Bất Diệt Thần Vương

Chương 1783: Khương Song làm phản




Thập Đại Ma này là thấy ' Hổ Hoàng) cảm thấy hôm nay không giết được mình mới chậm rãi thỏa hiệp, nếu biết được đó là giả, vậy mình cáo mượn oai hùm nãy giờ chẳng phải đều lộ tẩy?

- Sao ta biết được? Hừ, trước đó ta vẫn luôn ở bên cạnh Đại ca, vốn chưa muốn bại lộ thân phận, vốn muốn chờ thêm một chút, hừ, Đại ca bị Trương Tây Lai kiềm chế, ta thì luôn đi theo các ngươi, ta tận mắt nhìn thấy, chính mắt nhìn thấy Trương Chính Đạo biến thành Hổ Hoàng, vậy ngươi nói xem, ta dựa vào cái gì nói Hổ Hoàng là Trương Chính Đạo?

Khương Song lạnh mặt nói.

- Ngươi vẫn luôn đi theo chúng ta?

Sắc mặt Vương Khả cứng lại.

- Mẹ nó, lão Hổ này sắp mập thành heo, ngươi cũng có thể lừa xoay bọn họ vòng vòng? Vương Khả, ngươi thật đúng là có bản lĩnh!

Khương Song dữ tợn nói.

Giờ phút này, Trương Chính Đạo run bần bật, xong đời, vậy phải làm sao bây giờ? Ta bại lộ rồi? Thập Đại Ma này đều là Võ Thần cảnh, bất luận là ai cũng có thể tùy thời chém chết ta, ta sắp toi mạng rồi sao?

- Vương Khả, Khương Song nói chính là sự thật?

Thập Đại Ma tức khắc lộ vẻ dữ tợn nói.

- Các ngươi không có chút năng lực phân biệt đúng sai nào sao?

Khương Song là Dạ Xoa Nhân Hoàng, hắn là Chính Đạo! Ta và các ngươi đều là Ma Đạo, Khương Song đang châm ngòi chúng ta đấy, các ngươi không hiểu được?

Vương Khả trừng mắt mắng.

Thập Đại Ma: -.... !

Khương Song: -... !

Đã lúc này rồi ngươi còn vu oan ta?

- Các ngươi không có chút năng lực phân biệt đúng sai nào sao?

Khương Song là Dạ Xoa Nhân Hoàng, hắn là Chính Đạo! Ta và các ngươi đều là Ma Đạo, Khương Song đang châm ngòi chúng ta đấy, các ngươi không hiểu được?

Vương Khả trừng mắt mắng.

Thập Đại Ma: -... !

Khương Song: -... !

Đã lúc này rồi ngươi còn vu oan ta?

- Đã lúc này rồi, Vương Khả, ngươi vu oan ta còn ý nghĩa sao?

Lệnh bài này là Ma Thập Tam tự mình cho ta, còn có thể là giả?

Khương Song cười lạnh nói.

Thập Đại Ma nhìn Khương Song, trầm mặc một hồi, hiển nhiên lệnh bài thật.

- Mấy lời này của ngươi tràn ngập lỗ hổng, ngươi theo chúng ta cả một đường, còn nói đã thấy Trương Chính Đạo biến thành bộ dáng Hổ Hoàng, vậy sao suốt một đường đó ngươi không ra tay đi? Ngay cả hiện tại, sao ngươi còn chưa động thủ?

Khương Song híp mắt, ta không động thủ, hiển nhiên là vì thấy Khương Đệ Nhất Đại ca ta cực kỳ đề phòng ngươi, nói trên người của ngươi có uy hiếp, cho nên ta mới luôn bình tĩnh đứng nhìn, cái này thì tính là lỗ hổng gì?

- Ha, để ta nói nhé, ngươi vừa rồi căn bản chính là đang nói dối!

Mục đích của ngươi là, ngươi sợ Hổ huynh của ta, sợ hãi Hổ Hoàng, cho nên ngươi mới muốn châm ngòi mười vị tướng quân này ra tay với chúng ta, mục đích của ngươi là mượn đao giết người, làm chúng ta lưỡng bại câu thương, có phải hay không?

Vương Khả lạnh lùng nói.

- Hừ, Vương Khả, ta cổ động mọi người giết ngươi đấy, thì tính sao, ai nói ta không động thủ?

Khương Song lạnh lùng nói.

- Các vị, các ngươi nhìn chằm chằm Khương Song cho tốt, cũng đừng để hắn lừa gạt, hắn chỉ là muốn lợi dụng các ngươi, sau đó chờ đến lúc các ngươi động thủ lại cắm một đao sau lưng các ngươi!

Vương Khả tức khắc kêu lên.

Thập Đại Ma sa sầm mặt mày.

- Vương Khả, ngươi nói hươu nói vượn!

Khương Song lạnh lùng nói.

- Ta nói hươu nói vượn? Là ngươi nói hươu nói vượn thì có! Trên đường Thập Đại Ma cùng Ác Hoàng tới đây, có từng nghe nói qua Khương Song là Tà Ma? Các ngươi có nghe ai nói không? Khương Song, có năng lực thì ngươi đưa chân nguyên ra cho chúng ta xem, cũng dễ chứng minh một chút?

Vương Khả trừng mắt nói.

- Ta đã đầu nhập Ma Đạo, nhưng vì để khống chế Dạ Xoa hoàng triều, ta vẫn chưa bắt đầu nhập Ma!

Khương Song lạnh lùng nói.

- Xem đi, hắn thừa nhận rồi, hắn vẫn chưa nhập Ma. Nếu hắn chưa nhập Ma, Thập Đại Ma các ngươi tin hắn làm gì? Lời của một Chính Đạo nói mà các ngươi cũng tin?

Vương Khả trừng mắt nhìn về phía Thập Đại Ma.

Thập Đại Ma biến sắc mặt, tức khắc đề phòng nhìn về phía Khương Song.

- Các ngươi đều là đồ ngu hết sao? Vương Khả nói gì các các ngươi cũng tin? Lệnh bài này của ta là thật, các ngươi không nhận ra sao?

Khương Song trừng mắt mắng.

- Thật hay không không phải do ngươi quyết định. Khương Song, ngươi nói ngươi theo dõi ta một đường, nhưng vẫn chưa ra tay với ta, vậy là logic của ngươi đã có lỗ hổng, ngươi muốn lừa mọi người, ngươi nghĩ mọi người đều là đồ ngốc? Hơn nữa, chắc gì lệnh bài của ngươi đã là thật?

Vương Khả khinh thường nói.

- Các ngươi tự mình xem!

Khương Song lạnh lùng nói.

Ngay lập tức, Khương Song đưa khối lệnh bài của Ma Thập Tam cho một Đại Ma xem.

Đại Ma kia cầm lấy lệnh bài, kiểm tra một phen, thần sắc phức tạp:

- Là thật!

- Cái gì là thật? Ngươi có biết kiểm tra không đấy? Lệnh bài của Ma Thập Tam có tiêu chí phòng ngụy, trên lệnh bài này có không?

Vương Khả trừng mắt mắng.

- Ta không biết cái gì là tiêu chí phòng ngụy, nhưng trước kia ta từng thấy qua lệnh bài này rồi, nó là thật.

Đại Ma kia trừng mắt nói.

- Đưa đây ta chỉ cho ngươi xem.

Vương Khả nói.

Thần sắc Đại Ma kia phức tạp, nhưng rồi vẫn đưa cho Vương Khả.

Khương Song động động đôi tay, nhưng cuối cùng cũng không ngăn cản.

Chỉ thấy Vương Khả cầm lấy lệnh bài của Ma Thập Tam, chậm rãi rót vào một cỗ đục chân nguyên.

- Ha ha, mô phỏng cũng giống lắm, ngay cả khí tức bên trong cũng y hệt! Khương Song, thủ đoạn của ngươi cũng hay lắm!

Vương Khả trừng mắt nhìn về phía Khương Song.

- Mô phỏng? Vương Khả, ngươi là đang giãy giụa trong cơn hấp hối sao? Tất cả mọi người đều nói nó là thật, ngươi còn muốn vu tội nó là giả?

Khương Song lạnh lùng nói.

- Nếu là lệnh bài thật, nước lửa không xâm, tựa như pháp bảo, mà cái của ngươi, thoạt nhìn thì giống đấy, khí tức cũng làm như đúng rồi, nhưng chỉ là hàng nhái loại một! Nếu không tin, các ngươi tự mình dùng lửa thử một lần là biết!

Vương Khả đưa lệnh bài cho Đại Ma ban nãy.

- Vương Khả, ngươi có ý gì? Dùng lửa là có thể đốt cháy? Ngươi nói chính là Tam Muội Chân Hỏa, Nam Minh Ly Hỏa đúng không?

Đại Ma kia khinh thường nói.