Bất Diệt Thần Vương

Chương 1842: Làm đồ giả lại gặp đồ giả




Thế nhưng lúc khí tức của Đông Kiếm Thần xông vào, gia chủ lệnh mà Vương Khả làm lập tức run lên, xuất hiện một vết nứt.

Không có khí tức của đại tiểu thư, mà còn xuất hiện vết nứt?

Trong phút chốc, tất cả mọi người đều nhìn về gia chủ lệnh trong tay Đông Kiếm Thân? Khí tức của đại tiểu thư đâu rồi?

Chỉ có Vương Khả và Vương Hữu Lễ trừng mắt, trong lòng hồi hộp vô cùng. Xong đời rồi sao?

Trong hoàng cung, tất cả mọi người đều im lặng trừng mắt nhìn gia chủ lệnh trong tay Đông Kiếm Thần!

Giờ phút này, ngay cả những người muốn nổi điên với Vương Hữu Kiếm cũng bình tĩnh lại, nhìn gia chủ lệnh trong tay Đông Kiếm Thần!

Không sau, đấy là gia chủ lệnh mà Vương Khả đã lấy ra. Không phải Vương Hữu Kiếm đã làm gia chủ lệnh giả cái này sao? Làm vừa mới động vào đã nứt ra rồi?

Khí tức của đại tiểu thư? Không phải đã nói bên trong gia chủ lệnh có khí tức của đại tiểu thư sao?

Chuyện này là như thế nào?

- Ta, ta, ta không cầm nhầm?

Đông Kiếm Thần đính chính, nhìn gia chủ lệnh trong tay mình.

Nứt? Bản thân chỉ dùng một chút khí tức, chuẩn bị đưa khí tức của đại tiểu thư trong gia chủ lệnh ra. Làm sao, làm sao mà làm nứt gia chủ lệnh được? Không, không liên quan đến ta?

Vương Khả và Vương Hữu Lễ trừng mắt. Con mẹ nó, vậy là chính thức bại lộ rồi.

Giải thích? Coi người khác là đồ đần sao? Cái này giải thích làm sao đây?

Vương Hữu Kiếm trong nháy mắt đoán được toàn bộ nguyên nhân.

- Giả? Gia chủ lệnh của ngươi, cũng là giả?

Bỗng nhiên Vương Hữu Kiếm kinh ngạc nhìn về phía Vương Khả.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều nhìn về phía Vương Khả và Vương Hữu Lễ. Giả? Không phải Vương Khả đã lấy gia chủ lệnh từ biển lửa của mộ kiếm ngay trước mặt chúng ta sao? Chính vì vậy mà hbttv phải hy sinh. Chẳng lẽ là giả?

- Ta... !

Vương Khả đang muốn giảo biện.

- Ta hiểu rồi, ta hiểu rồi... Hai ngày nay vì sao ngươi luôn trốn trong quý phủ của Vương Hữu Lễ không chịu đi ra. Hóa ra là ngươi sợ chúng ta điều tra ra? Ngươi dùng một cái gia chủ lệnh giả để lừa chúng ta? Ngày ấy bên trong biển lửa, vốn dĩ ngươi không hề tìm được gia chủ lệnh. Chính ngươi đã làm giả gia chủ lệnh. Ngươi gạt chúng ta? Ngươi lừa chúng ta?

Đột nhiên Vương Hữu Kiếm hét lên.

Vương Khả.

Làm sao ngươi lại đoán ra được toàn bộ, muốn ta giải thích thế nào?

- Cái gì? Gia chủ lệnh là giả?

- Cái gia chủ lệnh thật này, cũng là giả?

- Vương Khả lừa gạt chúng ta?

- Vương Hữu Kiếm làm giả gia chủ lệnh giả sao?

Trong lúc nhất thời, đệ tử Vương gia đều nhao nhao lên kinh hãi.

Mà Vương Hữu Kiếm càng tức giận đến muốn hộc máu.

Mẹ nó, hai ngày nay ta bận rộn vì cái gì? Vội vàng làm giả gia chủ lệnh? Con mẹ nó, ta đúng là bị bệnh. Ta chỉ cần đi kiểm tra gia chủ lệnh của Vương Khả là có thể chuyển bại thành thắng. Vì sao mà ta lại đi làm giả gia chủ lệnh làm gì? Vương Khả ngươi, con mẹ nó dám làm giả gia chủ lệnh. Nếu ta mà biết là giả, ta còn làm giả làm gì?

Tiền đồ của mình, hào quang của mình, bị Vương Khả dùng một cái gia chủ lệnh giả làm cho thất bại thảm hại? Con mẹ nó.

- Vương Khả, ngươi đi chết cho ta!

Vương Hữu Kiếm bi phẫn quát.

- Nghe ta nói, nghe ta nói!

Vương Khả kêu lên.

Nhưng giờ đây Vương Hữu Kiếm đã điên lên. Con mẹ nó ta đã chuẩn bị thật tốt, bị ngươi làm rối tỉnh rối mù. Bây giờ, cho dù liều chết, ta cũng muốn lôi ngươi đi theo!

Lúc này, Đông Kiếm Thần và Nam Kiếm Thần nhìn nhau một cái, không biết nên làm thế nào cho phải. Không ngăn cản Vương Hữu Kiếm, thấy Vương Hữu Kiếm đánh tới.

Cũng may Khương Bính lập tức ra tay.

- Uỳnh!

Một tiếng vang thật lớn nổ ra, Khương Bính và Vương Hữu Kiếm bị đánh văng ra. Một luồng không khí mạnh mẽ bay thẳng ra xung quanh.

- Vương Hữu Kiếm, gia chủ lệnh của Vương Khả có phải thật hay không tạm thời không để ý tới. Ngươi nhập ma đạo, thì đừng mơ làm càn ở đây!

Khương Bính quát.

- Ẩm ầm!

Khương Bính ngăn chặn Vương Hữu Kiếm, tiếng nổ lập tức vang ở khắp nơi.

- Các ngươi đều điếc hết sao? Tào Hùng là ma đạo, còn chưa ra tay bắt hắn lại!

Tây Môn Tĩnh kêu lên.

Tây Môn Tĩnh tay cầm trường kiếm, trong nháy mắt lao thẳng về phía Tào Hùng.

Tào Hùng biến sắc, dùng một kiếm nghênh đón.

- Uỷnh!

Hai trường kiếm chạm vào nhau ở trên không, lập tức phóng ra một luồng khí mạnh mẽ.

- Cái gì? Tào Hùng, không phải ngươi ở Nguyên Thần cảnh sao?

Thực lực của ngươi, sao lại ở Võ Thần cảnh? Ngươi ở Võ Thần cảnh, sao lúc trước ở Thập Vạn Đại Sơn lại bị đánh thành bộ dạng như vậy.

Tây Môn Tĩnh kinh ngạc kêu lên.

Tào Hùng vừa chống trả Tây Môn Tĩnh, vừa lạnh lùng nói.

- Tây Môn Tĩnh, không ngờ trong khoảng thời gian ngắn ngươi có thể lên tới Võ Thần cảnh, hơn nữa kiếm đạo còn rất lợi hại!

- Âm âm!

- Không đúng, tu vi này của ngươi là đã ở gần như đỉnh cao của Võ Thần cảnh. Sao có thể? Tào Hùng, sao ngươi làm được?

Tây Môn Tĩnh kinh ngạc nói.

- Hừ, không phải Khương Song đã nói rồi sao? Sư tôn ta là Khương Đệ Nhất! Trước kia đã phong ấn tu vi của ta, để tránh ta làm lộ ra chân tướng. Chỉ để lại tu vi ở Nguyên Thần cảnh mà thôi. Thực lực của ta còn mạnh hơn quốc sư Thi Quỷ trước đây!

Tào Hùng trợn mắt nói.

- Đáng chết! Các ngươi còn ngây ra đó làm gì? Tà ma ở đây, còn chưa ra tay!

Tây Môn Tĩnh quát.

Tây Kiếm Thần, Bắc Kiếm Thần nhíu mày cầm kiếm vọt lên.

- Uỷỳnh!

Tào Hùng dùng một kiếm nghênh đón, trong nháy mắt bay ra xa.

- Muốn bắt ta? Nằm mơ!

Tào Hùng bỏ chạy về phía xa.

Tây Kiếm Thần, Bắc Kiếm Thần đuổi theo.

- Tây Môn Tĩnh, không đuổi!

Vương Khả gầm rú nói.

- Vì sao?

Tây Môn Tĩnh kinh ngạc ngừng lại.

Vương Khả trừng mắt nhìn Tây Môn Tĩnh. Vì sao? Ngươi không thấy được sao? Đệ tử Vương gia đang nổi điên muốn đối phó ta.

Ngươi Võ Thần cảnh không bảo vệ thầy, còn định để ta ở đây đối mặt với lửa giận của họ sao?

- Mau tới đây!

Vương Khả kêu lên.

Tây Môn Tĩnh không hiểu bay tới.

Lúc này, Tào Hùng chạy nhưng Vương Hữu Kiếm vẫn ở đó. Vương Hữu Kiếm nổi điên muốn ra tay với Vương Khả bị Khương Bính ngăn cản ở phía trước. Trong lúc nhất thời, hoàng cung trở thành một mớ hỗn độn.