- Thúi lắm! Ngươi gặp rồi thì làm sao? Ngươi cho là ta đang dùng Hổ Hoàng để dọa các ngươi? Mẹ kiếp đầu ngươi có bị nước vào không thế? Nãy giờ ta nói với các ngươi cũng nửa ngày trời, các ngươi là không nghe hiểu hay là sao? Cho dù không có Hổ Hoàng ở đây, các ngươi dám đụng đến một sợi lông tơ của ta sao? Phi!
Tên kia, ngươi từng gặp qua Hổ Hoàng rồi? Ngươi có gặp nhiều bằng ta không? Giao tình giữa ngươi với Hổ Hoàng có lớn bằng giao tình giữa ta với Hổ Hoàng không? Ta không quen biết Hổ Hoàng bằng ngươi?
Vương Khả trừng mắt mắng.
- Nhưng mà cái em gái ngươi! Ta cần dùng tới Hổ Hoàng để dọa các ngươi sao? Chỉ với bộ dáng rúm ró đó của các ngươi, cho dù ta có đứng ở đây, các ngươi cũng chẳng dám động thủ với ta, vậy ta có cần bịa đặt ra một Hổ Hoàng để dọa các ngươi? Có phải các ngươi quá mứuc tự tin rồi? Cho mình là Tứ Đại Liên Hoàng chắc?
Vương Khả trừng mắt mắng.
Sắc mặt Tứ Đại Ma cực kỳ khó coi.
- Ta nghe nói Hổ Hoàng cũng không có bao nhiều giao tình với ngươi.
Một Đại Ma nhíu mày nói.
- Ngươi nghe từ đâu ra?
Vương Khả hỏi ngược lại.
- Ta chính là nghe nói, Hổ Hoàng kia bị ngươi hại mấy lần!
Đại Ma kia trầm giọng đáp.
- Phi! Ngươi biết cái gì! Ngươi chưa nghe qua không đánh không quen nhau sao? Cai gì mà Hổ Hoàng bị ta hại mấy lần? Thế cái lúc khai trương khu công nghiệp Thần Vương số một là ai đến mở màn giúp ta? Là Hổ Hoàng! Ngươi không biết sao? Nếu hắn có thù oán với ta, sẽ đại biểu cho toàn bộ Yêu tộc tới chúc mừng ta chắc? Thời điểm khu công nghiệp Thần Vương số hai khai trương, ta muốn xử lý Tử Liên Thánh Sứ, trước khi chết hắn đã kêu lên là ai báo tin cho ta, là ai tố giác thân phận bí mật của hắn? Là Hổ Hoàng! Ngươi hiểu hay không?
Vương Khả trừng mắng nói.
Đại Ma kia lập tức nhíu mày.
Một Đại Ma khác đứng bên cạnh cũng nói:
- Trên đường tới đây, Tử Liên Nhân Hoàng có nói với ta Hổ Hoàng đã từng lừa hắn. Hổ Hoàng nói mình có thù oán với Vương Khả, muốn ước hẹn với Tử Liên Nhân Hoàng cùng nhau giết Vương Khả, cuối cùng, Tử Liên Nhân Hoàng tin tường Hổ Hoàng rồi, lúc động thủ giết Vương Khả, Hổ Hoàng lại đột nhiên quay sang giúp Vương Khả đối phó Tử Liên Nhân Hoàng, làm hại Tử Liên Nhân Hoàng bị cướp mất Nhị Phẩm Tử Liên.
- Đây là ăn ý giữa ta với Hổ Hoàng, cũng là thấy bốn người các ngươi còn cứu vấn được, nên mới nói cho các ngươi biết chân tướng, chứ dưới tình huống bình thường, nếu là người khác, ta và Hổ Hoàng sẽ cùng phối hợp với nhau, hắn sẽ giả vờ có thù oán với ta, sau đó chờ các ngươi tin rồi lại cắm đao sau lưng các ngươi.
Vương Khả nói.
Tứ Đại Ma mặt mày khó chịu nhìn Vương Khả, ngươi cho bọn ta là đồ ngu hết?
- Hổ huynh, biểu diễn cho bọn chúng xem chút.
Vương Khả nhìn về phía Trương Chính Đạo đang rúc dưới gầm giường.
Giờ phút này, Trương Chính Đạo căn bản là không dám ngoi đầu, hắn tránh ở dưới giường, chỉ hận không thể lập tức chạy ngay, nhưng mà lại không dám chạy, vì hễ chạy là lòi ngay, thế không phải càng mau chết? Cũng may, có vẻ Vương đại lừa dối đã tạm thời nắm giữ toàn cục.
- Các ngươi không cần nghe Vương Khả, ta cùng Vương Khả có thù không đội trời chung, cùng nhau hỗ trợ ta giết hắn, ta muốn giết hắn!
Trương Chính Đạo ở dưới gầm giường quát.
Tứ Đại Ma trừng mắt nhìn về phía Trương Chính Đạo.
- Nhìn thấy không? Tuy rằng Hổ huynh nói lời tàn nhẫn với ta, nhưng vẫn luôn là hảo huynh đệ của ta.
Vương Khả giải thích.
- Ta nói chính là sự thật! Cái tên tặc tử Vương Khả này, ta hận không thể bầm thây vạn đoạn hắn! Ai dám cản ta, ta liền giết người đó! Nếu các ngươi không tin, vậy để ta ăn thịt hắn, ta giết hắn trước cho các ngươi xem!
Trương Chính Đạo tiếp tục phối hợp biểu diễn vớiVương Khả.
- Thấy rồi chứ? Lúc trước Tử Liên Nhân Hoàng chính là bị mắc mưu như vậy, cho nên hắn mới bị thương nặng, phân thân chết thảm, thậm chí Nhị Phẩm Tử Liên cũng bị lấy mất! Chỉ vì lúc trước hắn tin tưởng Hổ Hoàng, cuối cùng thảm không nỡ nhìn!
Vương Khả giải thích nói.
Tứ Đại Ma trừng mắt nhìn về phía Hổ Hoàng. Mẹ nó, Hổ Hoàng này đúng là không tin tưởng được!
- Các ngươi cũng thấy được, Tử Liên Nhân Hoàng bị ta diệt một cái phân thân, ngay cả hắn cũng không có biện pháp nào với ta, dù bãn lĩnh các ngươi không nhỏ, nhưng so với Tử Liên Nhân Hoàng có lợi hại hơn không? Hắn cũng không dám đụng đến ta, các ngươi đám? Là cửu tộc của các ngươi có thể bị giết thoải mái, hay còn có nguyên nhân nào khác khiến các ngươi dám vung đao về phía ta?
Vương Khả trừng mắt nói.
Tứ Đại Ma: -... !
- Thất thần làm gì? Còn không mau thu hồi đao kiếm lại? Muốn ta nổi giận sao?
Vương Khả trừng mắt mắng.
Tứ Đại Ma: -... !
- Ma Thập Tam có lệnh, chúng ta, chúng ta...... !
Một Đại Ma vẫn có chút khó xử nói.
- Hắn có lệnh thì sao? Ta tiến vào phạm vi hoàng cung này, các ngươi lại không hề thấy được ta, thế không phải xong rồi? Ta cũng sẽ không vạch trần các ngươi, các ngươi vội việc của mình, đi chỗ khác tuần tra đi, thế là xong! Ma Thập Tam lại không biết vừa rồi các ngươi vây quanh ta.
Vương Khả nói.
Tứ Đại Ma nhìn nhìn nhau, trong lúc nhất thời đều trầm mặc.
Mà Vương Khả cũng đưa tay cởi trói cho Khương Bính.
Phanh!
Vương Khả đã cởi bỏ dây thừng cho Khương Bính.
- Một người tới đây, ban nãy là ai phong ấn tu vi Khương Bính, mau cởi cho hắn!
Tứ Đại Ma: -... !
- Thất thần làm gì? Khương Bính là thủ hạ của ta, hắn là nằm vùng, là Ma Đạo nằm vùng Chính Đạo, các ngươi là đang đả thương người một nhà!
Vương Khả trừng mắt nói.
- Hắn là Đại Thiện Tam Thái Tử, sao có thể là nằm vùng của Ma Đạo!
Một Đại Ma nhíu mày không tin nói.
- Ngươi biết cái gì, Đại Thiện Thái Tử thì không thể là nằm vùng?
Khương Đệ Nhất cũng là nằm vùng kìa! Các ngươi không biết sao? Khương Đệ Nhất là Đại Thái Tử, hắn nằm vùng được còn Khương Bính thì không?
Vương Khả tỏ ra khinh thường nói.
Tứ Đại Ma lại nhìn nhau.
- Các ngươi còn thất thần làm gì? U Nguyệt là bạn gái ta, các ngươi sẽ không không biết chứ? Khương Bính là ở đây bảo hộ bạn gái ta, hắn là thủ hạ của ta, không nhìn ra được điểm logic này sao?