Bất Diệt Thần Vương

Chương 1771: Giằng co




Ma Thập Tam biến sắc mặt:

- Không tốt, không tốt, các ngươi không cần đối phó Vương Khả, mau, qua ngăn Trần Thiên Nguyên lại, hắn muốn phá hỏng kế hoạch của chúng ta, mau!

Mẹ nó, vì sao Vương Khả này lại tà môn như vậy chứ? Tam Đại Nhân Hoàng đi xuống cũng chưa xử lý được hắn, mà ta đang hàng phục Thiện Thần kiếm cũng sắp bị hắn phá hỏng? Hôm nay chúng ta thật sự xôi hỏng bỏng không rồi?

- Vương Khả, Thiện Thần đô đã xảy ra chuyện gì? Vì sao Thiện Thần kiếm và Ác Thần kiếm lại giằng co nhau giữa trời? Tại sao Đế Tinh đại trận lại bị mổ ra?

Trần Thiên Nguyên đạp không lạnh giọng hỏi.

- Ách, Ác Hoàng dẫn theo cường giả của Ma Đạo Ngũ Đại hoàng triều đến Thiện Thần đô, chuẩn bị cướp đoạt Thiện Thần kiếm!

Khương Đệ Nhất làm phản, chuẩn bị mở ra Đế Tinh đại trận, phong bế toàn thành. Ác Hoàng và Thiện Hoàng đang giằng co lẫn nhau, Ác Thần kiếm và Thiện Thần kiếm bị đánh bay lên trời.

Ác Hoàng muốn đám người này đi hàng phục Thiện Thần kiếm, nhưng Ma Thập Tam và Tứ Đại Liên Hoàng lại bằng mặt không bằng lòng, bề ngoài bọn họ hàng phục Thiện Thần kiếm, lại trộm làm việc tư, cố ý không lấy Thiện Thần kiếm mà dùng ta làm cớ, dây dưa kéo dài thời gian, ta cũng không biết bọn họ đang làm gì!

Vương Khả tức khắc giải thích với Trần Thiên Nguyên đang đứng giữa không trung.

- Bằng mặt không bằng lòng, kéo dài thời gian, cố ý không lấy Thiện Thần kiếm?

Trần Thiên Nguyên sửng sốt, ngoài ý muốn nhìn về phía đám người Ma Thập Tam trên trời cao.

Sắc mặt Ma Thập Tam cứng lại:

- Vương Khả, ngươi đừng nói hươu nói vượn, ai kéo dài thời gian?

Ai cố ý không lấy Thiện Thần kiếm? Ngươi đang bôi nhọ ta?

Nếu việc này sau này bị truyền vào trong tai chủ thượng, chẳng phải ta gặp rắc rối to?

- Các ngươi không phải kéo dài thời gian, không phải cố ý không lấy Thiện Thần kiếm, vậy vì sao tại thời khắc mấu chốt này, các ngươi lại cứ liên tục xuống dưới đối phó ta? Điều này không hợp lý! Ta và các ngươi không oán không thù, các ngươi bỏ không lấy Thiện Thần kiếm, cho Nhân Hoàng lục tục xuống đây giết ta?

Các ngươi còn nói mình không cố ý? Các ngươi chính là đang kéo dài thời gian! Uổng phí một phen nỗ lực của Ác Hoàng!

Vương Khả trừng mắt chỉ trích nói.

- Ngươi đánh rắm! Ai không oán không thù với ngươi?

Ma Thập Tam trừng mắt cả giận nói.

- Cho dù có thù có oán, các ngươi cũng không nhất thiết phải động thủ với ta lúc này! Lão Hoàng bên kia còn nhìn kìa, ngươi cho rằng hắn mù à? Hắn sẽ nói hết tất cả những gì mình thấy được cho Ác Hoàng hay! Hừ, thời khắc mấu chốt, Ác Hoàng bảo các ngươi đi lấy Thiện Thần kiếm, các ngươi cùng nhau làm còn không kịp đâu, lại còn phân tâm được? Phân vài Nhân Hoàng ra?

Ngươi chính là cố ý!

Vương Khả to mồm mắng.

- Ngươi dám vu oan ta?

Ma Thập Tam điên tiết quát lớn.

- Ai vu oan ngươi? Sự thật chính là như thế! Uổng công ta cho rằng ngươi là vì cướp đoạt Thiện Thần kiếm, đi cứu trượng phu của Ác Hoàng, thì ra ngươi vốn dĩ không có ý đó! Thiện Thần kiếm ở ngay trước mặt ngươi, thời gian gấp gáp như vậy, ngươi lại không thèm thu phục Thiện Thần kiếm nhanh chút, cư nhiên không ngừng phân tán lực lượng của mình, như vậy mà còn không rõ ràng sao? Ngươi căn bản là không nghĩ tới thu phục Thiện Thần kiếm! Mục đích thật sự của ngươi là chọc giận Thiện Hoàng, kích thích Thiện Hoàng xử lý trượng phu Ác Hoàng sớm một chút! Đừng cho là ta không biết!

Vương Khả trừng mắt mắng.

Sắc mặt Ma Thập Tam vô cùng khó coi, cút mẹ ngươi đi, ngươi đang hắt nước bẩn cho ta? Còn nữa, ngươi cho rằng ngươi hắt nước bẩn như thế là được? Ai sẽ tin ngươi?

- Ma Thập Tam, thật sự như lời Vương Khả chăng? Mục đích chân chính của ngươi là hại chết phu quân ta?

Thiện Thần điện cách đó không xa truyền tới thanh âm lạnh băng của Ác Hoàng.

Ma Thập Tam trừng mắt: -... !

- Hoàng Thượng, Vương Khả hắn nói càn nói bậy, ta sao có thể không nghĩ cứu chủ thượng ra đây? Ta làm nhiều năm như vậy, chính là để chủ thượng sớm ngày thoát khốn!

Ma Thập Tam nôn nóng biện giải.

- Vậy thời khắc mấu chốt này, các ngươi không toàn lực thu phục Thiện Thần kiếm, lại vội làm chuyện gì?

Thanh âm lạnh băng của Ác Hoàng lại truyền đến.

- Ta...

Ma Thập Tam cứng miệng.

Ai mà biết Vương Khả khó giết vậy chứ? Ta cứ nghĩ lật tay một cái là đủ khiến hắn toi! Cái này bảo ta phải giải thích kiểu gì?

- Hoàng Thượng, Ma Thập Tam hắn là cố ý! Bề ngoài hắn nói muốn cứu trượng phu ngài, kỳ thật chính là kích thích Thiện Hoàng đi xử lý trượng phu ngài sớm chút, hắn không phải thứ gì nên hồn mài!

Vương Khả tức khắc quát về phía sương khói kim sắc trong Thiện Thần điện.

- Vương Khả, ngươi nói thúi lắm!

Ma Thập Tam bi phẫn quát.

Bổn Ma Thần bố trí một ngàn năm, vì nghiệp lớn Ma Đạo, vì cứu chủ thượng ra, sao giờ lại biến thành phản đồ của Ma Đạo?

- Trần Thiên Nguyên, nếu quần Ma không hề có ý định cướp đoạtt Thiện Thần kiếm của trẫm, vậy ngươi giúp trẫm mang Thiện Thần kiếm về đây!

Từ trong khói sương kim sắc, thanh âm Thiện Hoàng truyền đến.

- Đang có ý này!

Trần Thiên Nguyên đáp.

Uông!

Trường kiếm tận trời, Trần Thiên Nguyên lao về phía Ma Thập Tam.

- Mau, mau, trước không cần lo Vương Khả, ngăn Trần Thiên Nguyên lại, ta ở đây không rảnh tay, nhanh lên!

Ma Thập Tam cả kinh kêu lên.

- Hồng Liên Nghiệp Hỏa!

Hồng Liên Nhân Hoàng hét lớn một tiếng.

Oanh!

Vô số ngọn lửa màu đỏ bốc lên tận trời, xông thẳng tới chỗ Trần Thiên Nguyên, trường kiếm của Trần Thiên Nguyên cũng lợi hại, trong nháy mắt đã trảm phá ngọn lửa màu đỏ, chém thẳng tới Hồng Liên Nhân Hoàng.

- Trảm!

Hồng Liên Nhân Hoàng nghênh đón một kiếm kia.

Oanh!

Tức khắc, dưới sự va chạm của Trần Thiên Nguyên và Hồng Liên Nhân Hoàng, một cơn góc lốc thật lớn được hình thành, vô số kiếm khí bùng nổ, vô cùng hung mãnh.

- Đại Nhật Như Lai!

Tử Liên Nhân Hoàng cũng hét lớn một tiếng.

Trong nháy mắt, Tử Liên Nhân Hoàng hóa thành hình tượng Như Lai Phật Tổ, xông thẳng đến trung tâm chiến trường, Trần Thiên Nguyên lấy một địch hai, nhanh chóng bị bao phủ trong Phật chưởng và kiếm quang.

- Trần đại ca, ta tới giúp ngươi!

Hoàng Nguyệt Nga biến sắc mặt, tức khắc nhảy vào chiến trưởng.

ầm ầm ầm!

Trong lúc nhất thời, hai bên bắt đầu thế trận giằng co, kiếm đạo của Trần Thiên Nguyên càng ngày càng mãnh, lại có Hoàng Nguyệt Nga hỗ trợ, hai đại Nhân Hoàng tạm thời không làm gì được.