Trương Chính Đạo hiếu kì nói.
- Ta không có cách, nhưng mà A Bính không phải vẫn ở đây sao?
A Bính!
Vương Khả quay đầu nhìn về phía Khương Bính.
- Uỳnh!
Ngay lập tức thấy Khương Bính bị một chưởng đánh bay ra ngoài.
- Ai?
Vương Khả cả kinh kêu lên.
- AI Khương Bính đụng vào đại kết giới ở phía trên. Tiếp theo đó một bóng người lại xuất hiện ở trước mặt, một chưởng bóp cổ Khương Bính. Trong nháy mắt Khương Bính không thể động đậy.
- Khương Song? Hắn, hắn không phải mới bị Hàn Băng Thần Trùng Vương truy sát sao?
Trương Chính Đạo cả kinh kêu lên.
Hắn vừa rời đi với bốn tên đại ma, thế mà đã trở về, hơn nữa còn khống chế Khương Bính chỉ bằng một chiêu.
- Khương Song, ngươi còn ra cái gì không. Không để ý đến sống chết của bốn đại ma, mà lại trốn về đây?
Vương Khả trừng mắt kêu lên.
- Hừ, bốn người họ khống chế Hàn Băng Thần Trùng Vương là đủ rồi, ta việc gì phải phản bội họ?
Khương Song lạnh lùng nói.
- Vậy ngươi trở về làm gì? Đáng ra ngươi phải đánh ta? Ngươi đánh A Bính làm gì?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Nhị ca, ngươi, khụ khụ, làm gì vậy?
Khương Bính khổ sở.
- Làm gì? Ngươi nói ta làm cái gì?
Giọng Khương Song lạnh lùng nói.
- Vương Khả này, tên Khương Song kia đầu óc có vấn đề à? Hắn không phải muốn giam giữ đệ đệ của hắn, dùng đệ đệ hắn uy hiếp ngươi chứ? Điều đó vốn dĩ là không thể, Khương Bính sống chết thì liên quan gì đến ngươi, làm sao có thể uy hiếp ngươi?
Trương Chính Đạo ở bên kia trợn mắt nói.
- Ta cũng không hiểu! Khương Song giam giữ A Bính để làm gì?
Vương Khả nhìn về phía Khương Song.
- Nhị ca, ngươi muốn làm gì? Ngươi muốn đối phó Vương Khả thì tìm hắn, bắt ta làm gì? Khụ khu, nhị ca! Rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì?
Khương Bính vẫn rất khổ sở.
- Trong đại điện này, là nơi bế quan của Quỷ U Nguyệt, cha bảo ngươi ở đây phụ trách trông coi? Ngươi nhất định biết rõ cách mở, mà đi mở kết giới ở đại điện!
Khương Song lạnh lùng nói.
- Ai? Chờ một chút, tại sao ngươi lại phải mở kết giới này. Ta không hiểu. Trước đó đám đại ma kia muốn mở kết giới, là vì bắt U Nguyệt uy hiếp ta! Mục đích của ngươi là cái gì? Ta ở đây, việc gì ngươi phải bắt U Nguyệt để uy hiếp ta, trực tiếp uy hiếp ta không phải tốt hơn sao? Nhiều thủ tục như vậy làm gì?
Vương Khả trừng mắt nhìn Khương Song.
- Đúng vậy, nhị ca! Ngươi muốn đối phó Vương Khả thì tìm hắn, sao lại giam giữ ta bắt ta mở đại điện. Lát nữa lại nghĩ cách bắt U Nguyệt, sau đó lại dùng U Nguyệt để uy hiếp Vương Khả, đây chẳng phải là vòng quanh sao? Vòng quanh làm gì? Vương Khả ở đây, ngươi ra tay với hắn không được sao? Khụ khụ!
Khương Bính cũng buồn bực kêu.
Khương Song trừng mắt nhìn Vương Khả. Lần này bản thân bại lộ, nhất định phải có chút thành tích, nếu không tới Ma Đạo Nhất phải bàn giao thế nào? Ít nhất, bên đại ca cũng không tiện bàn giao! Bản thân được đại ca giao cho việc quan trọng, lần này mình quá nóng vội, bại lộ thân phận, lại không làm được việc gì.
Lại khiến cho đại ca mất khống chế ở Dạ Xoa hoàng triều, không phải mình quá đen đủi xao?
Hiện tại điều duy nhất có thể làm, chính là hoàn thành nguyện vọng của đại ca, truy giết Vương Khả. Hoặc là lấy thần kiếm trong tay Vương Khả.
Trực tiếp đối đầu với Vương Khả? Vừa rồi ta cũng trực tiếp đối đầu với hắn, ta còn đánh hắn một chưởng, nhưng hắn lại không hề gì. Tiếp tục đánh có tác dụng chó gì? Đại ca rất để phòng thần kiếm của Vương Khả, không dám tùy tiện ra tay với Vương Khả, lỡ như xảy ra việc ngoài ý muốn thì phải làm sao bây giờ?
So với Quốc sư Thi Quỷ, Hồng Liên Thánh Sứ lợi hại hơn. Nhưng thực lực mình lại không bằng Long Hoàng. Thần kiếm của Vương Khả còn có thể giết Long Hoàng trong nháy mắt, ta dây dưa với Vương Khả. Lỡ như bị truy sát thì phải làm sao bây giờ?
Làm sao bây giờ? Muốn bức Vương Khả giao thần kiếm ra, chỉ có một cách. Đó là dùng Quỷ U Nguyệt uy hiếp Vương Khả! Vương Khả mới có thể ngoan ngoãn giao thần kiếm ra. Quỷ U Nguyệt mới có thể uy hiếp được Vương Khải!
Bây giờ, những gì có thể làm là nắm bắt điểm yếu của Vương Khả càng sớm càng tốt.
- Nói mau, làm thế nào để mở kết giới đại điện!
Khương Song trợn mắt nói.
- Khương Song, ngươi ép A Bính cũng vô dụng thôi. Ngươi trực tiếp đối phó với ta đi, ta ở đây này!
Vương Khả lập tức tiến lên một bước.
- Ngươi không được qua đây!
Khương Song hét lên.
- Làm cái gì? Ngươi làm vậy để làm gì? Có điều gì không thể nói, làm ngươi trở thành bộ dạng thế kia? Khương Song, tốt xấu gì ngươi cũng là nhị cữu ca của ta, có gì thì nói đi, chúng ta có thể tâm sựt Vương Khả trịnh trọng nói.
- Đúng vậy, nhị ca có gì không thể nói chứ? Ngươi bóp cổ ta khó chịu quá!
Khương Bính cũng khổ số nói.
- Ta nói cái gì, ngươi giúp ta mở kết giới là được rồi, nói nhiều như thế làm cái gì? A Bính, rốt cuộc ngươi có mở kết giới hay không?
Khương Song lạnh lùng nói.
- Nhị ca! Ngươi làm cái gì thế, tại sao lại phản bội phụ hoàng?
Kết giới của đại điện này, ngươi cũng biết kết giới này là phụ hoàng giao cho ta canh giữ. Ngươi cớ sao phải đối địch với phụ hoàng.
Khương Bính lo lắng nói.
- Đúng vậy. Thiên Hoàng cái gì tốt cũng cho ngươi. Còn để cho ngươi cai quản Dạ Xoa hoàng triều. Ngươi có chỗ dựa là Thiện Hoàng, còn có ông của ngươi nữa, thế thì ngươi làm sao phải phản bội? Ta không hiểu, không chỉ có ngươi mà cả Khương Đệ Nhất, các ngươi bị cái gì mê hoặc? Ác Hoàng nhập ma, còn có thể nói là vì tình yêu. Các ngươi thì là vì sao? Vì sao?
Vương Khả trừng to mắt truy vấn.
- Các ngươi thì biết các gì. Thiên hạ này, chính đạo sắp đi tong rồi, sắp đi tong rồi, còn giúp đỡ chính đạo làm gì? Làm gì?
Khương Song trợn mắt nói.
- Kết thúc cái gì? Chính, ma không phải đã chia đều sao? Ngươi bị ai tẩy não?
Vương Khả nói.
- Chia đều? Ha ha, cũng chỉ có các ngươi mới tưởng là chia đều!
Sắp thay đổi rồi, không, đã bắt đầu thay đổi rồi, các ngươi vốn dĩ không biết, các ngươi vốn dĩ không hiểu!
Khương Song cười lạnh nói.
- Chúng ta không hiểu, ngươi có thể nói với chúng ta. Dù sao A Bính cũng là đệ đệ của ngươi, ngươi nói rõ ràng với chúng ta không được sao? Ngươi bóp cổ hắn làm gì? Ngươi nói rõ ràng, nếu thật là ngươi có ý, chúng ta có thể đồng lòng với ngươi! A Bính không đồng ý nhập ma, lúc đó ngươi nên nói rõ ra?