì, ngươi sẽ bị thiêu chết!
Vương Khả quát.
- Vương Khả, Định Quang Kính này tiêu hao lượng linh thạch khổng lồ như vậy sao? Ha ha, xem ngươi sử dụng được bao nhiêu thời gian!
Vương Hữu Kiếm hung dữ nói.
Định Quang Kiếm khống chế người này thật lợi hại, nhưng lại tiêu hao lượng linh thạch lớn. Một hơi tiêu hao 50 vạn cân linh thạch. Ta xem ngươi chống cự được bao lâu.
Vương Khả sốt ruột.
- Lão Hàn, ngươi sao rồi? Nhanh lên!
- Ùng ục ục!
Hàn Băng Thần Trùng Vương chật vật mở miệng nhưng giờ phút này đã bị kẹt lại, không động đậy được.
- Không đi nổi?
Sắc mặt Vương Khả cứng đờ.
Tiền vẫn ào ào chảy ra! Muốn ta bị Vương Hữu Kiếm làm cho phá sản à? Quan trọng là, ta đang cảm Định Quang Kính không dám làm loạn, khẽ động đậy là Vương Hữu Kiếm sẽ thoát được!
- Hô!
Lúc này một trận cuồng phong kiếm khí ào tới, là Vương Hữu Lễ nắm lấy Kim Kiếm xuất hiện.
- Vương Khả?
Vương Hữu Lễ kinh ngạc nói.
- Vương Hữu Lễ, ngươi cũng vào đây? Tốt quá rồi!
Vương Khả vui mừng nói.
- Đại tiểu thư cho ta kim kiếm, được dự trữ trong kiếm khí của đại tiểu thư, có thể giúp ta một thời gian. Nhưng kiếm khí dự trữ trong đó sắp tiêu hao rồi!
Vương Hữu Lễ lo lắng nói.
- Nhanh nhanh, đừng lo kiếm trong tay ngươi nữa. Cầm lấy Định Hải Châu, tiêu diệt Vương Hữu Kiếm! Hỏa Kiếm trong tay hắn chính là gia chủ lệnh!