Bất Diệt Thần Vương

Chương 1754: Có thiên phú biên kịch?




- Lệt - Oa! Hai người hóa thành Lôi Điểu, Tam Túc Kim Ô đánh nhau lần thứ hai, trong nháy mắt chung quanh biến thành biển lớn.

- Tử Bất Phàm, ngươi bị bệnh tâm thần, cút ngay!

Tử Liên Thánh Sứ tức giận nói.

- Ngươi đánh Chu Hồng Y trọng thương thành như vậy, ta muốn ngươi chết, ta muốn ngươi chết!

Đôi mắt Tử Bất Phàm tràn ngập nước mắt cừu hận, gào thét.

- Nam mô a di đà phật!

Quanh người Tam Túc Kim Ô xuất hiện vô số Nam Minh Ly Hỏa, trong nháy mắt hóa thành một phật luân, pháp tướng Như Lai phật tổ xuất hiện, trùng kích Tử Liên Thánh Sứ.

Tử Liên Thánh Sứ biến sắc, con mẹ nó, không phải tiếp tục Tuyết Ma Sơn đại chiến sao?

- Bà nương điên, cút ngay!

Lôi Điểu phá tan Như Lai phật tổ muốn chạy trốn.

- Lần trước để ngươi trốn, lần này làm sao có thể để ngươi trốn?

Ô sào huyệt lĩnh vực, Phần Thiên hủy!

Như Lai phật tổ kêu to một tiếng.

- Oanh!

Trên mặt biển, giống như hình thành một Hỏa Diễm Điểu sào huyệt to lớn, trong nháy mắt bao phủ bốn phương tám hướng chung quanh Lôi Điểu, vây khốn Lôi Điểu không để cho chạy trốn đồng dạng, trong ngọn lửa, Như Lai phật tổ hung mãnh cùng Tử Liên Thánh Sứ đại chiến mà lên.

- Ầm ầm!

Đại chiến kịch liệt, gây nên biển động to lớn.

Vương Khả nhìn phương xa, cảm thán nói:

- Tử Bất Phàm diễn kỹ, hiện tại thật không có gì để nói, lão Chu chỉ làm dáng một chút, nàng lại lộ ra thái độ tuyệt vọng và giận dữ, chậc chậc! Có thể, nhưng mà lão Nhiếp tình huống như thế nào? Lúc này, ngươi không nên lao ra cùng ứng phó Tử Liên Thánh Sứ sao?

Vương Khả nhìn sang Nhiếp Thanh Thanh.

Nhiếp Thanh Thanh song chưởng dán lên lưng Chu Hồng Y, toàn lực chữa thương cho Chu Hồng Y, một khắc này, trên mặt Nhiếp Thanh Thanh tràn đây kinh hoảng và tuyệt vọng.

- Ách, là ta nghĩ nhiều rồi? Dựa theo logic mà nói, cho dù Chu Hồng Y làm bộ thụ thương, Nhiếp Thanh Thanh cũng cần phải biểu hiện ra vẻ mặt hoảng sợ chữa thương, chậc chậc, lão Nhiếp diễn kỹ cũng khá! Lần này phối hợp thật tốt!

Vương Khả cảm thán.

Mà Hoàng Thiên Phong lại bay trở về trước mặt Ác Hoàng.

- Hoàng thượng! Thần!

Hoàng Thiên Phong muốn thỉnh tội.

Ác Hoàng liếc nhìn Hoàng Thiên Phong, lại không có trách tội, mà là nhìn chiến đấu trên mặt biển.

- Hoàng Thiên Phong, đối với chính đạo, ngươi vẫn còn nhân nhượng sao? Ngươi không được quên thân phận của ngươi, ngươi bây giờ là ma, hơn nữa còn là Ma Thần của Đại Ác hoàng triều!

Ma Thập Tam lạnh lùng nói.

- Ma Thập Tam Ma Thần, nói như ngươi, ta cảm thấy ngươi thật quá mức, lão Hoàng tốt xấu gì cũng đánh trọng thương Tử Liên Thánh Sứ, vì ma đạo làm ra cống hiến, ngươi thì sao, ngươi chỉ nhìn, chính ngươi không chịu xuất thủ, lại quở trách một anh hùng ma đạo chiến thắng trở về, ngươi có bị bệnh hay không?

Vương Khả trừng mắt nhìn về phía Ma Thập Tam.

Ma Thập Tam nhìn Vương Khả, bộ mặt cau lại ngươi mẹ kiếp mới có bệnh, phi, lười nói nhảm cùng ngươi.

- Lão Hoàng, có thể, ngươi làm tốt hơn Ma Thần khác!

Vương Khả an ủi.

Hoàng Thiên Phong khẽ cười khổ, không có nói gì, mà là tiếp tục nhìn đại chiến, nhìn Tử Liên Thánh Sứ bị Như Lai phật tổ đè đánh, lúc này thở dài, không hề nói gì, đứng sau lưng Ác Hoàng.

- Tử Bất Phàm càng đánh, thực lực càng mạnh? Vừa nãy tu vi lại đột phá?

Bạch Liên Nhân Hoàng trầm giọng nói.

Cách đó không xa, Tử Liên Nhân Hoàng mặt đen lại nhìn sang Vương Khả, vừa nhìn sang Tử Bất Phàm càng đánh càng mạnh.

Vì sao Tử Bất Phàm lại càng ngày càng mạnh? Còn không phải mình lúc trước phong tồn năng lượng bên trong nhị phẩm Tử Liên quá khổng lồ, nàng còn không tiêu hóa xong, càng đánh luyện hóa càng nhiều, thực lực càng mạnh.

- HừI Tử Liên Nhân Hoàng hiện tại tức giận hừ nhẹ.

Tử Bất Phàm chiếm thượng phong, tự nhiên không có người nào đi lên hỗ trợ, cứ nhìn như vậy.

- Rầm rầm rầm!

Đại chiến một hồi lâu, Tử Liên Thánh Sứ vốn bị trọng thương, rốt cục chịu không được trọng kích của Như Lai phật tổ. Trong nháy mắt, bị Như Lai phật tổ một chưởng đánh xuyên lồng ngực.

- Oanhl - AI Lôi Điểu thể Tử Liên Thánh Sứ phát ra một tiếng kêu thảm tuyệt vọng.

- Vương Khả, ta không để yên cho ngươi!

Lôi Điểu tuyệt vọng quát.

Lôi Điểu mắt thấy sắp không được, phát ra một tiếng tuyệt vọng cuối cùng rồi tự nổ tung.

- Oanh!

Vụ nổ thật lớn, trong nháy mắt nổ thiên địa sáng ngời, vô số lôi điện càng toả khắp bốn phương tám hướng, rất nhiều bay thẳng về phía Hồng Liên Thánh Sứ đảo.

Thế nhưng mà, nổ tung trình độ này, có thể ảnh hưởng đến Ác Hoàng sao? Không cần Ác Hoàng động thủ, Tứ Liên Nhân Hoàng vung tay lên đã có thể đánh lui tất cả lôi điện.

- Lão Tử, ngươi cẩn thận!

Vương Khả kêu lên.

Tử Bất Phàm đứng mũi chịu sào, thừa nhận tự bạo cường đại của Lôi Điểu.

- Oanh!

Lôi Điểu nổ tung trên biển rộng, hào quang chiếu sáng cả thiên địa, ngay cả pháp tướng Như Lai phật tổ cũng bị bao phủ trong đó.

- Lão Tửt Vương Khả cả kinh kêu lên.

- Oanh!

Chung quanh sinh ra biển rộng thật lớn, khi Tứ Liên Nhân Hoàng dậm chân đã bình phục, trung tâm vụ nổ cũng từ từ lộ ra ngoài.

Pháp tướng Như Lai phật tổ xuất hiện rất nhiều vết rách, rút về thể nội Kim Ô, Kim Ô ngoại thân cũng xuất hiện rất nhiều vết rạn, rút về thể nội Tử Bất Phàm.

- Phốc!

Tử Bất Phàm phun ra một ngụm máu tươi, cũng bị tự bạo tổn thương rất nặng. Nhưng, Tử Bất Phàm một tay vẫn cầm lấy nhất phẩm Tử Liên rách nát, chậm rãi bay về phía đám người Vương Khả.

- Khu khụ khụ!

Tử Bất Phàm khục mấy ngụm máu, đến bên cạnh Chu Hồng Y, liền ngồi xếp bằng, nhập định chữa thương.

Tử Liên Thánh Sứ tự bạo tổn thương quá lớn, Tử Bất Phàm hiện tại trọng thương không có bao nhiêu sức chạy trốn, nhưng, Tử Bất Phàm biết rõ, Vương Khả nhất định sẽ che chở mình và Chu Hồng Y, cũng tín nhiệm chữa thương trước mặt Vương Khả, trước khi chữa thương còn ném nhất phẩm Tử Liên cho Vương Khả.

Vương Khả nắm lấy nhất phẩm Tử Liên, thần sắc phức tạp.

- Hoàng thượng, Tử Bất Phàm hộ tôn nghiêm ma đạo ta, thời điểm hai đại Ma Thần, Tứ Liên Nhân Hoàng thúc thủ vô sách với chính đạo, Tử Bất Phàm anh dũng không sợ, đoạt lại nhất phẩm Tử Liên cho chúng ta! Mời hoàng thượng thưởng!

Vương Khả mở miệng cung kính nói.

Ma Thập Tam, Tứ Liên Nhân Hoàng nhìn Vương Khả, ngươi nói đồ chơi gì? Chúng ta thúc thủ vô sách với Tử Liên Thánh Sứ?

Chúng ta không nhúc nhích, không phải thúc thủ vô sách!