Bất Diệt Thần Vương

Chương 1737: Băng Tiên đồng




Nhiếp Thanh Thanh kinh ngạc nói.

- Ùng ục ục!

Hàn Băng Thần Trùng Vương cũng giải thích với Vương Khả.

- Đây là thứ tạo ra lồng giam? Ngươi thôn phệ lồng giam, cũng không phải để hấp thu, mà là dung luyện trong bụng ngươi, hóa thành Băng Tiên đồng? Đề cao cho ta đề cao tu vi?

Vương Khả hiếu kỳ nói.

Hàn Băng Thần Trùng Vương gật đầu.

- Trong đó có hàn khí, cũng có tiên khí? Có thể giúp tu vi của ta tăng lên nhanh chóng?

Vương Khả trợn mắt nói.

Hàn Băng Thần Trùng Vương gật đầu lần thứ hai.

Vương Khả cầm lấy Băng Tiên đồng, cũng không có cảm giác lạnh tay, nhưng, để cho mình ăn nó? Nói đùa gì thế, ăn đồ chơi này, tu vi ta đề cao không phải lập tức hoả táng hay sao?

- Ùng ục ục!

- Thời gian cất giữ không quá dài? Tiên khí bên trong sẽ biến mất?

Vương Khả nhìn về phía Hàn Băng Thần Trùng Vương.

Hàn Băng Thần Trùng Vương gật đầu một cái.

Nhìn ánh mắt mong đợi của Hàn Băng Thần Trùng Vương, Vương Khả lộ ra vẻ mặt cổ quái, ta không thể ăn!

- Lão Hàn, ngươi thật không tệ, đa tạ Băng Tiên đồng của ngươi!

Ta tự xử trí là được rồi?

Vương Khả nhìn về phía Hàn Băng Thần Trùng Vương.

Hàn Băng Thần Trùng Vương vui mừng gật đầu một cái.

- Lão Nhiếp, cho ngươi ăn đi, nhớ kỹ, ngươi lại thiếu nợ ta một nhân tình, lần sau còn nhớ!

Vương Khả ngay lập tức đem Băng Tiên đồng đưa cho Nhiếp Thanh Thanh.

- Cho ta?

Nhiếp Thanh Thanh lộ ra vẻ mặt phức tạp.

- Đương nhiên cho ngươi, ngươi là Bạch Liên Thánh Sứ, tu vi quá yếu! Lại nói, Tử Bất Phàm đã là Võ Thần cảnh, ngươi là chính thê của Chu Hồng Y, nếu quá yếu, ngươi không trấn được tiểu tam, vừa vặn cho ngươi đề cao tu vi, từ đó giúp ta trấn áp lão Chu, suốt ngày cứ đối nghịch với ta! Bảo hắn đi hãm hại Tử Liên Thánh Sứ còn kén ba chọn bốn! Thật không phải thứ gì!

Vương Khả lập tức nói.

Nhiếp Thanh Thanh nhìn Vương Khả, khẽ cười khổ, mặc dù không nói gì, nhưng, nhưng trong lòng cực kỳ cảm động.

- Tốt, vậy ta sẽ không khách sáo! Cho ta!

Nhiếp Thanh Thanh gật đầu một cái.

Cầm lấy Băng Tiên đồng do Vương Khả đưa tới, Nhiếp Thanh Thanh nuốt xuống.

Vào lúc nuốt vào. Một luồng hơi lạnh bốc lên trong người Nhiếp Thanh Thanh, trên người Nhiếp Thanh Thanh xuất hiện rất nhiều băng cứng.

- Tạch tạch tạch két!

Nhiếp Thanh Thanh bị giam giữ trong băng cứng.

- Lão Nhiếp, ngươi, ngươi không sao chứ, ngươi đừng bị đông cứng chết nha, ta không thể bàn giao với lão Chu đâu?

Vương Khả biến sắc.

- Ta không sao, Băng Tiên đồng năng lượng thật lớn, ta muốn nhập định luyện hóa!

Nhiếp Thanh Thanh lên tiếng.

- Vậy là tốt rồi, dọa ta một hồi!

Vương Khả trường hô khẩu khí.

Tuyết Ma Sơn!

- Ầm ầm!

Sau khi trải qua đại chiến, lôi điện quanh thân Lôi Điểu bị đánh tán loạn hầu như không còn, nguyên thần Lôi Điểu cũng xuất hiện vô số vết rạn, giờ phút này, bị Như Lai Phật Tổ một cước giẫm dưới chân, liều mạng giẫy giụa lại không thể làm gì.

- Oanh] Một tiếng vang thật lớn, nguyên thần Lôi Điểu băng tán, nguyên thần vỡ nát lùi về thể nội Tử Liên Thánh Sứ. Tử Liên Thánh Sứ phun ra một ngụm máu tươi, đôi mắt mang theo kinh hãi nhìn Như Lai Phật Tổ.

Một bên khác, lôi xà cũng băng tán, hóa thành bộ dáng Tử Trọng Sơn, bị Chu Hồng Y giẫm dưới chân.

Tuyết Ma Sơn đại chiến đến đây bình tĩnh lại, tuyết lở cũng dừng lại, trận pháp bốn phía cũng sụp đổ, người trên ba đại hải đảo nơi xa cũng không dám tới gần.

- Tử Bất Phàm? Tử Bất Phàm? Không, ngươi không có khả năng đánh bại ta, ngươi mới vừa đạt tới Võ Thần cảnh, ngươi vừa mới vào Võ Thần cảnh!

Tử Liên Thánh Sứ sợ hãi không thôi.

- Chu Hồng Y, ngươi cũng mới vào Võ Thần cảnh, sao ngươi có thể.

Tử Trọng Sơn cũng kinh hãi nói.

- Có một số việc, giảng thiên phú!

Chu Hồng Y kiêu ngạo nói.

- Ngươi giết ca ta? Ta muốn mạng ngươi!

Tử Bất Phàm quát.

Chỉ thấy, Như Lai Phật Tổ một cước giẫm lên Tử Liên Thánh Sứ, một tay chụp lấy Tử Liên Thánh Sứ.

- Không, không nên như vậy, không!

Tử Liên Thánh Sứ kêu một tiếng đây sợ hãi.

Thế nhưng, Tử Liên Thánh Sứ hiện tại không có cách tránh thoát một cước của Như Lai Phật Tổ.

Thời điểm bàn tay sắp bắt lấy Tử Liên Thánh Sứ, đột nhiên hư không xuất hiện hư ảnh một đóa hoa sen trắng, bay thẳng về phía Như Lai Phật Tổ.

- Cái gì?

Tử Bất Phàm kêu một tiếng đầy sợ hãi.

- Oanh!

Hoa sen màu trắng nổ tung trong nháy mắt, một cổ hàn khí phong bạo kinh khủng bay thẳng về phía Như Lai Phật Tổ. Như Lai Phật Tổ vội vàng vung tay nghênh đón.

Lập tức, trùng kích mạnh mẽ đẩy Như Lai Phật Tổ lui ba bước mới ổn định thân hình.

- Tử Bất Phàm!

Chu Hồng Y cả kinh kêu lên.

Hiện tại, lại một chưởng cương xuất hiện trước mặt Chu Hồng Y.

- Cái gì?

Chu Hồng Y biến sắc.

- Oanh!

Chu Hồng Y bị chưởng cương ầm vang đụng bay ngược mà ra.

Tử Bất Phàm, Chu Hồng Y nhìn về phương xa, giữa không trung bỗng nhiên xuất hiện một nam tử mặc kim long tỉ bào. Nam tử đạp lên không trung, gương mặt giận dữ nhìn hai phân thân Tử Liên Thánh Sứ.

Chu Hồng Y không hiểu, người này vừa rồi đánh lén mình và Tử Bất Phàm, cứu Tử Liên Thánh Sứ, lại trợn mắt nhìn Tử Liên Thánh Sứ làm gì?

- Bạch Liên Nhân Hoàng? Đa tạ Bạch Liên Nhân Hoàng cứu giúp!

Tử Liên Thánh Sứ lập tức đứng dậy cảm kích.

- Bạch Liên Nhân Hoàng?

Con ngươi Chu Hồng Y co rụt lại.

- Nơi này xảy ra chuyện gì? Xảy ra chuyện gì?

Bạch Liên Nhân Hoàng quát hỏi Tử Liên Thánh Sứ.

Bạch Liên Nhân Hoàng không có trực tiếp hỏi chuyện Hàn Băng Thần Trùng Vương, bởi vì cho đến bây giờ, Bạch Liên Nhân Hoàng cũng không muốn bại lộ ra đây là cái bẫy của mình, thần thức của hắn không ngừng dò xét tìm hiểu tin tức chung quanh.

- Nơi này? Ta, ta...

Sắc mặt Tử Liên Thánh Sứ cứng đờ.

Dù sao, là Bạch Liên Nhân Hoàng vây khốn Hàn Băng Thần Trùng Vương, mình chỉ lặng lẽ vụng trộm tiến vào, theo đạo lý nói là, chuẩn bị trộm Hàn Băng Thần Trùng Vương của Bạch Liên Nhân Hoàng, là trộm đồ của người ta, việc này ta nên nói thế nào?

- Có người cứu ngươi? Hôm nay không ai có thể cứu được ngươi!

Tử Bất Phàm lại gào lên một tiếng.

Như Lai Phật Tổ lại lao thẳng về phía Tử Liên Thánh Sứ.

- Ân? Trẫm đã tới, ngươi còn dám làm càn?

Bạch Liên Nhân Hoàng trợn mắt.

Vào lúc hắn trợn mắt, Bạch Liên Nhân Hoàng xuất ra một chưởng đánh về phía Như Lai Phật Tổ.