Ma Thập Tam lạnh nhạt nói.
Sắc mặt Tử Liên Nhân Hoàng cực kỳ khó coi.
- Năm đó Ác Hoàng một lòng một dạ với chủ thượng, dù thành lập Đại Ác hoàng triều cũng không hề để ý, mặc chúng ta muốn làm gì thì làm, thậm chí ta đề nghị phân ra Tứ Liên hoàng triều cho các ngươi, Ác Hoàng cũng không thèm quan tâm. Nàng không để bụng quyền lợi, nàng chỉ để bụng chủ thượng. Ma Đạo ta vẫn luôn phát triển không ngừng, hơn hai trăm năm trước, Ác Hoàng lợi dụng giống nòi chủ thượng lưu lại, sinh ra một nữ nhi, cũng coi như có chỗ ký thác tâm linh, nhưng các ngươi lại có ý xấu, dám trộm nữ nhi của Ác Hoàng, bằng không sao Ác Hoàng lại khó xử các ngươi? Lại đối nghịch với các ngươi?
Ma Thập Tam lạnh lùng nói.
- Chúng ta không có! Ta đã nói rồi, ta không hề chạm vào nữ nhi của Ác Hoàng!
Tử Liên Nhân Hoàng buồn bực giải thích.
- Nhưng các ngươi đã thiết kế vây sát Ác Hoàng, cho dù nữ nhi của nàng không phải do các ngươi trộm, thì Ác Hoàng cũng không tin! Hiện tại, có thể trấn an Ác Hoàng đã là không tôi, Ác Hoàng là nể mặt chủ thượng mới không hạ sát thủ với các ngươi!
Các ngươi còn đám không biết đủ?
Ma Thập Tam nói.
- Thế nhưng ngươi có thấy không? Giờ đây Ác Hoàng chỉ tín nhiệm đám Vương Khả kia, Vương Khả là thứ gì, ngươi là người rõ nhất. Chức vị Hắc Liên Thánh Sứ truyền cho Chu Hồng Y, Bạch Liên Thánh Sứ truyền cho Nhiếp Thanh Thanh, đây không phải là đang phân quyền chúng ta rành rành đấy sao?
Tử Liên Nhân Hoàng phản bác.
Ma Thập Tam lắc đầu:
- Không liên quan, có phân quyền nhiều hơn nữa lại thế nào?
Chỉ cần Ác Hoàng có thể nghe lời, có thể giúp chúng ta cứu chủ thượng ra ngoài, tất cả đều không sao hết!
- Chủ thượng? Nếu chủ thượng thoát khốn, liệu có khi nào sẽ...
Ánh mắt Tử Liên Nhân Hoàng hiện lên nét sợ hãi.
- Hiện tại mới biết sợ? Hừ, lúc trước ngươi thiết kế vây sát Ác Hoàng, thì không nghĩ chủ thượng có thể thoát khốn?
Ma Thập Tam lạnh lùng nói.
- Ta...
Tử Liên Nhân Hoàng ấp úng.
- Nhưng mà ngươi yên tâm đi, chủ thượng vô cùng lý trí, người hữu tình với Ác Hoàng, nhưng người càng để ý quyền lợi hơn, người không có khả năng bị tình cảm ràng buộc. Còn về các ngươi, chỉ cần trung với chủ thượng thì sẽ không ai đụng đến các ngươi. Ác Hoàng thuộc về hậu cung, mà hậu cung không được tham gia chính sự, đây là ý tứ năm đó của chủ thượng.
Còn đám người Vương Khả kia, để cho bọn chúng trở thành Thánh Sứ thì sao chứ? Đến khi đó chủ thượng thoát khốn rồi, toàn bộ cách chức điều tra, còn không phải mặc người nhào nặn ư?
Ma Thập Tam nói.
Tử Liên Nhân Hoàng thần sắc phức tạp nhìn về nơi xa, gật đầu nói.
- Được.
- Ta bảo Hắc Liên Nhân Hoàng gọi Bạch Liên Nhân Hoàng, Hồng Liên Nhân Hoàng đến, chờ bọn họ tới rồi, ngươi giúp ta dụ bọn họ nói lòi thật lòng, rốt cuộc năm đó là ai đã trộm đi nữ nhi của Ác Hoàng, hại ta mấy năm nay bị kẹp giữa các ngươi khó chịu đến vậy!
Ma Thập Tam phân phó.
- Vâng!
Tử Liên Nhân Hoàng ứng tiếng nói.
Hắc Liên Thánh Sứ đảo.
Oanh!
Một tiếng vang lớn, Tam Túc Kim Ô vượt qua một đợt Võ Thần kiếp cuối cùng, mây đen trên không trung lập tức chậm rãi tan đi.
Ó!
Tam Túc Kim Ô ngân một tiếng, xông thẳng tới một cung điện trên đảo.
Phanh!
Tam Túc Kim Ô tiến vào đại điện, đóng đại môn lại, tiến hành lần điều tức cuối cùng.
- Lão Chu, ngươi không cần lo lắng nữa, được rồi, lão Tử đã thành Võ Thần cảnh rồi.
Vương Khả cười nói.
~ Ai nói ta lo lắng? Vương Khả, ngươi đừng nói hươu nói vượn! Ta không lo lắng chút nào hết!
Chu Hồng Y trừng mắt quát Vương Khả.
Không thấy Nhiếp Thanh Thanh đang ở bên cạnh sao? Ngươi nói lớn tiếng như vậy, Thanh Nhi nghe được, không phải buổi tối lại không cho ta lên giường ngủ?
~ Ta là nói, giữa đồng sự với nhau, quan tâm lo lắng là hết sức bình thường, ngươi kíc động như vậy làm gì?
Vương Khả trừng mắt nói.
Nhiếp Thanh Thanh cũng nhìn lại đây.
Chu Hồng Y đen mặt nhìn về phía Vương Khả, quan tâm lo lắng giữa đồng sự với nhau? Sao lúc nãy ngươi không nói rõ đi?
- Ma Tôn có dặn dò gì khác không?
Chu Hồng Y lập tức nói tránh đi.
- Chỉ chừng đó, qua một đoạn thời gian nữa Ma Tôn sẽ liên hệ với chúng ta, tránh lộ diện trong lúc này, sẽ không tốt cho con đường làm quan của các ngươi. Ngày hôm qua chúng ta đã đi tìm lão Hoàng, lão Hoàng cũng đã cấp giấy xác nhận mọi thứ, giờ chỉ cần chở lệnh triệu hồi chính thức, sau đó, lão Nhiếp sẽ kế thừa chức vị Bạch Liên Thánh Sứ, còn lão Chu kế thừa chức vị Hắc Liên Thánh Sứ.
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Rốt cuộc ngươi làm thế nào mà có được Nhị Phẩm Tử Liên?
Nhiếp Thanh Thanh cũng tỏ ra nghi hoặc nhìn về phía Vương Khả.
Rốt cuộc, lúc trước mọi người đối phó một với một Thánh Sứ đã chật vật như vậy, ngươi thì mới được bao lâu chứ, im hơi lặng tiếng cho đám Nhân Hoàng kia ăn lỗ nặng, cuối cùng là ngươi làm được bằng cách nào?
Đối với chuyện Âm Sơn, Vương Khả không giấu giếm quá nhiều, hắn miêu tả sơ qua một chút.
- Thiên Đạo?
Thần sắc Chu Hồng Y trở nên ngưng trọng.
- Không cần lo lắng quá, chúng ta không có khả năng với tới Thiên Đạo, nhưng mà kế tiếp các ngươi cần phòng bị Hoàng thiên sư và Tử Liên Thánh Sứ một chút, giữa hai người này có gian tình!
Vương Khả nói.
- Sao ngươi biết?
Nhiếp Thanh Thanh hiếu kỳ hỏi.
- Trước đó ta đã nói, trong số cao tầng của Thần Vương công ty ta có chuột nhắt lẫn vào, nên mới cẩn thận tra xét đám con cháu Vương gia một phen, rốt cuộc xác định được thân phận kẻ nằm vùng, hóa ra chúng là thuộc hạ Hoàng thiên sư!
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Không phải ngươi khoác lác Thần Vương công ty đều nằm trong lòng bàn tay ngươi sao? Như thế nào cũng bị nằm vùng?
Chu Hồng Y cười nhạo nói.
- Còn không phải do Trương Thần Hư lọc người không kĩ!
Vương Khả buồn bực nói.
- Trương Thần Hư liên quan gì?
\Hai người hiếu kỳ nói.
- Công nhân cao tầng của Thần Vương công ty đều được lựa chọn kỹ càng, tất cả đều xuất thân từ Thập Vạn Đại Sơn, lần này xuất hiện một ít phản đồ đều là thuộc hạ của Trương Thần Hư!
Có thể các ngươi đã quên, lúc trước Kim Ô tông chỉ tranh, có một số kẻ đi theo đám Điền Sư Trung, một số kẻ đi theo Trương Thần Hư, trở thành công nhân của Thần Vương công ty ta, kết quả trong đám người đó đã có gian tế do Hoàng thiên sư an bài vào từ sớm!