Bất Diệt Thần Vương

Chương 1762: Cùng chạy đến Thiện Thần Đô




Hổ Hoàng:...

Con mẹ nó, hôm nay ta đụng phải cái gì? Vì sao mỗi lần ứng phó Vương Khả, đều không hài lòng như vậy?

Thời điểm Hổ Hoàng liều mạng giẫy giụa, Vương Khả bay trở về.

- Ùng ục ục!

Hàn Băng Thần Trùng Vương Nhất nhìn Vương Khả, lập tức vui mừng nghênh đón.

- Lão Hàn, nhanh, chúng ta đi, thực lực ngươi mạnh, tốc độ nhanh, mang ta bay nhanh, ta muốn đi Thiện Thần Đô cứu bạn gái của ta, ta muốn đi cứu U Nguyệt, mau đi với ta, đi hỗ trợ!

Vương Khả lập tức lo lắng thúc giục.

- Ùng ục ục!

Hàn Băng Thần Trùng Vương lập tức đáp ứng, theo Vương Khả chạy ra khỏi Cao ốc Thần Vương, bay nhanh về hướng bắc Thiện Thân Đô.

Vương Khả cưỡi trên đầu Hàn Băng Thần Trùng Vương, nhanh chóng bay về hướng bắc.

- Lão Hàn, ngươi đây là sao? Hôm nay bay chậm như vậy?

Vương Khả kinh ngạc nói.

Bản thân không dùng phi chu, chính là nhìn thực lực Hàn Băng Thần Trùng Vương cường đại, tốc độ còn nhanh hơn phi chu, trông cậy vào Hàn Băng Thần Trùng Vương mang theo bản thân nhanh chóng tiến về Thiện Thần Đô. Nhưng trước mắt xảy ra chuyện gì.

Hàn Băng Thần Trùng Vương phi một hồi, ngừng một hồi, trên mông toát ra một trận hơi khói, phát ra phốc phốc phốc thanh âm.

- Ùng ục ục!

Hàn Băng Thần Trùng Vương giống như ủy khuất nói.

- Bụng của ngươi đau? Tình huống như thế nào? Ngươi ăn hỏng cái bụng? Tiêu chảy?

Vương Khả trợn mắt nói.

- Ùng ục ục!

- Ngươi cũng không biết?

Vương Khả kinh ngạc nói.

Đại ca, ta bên này rất vội, ta muốn trở về cứu bạn gái, ngươi lúc này tiêu chảy, ngươi để cho ta làm sao bây giờ?

- Âm âm!

Hàn Băng Thần Trùng Vương trong bụng, phát ra từng đợt sét đánh đồng dạng tiếng oanh minh.

- Phốc phốc phốc!

Nổ mạnh phía dưới, Hàn Băng Thần Trùng Vương lần thứ hai từ trên mông bốc lên từng đợt hơi khói.

Vương Khả vuốt vuốt đầu, con mẹ nó, hôm nay đến cùng thế nào? Vì sao không thuận lợi đâu?

- Thôi, dùng phi chu, ngươi ở trên phi chu kéo kéo nhìn, có thể hay không đem trong bụng đồ vật kéo ra ngoài! Vương Khả bất đắc dĩ nói.

Lật tay, Vương Khả lấy ra một chiếc phi chu. Hai người rơi vào trên phi thuyền.

Hàn Băng Thần Trùng Vương nằm lên phi chu lăn lộn nhiều vòng, giống như bụng cực kỳ đau đớn. Vương Khả không có thời gian nghiên cứu Hàn Băng Thần Trùng Vương ăn cái gì, nhanh chóng thôi động phi chu phi hành.

Vào lúc này, phi chu bay với tốc độ tối đa, Vương Khả lòng nóng như lửa đốt.

- Thật là đáng chết, Ác Hoàng, các ngươi tốc độ chậm một chút, chờ ta! Còn nữa, Thiện Hoàng, ngươi cần phải bảo vệ tốt U Nguyệt!

Vương Khả lòng nóng như lửa đốt.

- Oanhl Phi chu như mũi tên bay thẳng về hướng bắc.

Vương Khả lòng nóng như lửa đốt, phi chu bay đi nhanh nhất, một đường vọt tới Thiện Thần Đô, thời điểm đến Thiện Thần Đô đã là một ngày sau.

Bởi vì là siêu phụ tải phi hành, lúc phi chu đến bên ngoài Thiện Thần Đô, nó đã bốc lên khói đặc cuồn cuộn, hiển nhiên đã bị phế.

Nhưng hiện tại, Vương Khả đã không đau lòng tiền, Vương Khả nhìn Thiện Thần Đô trước mắt, hắn ngạc nhiên ngây người.

- Đây là tình huống như thế nào? Đây là Thiện Thần Đô? Vì sao, vì sao! Vương Khả cả kinh kêu lên.

Hắn nhìn thấy, Thiện Thần Đô đã không phải bộ dáng lúc trước, giống như bị vô số thuỷ tinh kim sắc bao phủ.

Giống như, một khối băng sơn sơn mạch to lớn đem Thiện Thần Đô vây vào bên trong. Toàn bộ Thiện Thần Đô bị phong ấn ở trong đó, bách tính, tướng sĩ, bách quan, đều bị phong ấn trong thuỷ tỉnh kim sắc.

- Xảy ra chuyện gì? Thiện Thần Đô, trở thành hổ phách?

Vương Khả kinh ngạc nói.

- Vương Khả, khốn nạn, ngươi là bại gia tử, phi chu của ngươi đã bốc khói, ngươi lái như vậy sao? Phi chu của ngươi có giá một ức năm ngàn vạn cân linh thạch đấy!

Một kêu mắng chửi từ nơi không xa truyền đến.

Vương Khả lập tức quay đầu nhìn sang:

- Trương Chính Đạo? Tình huống nơi này như thế nào?

Lại là Trương Chính Đạo vội vã bay tới.

- Ta cũng không biết, nửa ngày trước, đệ nhất chiến thần hạ lệnh, tất cả chiến tướng đều đi Chiến Thần Điện đưa tin, ta không đi, sau đó nhân viên công ty Thân Vương bẩm báo với ta nói Thiện Thần Đô dị biến, ta chạy sang xem, ta ước thúc nhân viên công ty Thần Vương, không cho phép tới, ta tự mình đến xem! Trương Chính Đạo nói ra.

- Ngươi không biết? Con mẹ nó, là băng điêu hay là cái gì? Tại sao toàn bộ bị phong ấn?

Vương Khả trợn mắt nói.

- Đây cũng là Đế Tinh đại trận của Chiến Thần Điện! Là dùng để bảo hộ Thiện Thần Đô! Chỉ có Chiến Thần Điện gặp được nguy cơ tử vong, mới có thể mở ra, ta cũng không biết làm sao!

Trương Chính Đạo hiếu kỳ nói.

- Đế Tinh đại trận?

Vương Khả hiếu kỳ nói.

- Đúng, Đế Tinh đại trận rất mạnh, nghe nói, cho dù là Thành Tiên cảnh cũng rất khó phá vỡ, nhưng mà, xem ra, giống như đại trận phong ấn ngược, phong ấn người bên trong! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Thiện Hoàng còn đang trong triều, sẽ có nguy hiểm gì? Có phải nghĩ sai hay không?

Trương Chính Đạo cau mày nói.

- Không tính sai, Ác Hoàng, Tứ Liên Nhân Hoàng, Hoàng Thiên Phong, Ma Thập Tam, còn có mười đại ma Võ Thần cảnh, toàn bộ đến đây hủy diệt Thiện Thần Đô, bên trong khả năng có đại chiến kinh thiên!

Vương Khả nhíu mày nói ra.

- Cái, cái gì? Ma đạo ngũ đại hoàng triều, khuynh sào mà động?

Diệt Thiện Thần Đô?

Trương Chính Đạo cả kinh kêu lên.

- Đúng vậy, làm sao bây giờ? Làm sao đi vào? Có biện pháp nào không?

Vương Khả hỏi.

- Ta có thể có biện pháp nào, ta chỉ là một Nguyên Thần cảnh, ta có thể làm gì?

Trương Chính Đạo lập tức cả kinh kêu lên.

- Lão Hàn, chúng ta đi, nhìn xem có thể phá mở Đế Tinh đại trận hay không!

Vương Khả nhìn sang.

Trương Chính Đạo quay đầu qua, trợn mắt nói:

- Đây là! Hàn Băng Thần Trùng Vương?

- Không sai!

Vương Khả gật đầu một cái.

- Ngươi, ngươi, ngươi làm sao có thể gạt được đồ chơi này tới?

Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.

- Lão Hàn, lão Hàn!

Vương Khả kêu lên.

Hàn Băng Thần Trùng Vương co ro thân thể, giống như rất thống khổ.

- Hắn thế nào?

Trương Chính Đạo hiếu kỳ nói.

- Hắn tiêu chảy! Hơn nữa còn táo bón ỉa không ra!

Vương Khả giải thích nói.

Trương Chính Đạo:...

Táo bón còn tiêu chảy?

- Lão Hàn không trông cậy nổi, Trương Chính Đạo, ngươi khiêng lão Hàn, chúng ta đi!

Vương Khả nói ra.

- Ta khiêng?

Trương Chính Đạo trợn mắt nói.

- Hắn hiện tại rất thống khổ, ngươi không khiêng ngươi làm gì?

Nếu không, ta khiêng lão Hàn, ngươi tới quét ngang Đế Tinh đại trận!