Ma Thập Tam híp mắt nói:
- Ta biết chứ, ta cũng khẳng định hắn là đang giúp Ác Hoàng tìm nữ nhi. Năm đó nữ nhi của Ác Hoàng đột nhiên biến mất, các ngươi thật sự không biết?
- Ta đã nói rồi, chuyện không liên quan đến chúng ta, sao chúng ta có thể trộm nữ nhi của Ác Hoàng chứ?
Hắc Liên Nhân Hoàng trầm giọng nói.
- Chuyện không liên quan đến các ngươi? Ha, ta không biết là ai đã trộm nữ nhi của Ác Hoàng, nhưng ta biết, chính vì để mất nữ nhi, mà kể từ đó Ác Hoàng nảy sinh vô số nghỉ ky, từ đó mối quan hệ giữa các ngươi cùng Ác Hoàng càng ngày càng ác liệt, từ đó cục diện biến thành năm bè bảy mảng.
Ma Thập Tam lạnh lùng nói.
- Đều đã hơn 200 năm, hiện tại Ác Hoàng mới bắt đầu muốn tìm nữ nhi? Có thể tìm được sao?
Hắc Liên Nhân Hoàng khinh thường nói.
- Nàng muốn tìm, vậy để nàng tìm! Ít nhất trong lúc này sẽ không xảy ra nhiễu loạn gì, ít nhất Ác Hoàng sẽ không phát tiết thù hận lên người người các ngươi, đây cũng là chuyện tốt, không phải sao?
Ma Thập Tam trầm giọng nói.
- Chuyện tốt? Kia cũng phải xem là người nào đang làm, Vương Khả tính là cái thá gì chứ? Không phải ngươi vẫn luôn có thù oán với hắn sao? Cớ gì lại nhìn hắn phong cảnh vô hạn thế chứ?
Hắc Liên Nhân Hoàng chế giễu Ma Thập Tam.
Nhắc tới Vương Khả, trong mắt Ma Thập Tam liền hiện lên oán hận và sát khí.
- Ngươi muốn nói cái gì?
Ma Thập Tam trầm giọng hỏi.
- Ta muốn nói, đám người Hồng Liên Thánh Sứ, Vương Khả, còn có Nhiếp Thanh Thanh muốn chiếm giữa vị trí Bạch Liên Thánh Sứ kia đều cùng một phe với nhau, đều không phải thứ gì tốt. Ác Hoàng muốn bồi dưỡng thế lực mới lên, đây chẳng phải chuyện tốt, cứ thế này, Ma Đạo Ngũ Đại hoàng triều ta sẽ không được an bình, tiếp tục ầm ĩ như thế cũng không phải biện pháp.
Hắc Liên Nhân Hoàng bình tĩnh nói.
- Ồ? Ngươi muốn... không, các ngươi muốn làm cái gì?
Ma Thập Tam híp mắt nhìn Hắc Liên Nhân Hoàng.
- Tất cả căn nguyên đều nằm trên người Ác Hoàng. Tâm Ác Hoàng không đặt ở Ma Đạo, chỉ đặt trong thù hận, khiến Ma Đạo không được an bình. Nhưng nàng lại nắm giữ mọi đại quyền của Ma Đạo, điều này thật không hợp lý! Chúng ta muốn thỉnh ngươi hiệp trợ, lại một lần nữa thay đổi Ác Hoàng.
Hắc Liên Nhân Hoàng trịnh trọng nói.
- Lại một lần nữa ám sát Ác Hoàng? Lúc này mời ta cùng tham gia là để ám sát Ác Hoàng với các ngươi?
Ma Thập Tam bỗng nhiên cười lạnh nói.
- Đúng thết Bỏ cũ thay mới Ác Hoàng là chuyện phải làm! Ma là phải có bộ dáng của Ma! Chúng ta không phải nô bộc của nàng ta, nàng ta làm mất nữ nhi, dựa vào cái gì mà trút giận lên chúng ta? Dựa vào cái gì chúng ta phải thành vật hi sinh của nàng? Lúc trước chúng ta bố trí không đủ chu toàn, thất bại trong gang tấc, đa tạ ngươi cuối cùng giúp chúng ta gánh tội thay, nhưng, tiếp theo làm sao bây giờ? Cho nên, chúng ta không muốn đợi, hiện giờ ta hy vọng ngươi phối hợp với chúng ta, như vậy nhất định có thể thành công. Ma Thập Tam, ngươi không cần lo lắng sau này sẽ thế nào, không có Ác Hoàng, đến lúc đó ngươi ở Tứ Liên hoàng triều chúng ta đều có chức vị Thánh Sứ! Một người thân kiếm Thánh Sứ của bốn hoàng triều, quyền lực chắc chắn không nhỏ. Nếu ngươi còn không hài lòng, chúng ta có thể giúp ngươi mở một quốc gia, tự ngươi đảm đương chức vị Nhân Hoàng, còn không thoải mái hơn giờ sao?
Hắc Liên Nhân Hoàng khuyên nhủ.
- A, các ngươi đều có ý này?
Ma Thập Tam cười lạnh hỏi.
- Không khác biệt lắm, nhưng bọn họ không nói nên lời, chỉ có thể để ta tới nói. Ma Thập Tam, lúc này đây ta cũng coi như đang chiêu hiền đãi sĩ, hi vọng ngươi đồng ý.
Hắc Liên Nhân Hoàng trịnh trọng nói.
- Ha ha, ha ha ha, đám phế vật các ngươi thật đúng là tìm chết mài Ma Thập Tam chợt lộ vẻ dữ tợn nói.
Hắc Liên Nhân Hoàng biến sắc mặt:
- Ngươi đang mắng chúng ta?
- Không sai, ta chính là đang mắng các ngươi, thứ không biết sống chết là gì, tưởng mình mạnh lắm nên mới muốn thoát khỏi sự khống chế của lãnh đạo Đại Ác hoàng triều? Muốn tự lập môn hộ? Tự cao tự đại! Là do ta mấy năm nay quá dung túng các ngươi, cho các ngươi độc hưởng quyền lợi của một quốc gia, cho các ngươi mọi nền tảng có thể đề cao chính mình, nên các ngươi mới muốn phản bội? Lần trước gánh tội thay các ngươi, chỉ là vì không muốn Ma Đạo Ngũ Đại hoàng triều phải chia năm xẻ bảy, vậy mà các ngươi còn không biết hối cải, muốn tạo phản? Ngươi muốn chết sao?
Ma Thập Tam lạnh lùng nói - Ma Thập Tam, ngươi có ý gì? Ngươi không hỗ trợ thì thôi, sao còn dám nói chúng ta như vậy? Ngươi thì là cái thá gì chứ? Hừ, thực lực không bằng chúng ta, chúng ta cho ngươi ưu đãi lớn như vậy, ngươi còn không biết chết sống? Đừng tưởng rằng chúng ta sẽ sợ ngươi, cũng đừng tưởng rằng chúng ta sẽ cảm kích ngươi! Hừ, cho dù ngươi không giúp chúng ta gánh tội thay, ngày đó chúng ta cũng chuẩn bị làm phản rồi, ngươi nghĩ mình là ai mà giờ dám giáo huấn ta? Trẫm là Hắc Liên Nhân Hoàng! Trẫm có thể khiến ngươi trở thành hai bàn tay trắng!
Hắc Liên Nhân Hoàng tức khắc đứng dậy.
Oanh!
Hắc Liên Nhân Hoàng chợt bộc phát ra một cỗ sát khí cường đại khóa chặt lấy Ma Thập Tam, như muốn dùng sức mạnh bức Ma Thập Tam phải thỏa hiệp.
- Ha, ha ha ha ha, một ngàn năm, các ngươi đều bắt đầu quên bổn phận chính mình? Được lắm, muốn giết ta? Các ngươi thật đúng là tìm chết! Tới, ngươi đụng ta một chút thử xem?
Ma Thập Tam khinh bỉ nói.
- Đụng ngươi? Ngươi thì là cái thá gì... !
Hắc Liên Nhân Hoàng tiến lên trước, ý đồ giáo huấn Ma Thập Tam một chút.
Thế nhưng vừa mới đi được một bước, Hắc Liên Nhân Hoàng bỗng nhiên cứng đờ toàn thân, trong bụng đau nhức dữ dội.
- A, a, a....., như thế nào, như thế nào?
Hắc Liên Nhân Hoàng cả kinh kêu lên.
Hắc Liên Nhân Hoàng vừa kêu rên đầy sợ hãi vừa ôm chặt bụng, cả người run rẩy không ngừng.
- Là ngươi?
Hắc Liên Nhân Hoàng hốt hoảng hỏi.
Chỉ thấy đầu ngón tay Ma Thập Tam toát ra một đạo hắc quang, hắc quang chậm rãi xoay tròn, phát ra từng đợt âm vang mỏng manh.
- Không, hóa xương!
Hắc Liên Nhân Hoàng hét lên.
Ca ca cai Dường như huyết nhục toàn thân hắn đang biến thành xương cốt, nhưng đau đớn trong cơ thể vẫn chưa dừng lại.