Oanh!
Một tiếng va chạm, dường như móng vuốt Hổ Hoàng đã chụp trúng một cái kết giới, bị chặn lại ngay lập tức, đồng thời, có mấy luồng sát khí nháy mắt bao phủ quanh thân Hổ Hoàng, khiến Hổ Hoàng dựng hết lông tơ.
- Ai?
Hổ Hoàng biến sắc mặt nhìn bốn phía.
Lúc này mới nhìn thấy, phía sau Vương Khả là năm nam nữ thân xuyên long bào, cả đám mặt mày âm trầm nhìn về phía Hổ Hoàng.
Thấy rõ gương mặt của đám người này, Hổ Hoàng tức khắc trợn tròn mắt, một cảm giác ớn lạnh bao trùm toàn thân, này, này mẹ nó đây là tình huống gì? Mình bị hoa mắt sao?
Đại Thiện Nhân Hoàng, Thi Qủy Nhân Hoàng, Dạ Xoa Nhân Hoàng, Diêm La Nhân Hoàng, Luân Hồi Nhân Hoàng, Chính Đạo Ngũ Đại Nhân Hoàng tể tựu? Còn có cả đệ nhất Chiến Thần?
Vương Khả mang theo Ngũ Đại Nhân Hoàng, Khương Đệ Nhất cùng Tây Môn Thuận Thủy bay về phía khu công nghiệp Thần Vương số một.
Bởi vì có một đám Nhân Hoàng đi theo, nên Vương Khả cũng không làm bất kì nghi thức phức tạp nào khác, nguyên nhân là do Vương Khả sợ một khi kéo dài thời gian, nhóm người này sẽ không chịu đi với mình nữa, vậy hiệu quả của chuyến đi này sẽ không đạt được.
Quả nhiên, vừa bay ra khỏi Thiện Thần đô, Thiện Hoàng liền cảm giác có chút không thích hợp, hắn quay đầu nhìn Tây Môn Thuận Thủy như có ý hỏi, chúng ta cứ đi thắng một hơi như thế này sao? Không phô trương thanh thế gì cả à? Thể diện của ta đâu?
Tốt xấu gì ta cũng là thiên hạ đệ nhất, sao ngươi không an bài nghi lễ cho ta?
Tây Môn Thuận Thủy cúi đầu, dường như giờ khắc này hắn đã đứng về phía Vương Khả mà giả vờ không nhìn thấy ánh mắt Thiện Hoàng, huống hồ Tây Môn Thuận Thủy cũng biết mối quan hệ cha vợ con rể giữa Thiện Hoàng và Vương Khả đang có mâu thuẫn, khi nãy Thiện Hoàng đáp ứng tới đây chẳng qua là thuận miệng mà thôi, Thiện Hoàng cũng muốn làm chút chuyện gì đó cho nữ nhi của Ác Hoàng, bởi vậy mới đồng ý mang theo một đám Nhân Hoàng tham gia hoạt động của Vương Khả, hứa hẹn kiểu này mà không làm ngay, đợi lát nữa Thiện Hoàng mà đổi ý chắc chắn sẽ gà bay trứng vỡ.
Thiện Hoàng thần sắc phức tạp, vẫn chưa nói gì, mà U Nguyệt dĩ nhiên càng không có ý kiến.
Tam đại Nhân Hoàng cùng Khương Đệ Nhất cũng cảm thấy bực bội, chúng ta cứ như vậy mà đi qua sao? Không có nghi thức khởi hành nào sao? Nhưng Thiện Hoàng còn chưa mở miệng, hình như chúng ta cũng không có tư cách lên tiếng, nói không chừng lại thật sự có việc vô cùng quan trọng, thôi thì cứ nhìn trước rồi lại nói.
Như thế, đoàn người mải miết lên đường, rất nhanh đã tới trên không khu công nghiệp Thần Vương số một.
- Vương Khả tới, mau, ánh sáng cho buỗi lễ, bắt đầu!
Trương Chính Đạo ở xa tinh mắt, lập tức hô lên.
Trước khi tham gia hội đàm của Thiện Hoàng, Vương Khả đã phái người trở về báo tin trước, cho nên mọi người ở đây đã chuẩn bị nghi thức nghênh đón long trọng nhất.
Tức khắc, ánh sáng rực rỡ nở rộ trên bầu trời khu công nghiệp Thần Vương số một.
Tiếng nổ ầm ầm, ánh sáng mạnh bắn ra bốn phía, làm đám Nhân Hoàng kinh sợ như gặp phải đại địch.
Rốt cuộc ánh sáng kia quá mức chói mắt, mấy trăm cái pháo hoa đồng loạt phóng lên trời, như mấy trăm vầng thái dương đột ngột xuất hiện trên không trung, hơn nữa còn nổ ầm ầm cách mình không xa, cho dù đám Nhân Hoàng đều là những kẻ thân kinh bách chiến cũng không thể không biến sắc mặt. Thật giống như một vị tướng quân đánh giặc nhiều năm, đã sớm không còn sợ tiếng súng đạn, nhưng đột nhiên ngay bên cạnh lại có mấy trăm quả bom nổ mạnh, ai cũng sẽ lập tức phòng bị.
- Ách, các vị không cần khẩn trương, đây là nghi thức hoan nghênh chúng ta, là ánh sáng cho buổi lễ long trọng do U Nguyệt phát minh ra, không có lực sát thương, chỉ dùng để ăn mừng.
Vương Khả lập tức trấn an các vị Nhân Hoàng.
Thiện Hoàng đen mặt nhìn Vương Khả:
- Con mắt nào của ngươi nhìn thấy chúng ta khẩn trương? Ai bảo ngươi lúc này phóng pháo hoa? Ngươi đúng là không làm được chút chuyện đứng đắn gì!
- Cái này... là ta không chu toàn, chắc là đám thuộc hạ xử lý không tốt, lát nữa ta sẽ dạy dỗ lại bọn họ, hiện tại khắp nơi trên bầu trời đều là pháo hoa, chúng ta đi xuống hãng nói đi!
Vương Khả cười khổ nói.
Ánh mắt của Trương Chính Đạo càng lúc càng kém, ánh sáng cho buổi lễ long trọng mà nổ lung tung, thiếu chút nữa là nổ luôn cha vợ của ta, còn bắt ta phải đi chùi đít, thật là! Trừ luôn tiền thưởng tháng này!
- Đi thôi, không có việc gì đâu, cũng đẹp mắt mà.
U Nguyệt hỗ trợ giải vây nói.
Vương Khả thầm khen U Nguyệt, vẫn là vợ mình hiểu chuyện.
Vương Khả mang theo một đám người bay về phía trung tâm cao ốc Thần Vương.
- Lão bản!
- Vương Khả!
- Mau xem, là Vương Khả! Là hắn đã cứu cha ta!
Vương Khả ở đâu? Ta muốn đích thân cảm ơn Vương Khả!
ó⁄} ẹ Ho Ho 002 00006660)
Lập tức có rất nhiều người ùa tới, đa phần đều là nghe nói Vương Khả đã trở lại, bèn muốn đích thân tới cảm tạ một chút, dẫu sao cũng có người chưa từng nhìn thấy Vương Khả bao giờ.
Đám người quá mức nhiệt tình, liên tục có người tiến đến, rất nhanh, chung quanh Vương Khả đã thành biển người tấp nập.
?
Ngũ Đại Nhân Hoàng: “............ !
Thiện Hoàng tức tối hơn ai hết, đáng nhẽ hôm nay không nên đáp ứng Vương Khả tham gia cái gì mà hoạt động Siêu Cấp Nữ Tiên này, đã bao nhiêu năm không thấy qua cảnh lộn xộn như vầy rồi? Đây là thật muốn làm mình mất mặt trước một đám Nhân Hoàng sao?
Trương Chính Đạo, Mộ Dung lão cẩu và đám Chiến Thần Điện cũng đang vây ở đằng trước, lúc nhìn thấy Vương Khả, bọn họ cũng đồng thời thấy được Ngũ Đại Nhân Hoàng, cả đám tức thì sợ ngây người. Tình huống gì đây? Sao còn có Ngũ Đại Nhân Hoàng?
- Thiện Hoàng? Còn có cả các vị Nhân Hoàng?
Trương Chính Đạo kinh ngạc thốt lên.
Vương Khả trừng mắt nhìn Trương Chính Đạo:
- Trương Chính Đạo, ngươi an bài công việc như thế nào vậy hả?
Ngay cả tiếp đãi cũng làm không tốt! Không thể chờ ta trở về, vào đại lâu rồi hằng phóng pháo hoa sao? Nhiều người như vậy, ngươi bảo ta làm thế nào bây giờ? Chư vị Nhân Hoàng thân thể chí tôn, nếu có sơ xuất gì thì phải làm sao? Vạn nhất có thích khách làm bị thương các vị Nhân Hoàng, ngươi đảm đương nổi ư?