Bất Diệt Thần Vương

Chương 1850: Đạo Quả




- Ta nhớ ra rồi, ha ha. Khương Đệ Nhất, bí mật của quả này, năm đó ta không cẩn thận đã lð miệng nói với ngươi. Ngươi giết phân thân kia của ta, cũng là vì mục đích này?

Vương đại tiểu thư lạnh lùng nói.

- Hừ, lúc đầu muốn Vương Hữu Kiếm trở thành hoàng đế Dạ Xoa, không quay đầu lại được, rồi sau đó mới nói với hắn. Không ngờ quả này đã sớm được nuôi dưỡng? Không, hẳn là vài thập niên trước đã chín muồi rồi. Chỉ là hiện tại chịu một sự kích thích nào đó, nên mới rung đông!

Khương Đệ Nhất lạnh lùng nói.

- Khương Đệ Nhất, Đạo Quả không dễ cầm được. Chí âm chí hàn, chỉ cần chạm vào là sẽ bị tổn thương, ngươi lấy thế nào? Quả này dùng để luyện nước lạnh ngâm thần kiếm! Bên ta không chuẩn bị chuôi kiếm cực mạnh, càng không có khí của tiên nhân rót vào.

Lúc này chọn cách đấy không có tác dụng!

Vương Hữu Kiếm trợn mắt nói.

- Không, Vương đại tiểu thư đã chuẩn bị hết rồi. Bên cạnh Đạo Quả chắc chắn sẽ có một chuôi kiếm cực phẩm, hơn nữa đã sớm được Vương đại tiểu thư rót vào rất nhiều tiên nhân chỉ khí.

Ngươi lấy chuôi kiếm này, ngâm vào nước lạnh của đạo quả, có thể luyện ra được một thanh thần kiếm. Đi nhanh lên!

Khương Đệ Nhất kêu lên.

- Cái gì? Đã sớm chuẩn bị xong? Còn rót tiên khí vào kiếm?

Vương Hữu Kiếm kinh ngạc nói.

- Nếu ta đoán không sai, chuôi kiếm này chính là gia chủ lệnh mà Vương đại tiểu thư để lại!

Khương Đệ Nhất lạnh lùng nói.

- Gia chủ lệnh?

Đám Vương Khả kinh ngạc.

- Hừ, những ngày này ta luôn hoài nghi, gia chủ lệnh rốt cuộc là cái gì mà có thể tồn tại ở trong lò lửa nhiều năm không bị gì.

Trước kia cũng là Vương Khả lừa gạt, nên ta mới không nghĩ đến gia chủ lệnh và chuôi kiếm này có liên quan đến nhau. Nhưng giờ ta đã hiểu rõ, gia chủ lệnh chính là chuôi kiếm chuẩn bị được ngâm vào nước lạnh, đúng hay không? Kiếm có sức mạnh tuyệt phẩm, lại có tiên khí xung quanh, có thái âm chỉ khí ở bên cho nên mới có thể bình yên trong biển lửa! Vương đại tiểu thư, ngươi chuẩn bị đúng thật là chu đáo!

Khương Đệ Nhất nói.

- Hừ, Khương Đệ Nhất, ngươi nói không sai. Gia chủ lệnh chính là chuôi kiếm này. Đáng tiếc là hai ngày trước Vương Khả chưa tìm được. Nếu hai ngày trước Vương Khả tìm được gia chủ lệnh, ngâm kiếm vào nước lạnh thành công sẽ không xảy ra nhiều chuyện như vậy. Vài chục năm trước, một Đạo Quả đã ra đời. Chỉ cần có đệ tử Vương gia tiến vào, tìm được gia chủ lệnh này có thể rèn ra một thanh thần kiếm. Không chỉ là tượng trưng cho thân phần, còn có thể dựa vào thanh kiếm này bảo vệ Vương gia Dạ Xoa. Đáng tiếc, không có ai có thể đi sâu vào trong. Vương Khả? Hắn cũng thất bại. Biển lửa hung mãnh, ngươi cho rằng Tào Hùng, Vương Hữu Kiếm có thể tiến vào được sao?

Vương đại tiểu thư cười lạnh nói.

- Ngươi cho rằng mấy chục năm nay ta không chuẩn bị sao? Nếu không phải bây giờ ngươi dùng kiếm trận quấn lấy ta, ta cần gì phải để Tào Hùng và Vương Hữu Kiếm đi vào? Hừ, nhưng mà cũng tốt, ta không vào được ngươi cũng đừng hòng đi vào! Tào Hùng, Vương Hữu Kiếm, đón lấy! Đây là Băng Tỉnh mà mấy chục năm nay ta dùng vô số Băng Tỉnh tiên khí mà tạo luyện thành, hàn khí ngập trời. Sẽ giúp các ngươi chống cự được lửa lớn một thời gian, giúp các ngươi lấy được kiếm, nhanh đi đi!

Khương Đệ Nhất kêu to một tiếng.

Trong trận cuồng phong kiếm khí bỗng nhiên bắn ra hai quả cầu nhỏ màu xanh, bay thẳng về phía Vương Hữu Kiếm và Tào Hùng.

Lúc hai quả cầu nhỏ bay tới, tuôn ra vô số khí lạnh, trong nháy mắt nhiệt độ giảm xuống tới điểm có thể đóng băng.

- Tốt!

Vương Hữu Kiếm, Tào Hùng kích động phóng tới chỗ hai quả câu.

- Cần bọn họ lại, nhanh, cản bọn họ lại!

Vương Khả lập tức quát.

- Uỷnh! Uỳnh!

Vương Hữu Lễ và Khương Bính lập tức nhào tới. Vương Hữu Lễ nhào tới chỗ Vương Hữu Kiếm, nhưng không phải là đối thủ của hắn. Trong nháy mắt bị Vương Hữu Kiếm dùng một chưởng đánh bay.

Vương Hữu Kiếm bắt được một quả cầu, dậm chân xông vào biển lửa.

- Dừng lại!

Vương Hữu Lễ hộc máu giữa không trung rồi rơi xuống đất.

Một bên khác, Khương Bính cản được Tào Hùng.

- Cút nay!

Tào Hùng kêu lên.

- Cút con mẹ ngươi!

Khương Bính dùng một chưởng đánh Tào Hùng.

Vương Khả bay lên cao, đoạt lấy quả cầu thứ hai trong nháy mắt.

- Vương Khả, tên khốn nạn, đó là của ta, trả lại cho ta!

Tào Hùng hét lên.

Vương Khả nắm lấy quả cầu nhỏ màu xanh, toàn thân đột nhiên run lên. Quả nhiên hàn khí quá kinh khủng. Không hổ danh là Băng Tỉnh tiên khí luyện thành.

- Vương Hữu Lễ, báo với đệ tử Vương gia nhanh tới đây, đánh chết Tào Hùng cho ta!

Vừa nói, Vương Khả vừa cầm quả cầu bay thẳng vào biển lửa, biến mất trước mặt mọi người.

- Vương Hữu Lễ, thông báo với đệ tử Vương gia ở bên ngoài mau tới đây, đánh chết tah cho ta!

Vương Khả kêu lên.

Vừa nói, Vương Khả vừa nắm lấy Băng Tinh bay thẳng về phía biển lửa, biến mất trước mắt mọi người.

Vương Hữu Lễ quay đầu nhìn trận cuồng phong kiếm khí bên ngoài, sắc mặt trở nên khó coi, ta ra ngoài? Nhưng quan trọng là hiện tại đệ tử Vương gia không nghe lời ta, ta ra ngoài làm sao mà tìm được người hỗ trợ?

- Đại tiểu thư, ngươi có thấy được không? Khương Đệ Nhất với Vương Hữu Kiếm là đồng bọn, ta trong sạch, đại tiểu thư! Ngươi phải giúp Vương gia làm rõ!

Vương Khả hướng về phía cuồng phong kiếm khí hô.

- Vương Hữu Lễ, ta bản thưởng cho ngươi một thanh Kim Kiếm, đi vào cùng với Vương Khả, đoạt lại gia chủ lệnh. Đừng để gia chủ lệnh rơi vào tay Khương Đệ Nhất!

Giọng nói của Vương đại tiểu thư truyền đến.

- Hả? Vâng!

Vương Hữu Lễ mờ mịt nói.

- Uỳnh!

Đột nhiên, một thanh Kim Kiếm bay vào trong tay Vương Hữu Lễ.

Vương Hữu Lễ nắm lấy thanh kiếm, trong nháy mắt có vô số kiếm khí bao tỏa quanh thân Vương Hữu Lễ như vũ bão.

- Vương đại tiểu thư, ngươi lấy một trong số những Kim Kiếm ở kiếm trận này. Ngươi ban thưởng cho hắn, uy lực của kiếm trận này sẽ giảm bớt, ngươi càng không ngăn cản được ta!

Giọng nói của Khương Đệ Nhất từ trong gió lốc truyền đến.

- Ta có thể giết chết ngươi!

Vương đại tiểu thư lạnh lùng nói.

- Uỳnh!

Vương đại tiểu thư, Khương Đệ Nhất lại đại chiến kiếm trận lần thứ hai.

Vương Hữu Lễ nắm lấy Kim Kiếm, xông vào bên trong biển lửa không chút do dự.