Hổ Hoàng trừng mắt vẻ mặt kinh ngạc.
Có lẽ do quá sức kinh ngạc, Hổ Hoàng không cẩn thận dẫm lên một cành khô dưới đất.
- Ai?
Hoàng thiên sư, Tử Liên Thánh Sứ đồng thời quay đầu nhìn lại.
Hổ Hoàng biến sắc mặt, tức khắc đối mặt với hai người.
Vốn dĩ với thực lực của Hổ Hoàng cũng không cần phải sợ hai người này, nhưng không biết hôm nay lại làm sao, nói chung là vì gặp quá nhiều chuyện tà môn, tự nhiên không muốn nổi lên xung đột với đối phương nữa.
- Hổ Hoàng? Ngươi đứng lại nghe ta giải thích đất Hoàng thiên sư, Tử Liên Thánh Sứ đều biến sắc mặt.
Phanh!
Hổ Hoàng quay đầu chui vào trong rừng, biến mất không thấy đâu nữa.
Hai người kia tức thì kinh hoảng một trận, mau chóng phi thiên, nhưng Hổ Hoàng đã một lòng muốn chạy, ai cũng đừng hòng giữ lại, đảo mắt một cái đã thấy hắn biến mất ở chân trời phía trước.
Hoàng thiên sư và Tử Liên Thánh Sứ nhìn bóng dáng dần khuất của Hổ Hoàng, sắc mặt cực kỳ khó coi.
- Đáng chết, Hổ Hoàng sẽ không phát hiện ra bí mật của ta đấy chứ?
Hoàng thiên sư hậm hực nói.
- Đáng chết, thật là sơ ý, sơ ý quá! Hổ Hoàng phát hiện ra bí mật của ta, vậy ta đây bố trí mấy năm nay, chẳng phải là... ?
Tử Liên Thánh Sứ cũng lo lắng.
Hai người vẫn không nhìn nhau nói chuyện, mà là ăn ý nhanh chóng tìm kiếm khắp chung quanh, xác định không còn ai khác mới thở dài, rồi ai nấy quay người bay về một phía khác nhau.
Giờ khắc này, hai người không có cáo biệt, không nói gì, như thể biết được suy nghĩ trong lòng nhau, ai làm việc nấy.
Chuyện giữa Hoàng thiên sư và Tử Liên Thánh Sứ khiến Hổ Hoàng thực nghi hoặc.
- Ta chạy cái gì chứ? Ta lại không sợ bọn họ, thật là, rốt cuộc giữa hai người này là quan hệ gì? Hoàng thiên sư? Tử Liên Thánh Sứ? Hai người này hẳn phải sinh tử đối đầu mới đúng, một Chính Đạo một Tà Ma cư nhiên ăn ý đến thế? Thật là tà môn! Nội bộ Nhân tộc quả thực phức tạp.
Hổ Hoàng buồn bực nói.
Hổ Hoàng cũng không biết mình đã bay bao lâu, rốt cuộc cũng rời khỏi Thiện Thần đô, trở lại hổ sào của chính mình, chuẩn bị nghỉ ngơi một đoạn thời gian.
Ngay lúc đó, Hổ Hoàng đột nhiên biến sắc mặt, hắn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trước hổ sào của mình lại có một người đang đứng, không phải Tử Liên Nhân Hoàng thì còn ai nữa chứ?
- Tử Liên Nhân Hoàng? Không phải ngươi đang bị đệ nhất Chiến Thần đuổi giết sao? Sao ngươi lại ở đây?
Hổ Hoàng kinh ngạc nói.
Trước hổ sào, Tử Liên Nhân Hoàng hai mắt đỏ đậm nhìn chằm chằm Hổ Hoàng.
- Ha ha ha ha, sao trẫm lai ở đây? Hổ Hoàng, chắc ngươi thất vọng lắm nhỉ?
Tử Liên Nhân Hoàng tỏ ra dữ tợn nói.
- A? Thất vọng? Không phải, ta chỉ hơi tò mò thôi!
Hổ Hoàng lập tức nói.
- Tò mò? Hừ! Ngươi còn muốn gạt ta? Hiện tại ngươi cũng giống y Vương Khả, thích gạt người rồi? Hay cho kỹ thuật diễn đó, mấy tháng này trẫm đã bị ngươi lừa gạt!
Tử Liên Nhân Hoàng lạnh giọng nói.
- Ai lừa ngươi chứ? Ta và ngươi là cùng nhau!
Hổ Hoàng buồn bực nói.
- Cùng nhau với trẫm? Chứ không phải với hảo huynh đệ Vương Khả à? Hôm nay khu công nghiệp Thần Vương số một khai trương, ngươi muốn tặng một phần đại lễ cho hắn, đại lễ đó chính là trãm? Tính kế hay lắm! Hổ Hoàng, chắc ngươi không ngờ nhỉ, hiện tại trẫm không sao! Ngươi cho rằng Ngũ Đại Nhân Hoàng có thể giữ trẫm lại, nhưng không, trẫm đã thoát được, giờ cũng là lúc tính toán món nợ này của chúng ta rồi!
Tử Liên Nhân Hoàng dữ tợn nói.
Hổ Hoàng sắc mặt cứng đờ:
- Ta cũng là bị ép buộc, ngươi bị Vương Khả lừa, không liên quan đến ta, ta là vô tội, ta cũng muốn giết Vương Khả, ta và ngươi là cùng nhau thật, Tử Liên Nhân Hoàng, ngươi nghe ta giải thích đãi - Giải thích? Đến lúc này rồi ngươi còn muốn lừa trẫm? Như Lai Thần Chưởng!
Tử Liên Nhân Hoàng gầm lên giận dữ.
Oanh!
Một Như Lai Thần Chưởng thật lớn xông thẳng tới chỗ Hổ Hoàng.
- Ngươi nghe ta nói đã! Rống!
Hổ Hoàng buồn bực đánh trả một trảo, lập tức đánh lui Như Lai Thần Chưởng khổng lồ kia.
- Nghe ngươi nói? Sau đó để ngươi tiếp tục gạt trẫm? Ngươi chết đi cho trẫm! Đại Nhật Như Lai!
Tử Liên Nhân Hoàng quát.
ầm ầm ầm!
Trong nháy mắt, thân thể Tử Liên Nhân Hoàng hóa thành Tam Túc Kim Ô, pháp tướng Như Lai Phật Tổ khổng lồ lại xuất hiện.
Hổ Hoàng biến sắc mặt, này mẹ nó là không chết không ngừng?
Vì cái gì chứ?
- Vương Khả, lão tử bị ngươi hại thảm!
Hổ Hoàng buồn bực gào thét.
Rống xong, thân hình Hổ Hoàng cũng đột ngột biến lớn, hóa thành một con mãnh hổ cao 50 trượng.
Oanh!
Mãnh hổ to lớn va vào Như Lai Phật Tổ khổng lồ, tức khắc tạo ra chấn động đánh sụp núi sông, bốn phía nổ vang liên tục.
Trong lúc nhất thời, yêu thú và một ít dân cư ngụ gần đó đều hốt hoảng bỏ chạy, trận chiến quá khủng bố, chạm vào là nổ ngay.
ầm ầm ầm!
Khu công nghiệp Thần Vương số một, mái nhà cao ốc Thần Vương, văn phòng Vương Khả.
Trên người Vương Khả vẫn quấn đây băng vải như cũ, hắn nhìn tình cảnh náo nhiệt bên dưới, vẻ mặt cực kỳ vừa lòng.
Hoạt động Siêu Cấp Nữ Tiên được mở ra, Vương Khả cũng không ngờ hiệu quả lại tốt đến vậy, hôm nay mới là ngày đầu tiên mà vô số người đã bắt đầu bôn ba khắp nơi vì Siêu Cấp Nữ Tiên. Nếu là 243 tuổi, tự mình đến thử máu, không phải 243 tuổi, cũng không ngừng tìm kiếm chung quanh, mà pháp bảo thí nghiệm cốt linh trong Thần Vương siêu thị lại càng bán cháy hàng.
- Vương Khả, ta nghe tiểu biểu tỷ của ngươi nói, lần này ngươi đã chuẩn bị vô số pháp bảo thí nghiệm cốt linh, sao ban nãy có người hỏi lại nói không cớ? Là bán nhiều quá rồi sao?
Ú Nguyệt ở bên cạnh lột nho đút cho Vương Khả.
- Đương nhiên kiếm được nhiều, người không mà ta có, cơ hội như thể, sao ta có thể bỏ qua? Ha ha ha, hoạt động Siêu Cấp Nữ Tiên lần này đã khuếch trương làn sóng tiêu thụ đầu tiên! U Nguyệt, ngày hôm qua ngươi phối hợp rất tốt, một đám Nhân Hoàng đều muốn cướp Siêu Cấp Nữ Tiên về làm dưỡng nữ kìa! Ha ha hai Vương Khả khích lệ nói.
- Đó là đương nhiên!
U Nguyệt tức khắc đắc ý nói.
- Nhưng mà Tử La Tiên Y kia luôn làm ta bị thương, cha ngươi vẫn không chịu triệt nàng ta sao?
U Nguyệt nhìn băng vải trên người Vương Khả, đỏ mặt trợn trắng mắt:
- Ai bảo ngươi háo sắc như vậy, ngày hôm qua đám người kia vừa đi, ngươi lại muốn thân thân!