- Hừ, chuyện mà bản quan đáp ứng Hoàng Thượng, nhất định sẽ làm được! Thật đúng là để ngươi nhân cơ hội được lợi!
Ma Thập Tam hừ lạnh nhìn Vương Khả.
- Ta được lợi? Ngươi giỡn chơi gì thế? Ta mệt muốn chết biết không?
Vương Khả trừng mắt nói.
- Ngươi mệt muốn chết? Ngươi thì mệt gì chứ?
Ma Thập Tam mắng.
Đừng cho là ta không biết, lần này ngươi và Ma Tôn chơi xỏ Song Hoàng, Ma Tôn có được Nhị Phẩm Tử Liên, Nhất Phẩm Hắc Liên đi một vòng lại quay trở về. Chu Hồng Y? Hừi! Đó chính là thuộc hạ Ma Tôn, còn không phải để các ngươi được lợi sao?
- Ta không mệt chết đi à? Giấy trắng mực đen đây này, Tử Liên Nhân Hoàng thiếu ta một tỉ cân linh thạch, vậy mà hắn muốn quỵt nợ, ngươi nói ta làm sao bây giờ?
Vương Khả lấy ra thánh chỉ tín hàm kia.
Ma Thập Tam: -... !
Tử Liên Nhân Hoàng: -... !
Da mặt ngươi đâu rồi? Đến bây giờ còn lôi thánh chỉ tín hàm giả kia ra nói chuyện? Ngươi xem chúng ta đều là đồ ngốc cả sao?
- HừI Ma Thập Tam vung tay áo bỏ đi.
- Các ngươi đừng đi! Tiền của ta biết làm sao giờ? Tử Liên Nhân Hoàng, ngươi thiếu tiền không trả, ta sẽ tung mảnh giấy nợ này ra, cho người người đều biết ngươi là hạng chuột nhắt quỵt nợ!
Vương Khả la to.
- Vương Khả, ngươi muốn chết!
Tử Liên Nhân Hoàng kích động nóng máu, muốn nhào tới tẩn cho Vương Khả một trận.
Nhưng cuối cùng vẫn bị Ma Thập Tam và Hắc Liên Nhân Hoàng kéo lại.
- Thôi, thôi, không đáng tức giận vì một kẻ như hắn!
Hắc Liên Nhân Hoàng cũng buồn bực khuyên.
- Được rồi, đừng náo loạn nữa, về thôi.
Ma Thập Tam bảo.
Ma Thập Tam cũng bị Vương Khả chọc tức không nhẹ, nhưng hiện tại có thể làm sao chứ? Trước ổn định cái đã, chờ Ác Hoàng hoàn toàn đồng ý chuyện kia, chúng ta lại cùng nhau chơi chết Vương Khả.
Một đám Nhân Hoàng cứ như vậy bỏ đi.
Ra khỏi Ác Thần điện, Vương Khả nhìn bóng dáng ba người rời đi, mắng:
- Phi! Các ngươi muốn giết ta, còn không cho ta mắng các ngươi?
Nằm mơ!
Sau đó Vương Khả liền đi thẳng đến hòn đảo của Hắc Liên Thánh Sứ.
Ác Hoàng ngồi phía trên long ở, nhìn Vương Khả chọc cho đám người Ma Thập Tam giận muốn chết, thần sắc nàng cũng hơi chút phức tạp. Ngày xưa Ma Thập Tam cùng Tứ Liên Nhân Hoàng vẫn luôn chọc giận nàng, uổng cho nàng có thực lực ngập trời, lại vẫn mang cảm giác bị khinh nhục. Mà giờ thì ngược lại, tu vi Vương Khả yếu đến thế, cư nhiên chọc cho đám người kia tức đến phát run?
- Ở ác gặp ác sao?
Ác Hoàng thần sắc cổ quái nhìn bốn người rời đi, âm thầm lầm bẩm.
Hắc Liên Thánh Sứ đảo, trong một gian đại điện.
Vương Khả lần thứ hai gặp được Nhiếp Thanh Thanh, Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm.
Giờ phút này ba người cùng nhau nhìn Vương Khả, đôi mắt trừng to.
- Ma Tôn phản bội đại Ác Hoàng triều, hiện tại bị triệt hồi chức vị Hắc Liên Thánh Sứ? Còn bị truy nã đuổi giết?
Chu Hồng Y hốt hoảng.
- Sao có thể? Vương Khả, trước lúc hai người rời đi không phải vẫn rất tốt ư? Sao lúc trở về lại thay đổi thế này?
Tử Bất Phàm cũng trừng mắt nói.
- Lão Tử, ngươi không biết tình huống, đừng nhọc lòng nữa, đây là đặc sản địa phương mà ta cùng Ma Tôn mang đến cho ngươi, giúp ngươi đề cao tu vi, nhanh dùng đi, bằng không bị người phát hiện sẽ bị cướp đó!
Vương Khả lấy ra một cái hộp ngọc cho Tử Bất Phàm.
- Cái gì, tình huống gì đây?
Tử Bất Phàm ngơ ngác.
- Ma Tôn là giả vờ phản bội, đây là đối sách mà chúng ta đã thương lượng với Ác Hoàng. Các ngươi cũng đừng quá lo lắng, qua một khỏang thời gian nữa, Ma Tôn sẽ liên hệ với các ngươi, còn đây là quả cầu năng lượng cho lão Tử tu luyện, có thể hỗ trợ ngươi sớm ngày đột phá đến Võ Thần cảnh! Chút tu vi đó của ngươi quá yếu, căn bản không đủ dùng!
Vương Khả nói.
Tử Bất Phàm trợn mắt mắng:
- Ngươi nói ai tu vi quá yếu? Ta có yếu cũng còn mạnh hơn ngươi!
- Hiện tại ta chính là Nguyên Thần cảnh, ta có thể cứng rắn đối chọi Võ Thần cảnh, ngươi có thể sao?
Vương Khả tự hào nói.
- Ngươi!
Tử Bất Phàm buồn bực.
Ngươi là đang khoác lác với ta?
- Vương Khả, theo ý của ngươi thì Ma Tôn không sao?
Chu Hồng Y ở bên cạnh hỏi.
- Yên tâm, không thành vấn đề, hơn nữa, thân phận Bạch Liên Thánh Sứ của lão Nhiếp cũng sắp thành sự thật. Còn ngươi, lão Chu, lập tức cùng ta đến phủ của Hoàng Thiên Phong làm thủ tục, rất nhanh thôi, ngươi cũng sẽ được phong làm Hắc Liên Thánh Sứt Vương Khả thúc giục.
- Ta? Hắc Liên Thánh Sứ?
Chu Hồng Y kinh ngạc nói.
Lần này các ngươi đi Ác Thần điện, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Sao cảm giác mọi chuyện đều thay đổi thế?
Hai ngày sau, Ma Thập Tam phủ đệ.
Tử Liên Nhân Hoàng, Ma Thập Tam cùng trừng mắt nhìn về hòn đảo của Hắc Liên Thánh Sứ ở ngoài xa, chỉ thấy trên hòn đảo đó, mây đen giăng đây, sấm sét ầm ầm, từng đạo huyết sắc lôi long xông thẳng xuống.
Trong mơ hồ có thể nhìn thấy một con Tam Túc Kim Ô thật lớn, cao khoảng 30 trượng, nó giương rộng cánh dấy lên vô số ngọn lửa, nghênh đón huyết sắc lôi long kia.
ầm ầm ầm!
Oa!
Từng tiếng vang lớn, Tam Túc Kim Ô ngạnh kháng lôi long, nổ rộ rạng rỡ vô tận.
Tử Liên Nhân Hoàng, Ma Thập Tam đứng xa mà nhìn, ánh mắt cả hai đều ngưng lại.
- Tam Túc Kim Ô? Đại Nhật Như Lai thần công? Đó là thủ hạ Ma Tôn, Tử Bất Phàm nhỉ? Mấy năm nay nàng ta vẫn luôn ở Hắc Liên hoàng triều giúp Ma Tôn xử lý sự vụ của Hắc Liên Thánh Sứ điện.
Nàng ta đang độ kiếp? Võ Thần cảnh kiếp?
Ma Thập Tam trầm giọng nói.
- Thấy được không? Thấy được không? Đây đều là âm mưu! Hơn nữa, nàng còn mượn lực lượng của ta để độ kiếp! Ta có phong ấn một cỗ lực lượng trong Nhị Phẩm Tử Liên, lực lượng này dùng để ngưng tụ phân thân mới, giờ đang bị nàng ta cắn nuốt, nàng ta mượn lực lượng này để đột phá! Ngoại trừ Ác Hoàng ra, không ai đủ khả năng tách lực lượng mà ta phong ấn ra khỏi Nhị Phẩm Tử Liên! Cũng không ai có thể một mình dung hợp Nhị Phẩm Tử Liên! Nhất định là Ác Hoàng ra tay!
Tử Liên Nhân Hoàng căm hận nói.
- Nếu không phải các ngươi chọc giận Ác Hoàng, Ác Hoàng có đối đãi với các ngươi như vậy không?