Bất Diệt Thần Vương

Chương 1669: Khương Song




Vương Khả nói xong, giữa đại điện chìm trong yên lặng, Khương Song đen mặt nhìn Vương Khả, mẹ nó chứ, đây là lời của người nói hay sao? Hắn muốn mời Tà Ma Ngũ đại Nhân Hoàng tới xử lý mình? Có tin mình bóp chết hắn ngay tại chỗ hay không?

- Nhị ca, ngươi đừng nóng giận, Vương Khả nói chơi thôi, hắn luôn thích nói hươu nói vượn!

Khương Bính lập tức tiến lên hoà giải.

Trước kia Khương Bính luôn bị hai ca ca quở trách khinh thường, nên trong lòng hắn vẫn luôn có chút không thoải mái, bởi vậy hắn mới liều mạng làm việc ở Thi Qủy hoàng triều.

Bao nhiêu năm bị hai ca ca quở mắng, hiện giờ Vương Khả giúp hắn hết giận, hiển nhiên trong lòng rất sảng khoái, chẳng qua hắn cũng không muốn sự tình ầm ĩ lên.

- Ha, Vương Khả, ngươi có năng lực lớn thật!

Khương Song lạnh lùng nói.

- Năng lực không lớn, nhưng đủ để tiểu nhân không đắc chí!

Ngươi kính ta một thước, ta kính ngươi một trượng, A Bính là huynh đệ của ta, ngươi làm nhục hắn, ta và U Nguyệt đều sẽ che chở cho hắn!

Vương Khả trừng mắt mắng, sau đó quay đầu uống trà, không thèm để ý đến Khương Song nữa.

- Ngươi!

Khương Song đỏ mắt nhìn Vương Khả.

- Nhị ca, ngươi đừng nóng giận, tính tình hắn vậy thôi, Nhị ca!

Khương Bính lập tức tiến lên trấn an.

- Hừi Khương Song vung tay áo bỏ đi.

- Nhị ca! Khương Bính nôn nóng kêu.

Nhưng, Khương Song lại không thèm để ý tới, rất nhanh đã biến mất ở nơi xa.

- Đừng kêu! Kêu hắn làm cái gì chứ? Đối với người thân còn trưng ra cái vẻ mặt khắc nghiệt như thế, khó trách U Nguyệt không thích hắn.

Vương Khả quở trách nói.

Khương Bính hơi cười khổ nhìn về phía Vương Khả, giờ khắc này, cũng không biết nói như thế nào, rốt cuộc ban nãy Vương Khả đã lên tiếng vì mình, nhưng mà...

Ngay tại thời điểm bầu không khí trong đại điện đang hết sức xấu hổ, một người hầu bước vào.

- Lễ Bộ thị lang, Thiện Hoàng triệu kiến!

Người hầu cung kính nói.

- Cha vợ muốn gặp ta rồi, mau, mau dẫn ta đi!

Vương Khả sáng mắt nhảy dựng lên.

Bên trong hoàng cung ở Thiện Thần đô.

Trong một thiên điện, Khương Đệ Nhất đang ngồi uống trà, chợt thấy Khương Song cau mày bước vào, sau đó tự mình rót một ly trà, uống một hơi hết sạch.

Khương Đệ Nhất hơi mỉm cười:

- Ngươi đã gặp Vương Khả kia rồi? Thế nào? Ngươi cảm thấy hắn là loại người gì?

Khương Song đen mặt:

- Hắn là hạng người gì ta còn chưa biết, nhưng ta muốn đập chết hắn! đập chết cái loại đó!

- Ha, ha ha ha ha ha!

Khương Đệ Nhất cười to.

- Đại ca, ngươi còn cười được sao? Ta nghe nói đồ đệ ngươi chết không rõ ràng, tuy Chiến Thần Điện đã thông cáo không phải do Vương Khả giết, nhưng mỗi lần đều là Vương Khả đưa tin đến, mà cụ thể hai đồ đệ ngươi chết thế nào thì không ai biết!

Khương Song trầm giọng nói.

Khương Đệ Nhất ung dung uống trà, thần sắc khẽ động, lại lắc đầu:

- Được rồi, không nói chuyện này nữa, phụ hoàng triệu tập các đại Nhân Hoàng đến đây, tất nhiên không chỉ để U Nguyệt làm quen với mọi người, mà còn có đại sự muốn tuyên bố. Đi thôi, chúng ta làm chủ nhà, theo lễ phải đến trước để chờ.

Nói xong, Khương Đệ Nhất đứng dậy bước ra khỏi đại điện.

Khương Song nhìn Khương Đệ Nhất rời đi, khẽ nhíu mày, ánh mắt có chút phức tạp.

Rốt cuộc Vương Khả cũng gặp được Thiện Hoàng, Thiện Hoàng đang ngồi sau án thư, hình như hắn đang phê duyệt một ít tấu chương, mà đứng ngay bên cạnh là Tây Môn Thuận Thủy.

Vương Khả đã đến được một lúc lâu, vẫn đang chờ nãy giờ.

Phanh!

Thiện Hoàng đã phê duyệt xong tấu chương cuối cùng, hắn quảng bút lông sang một bên.

- Tây Môn Thuận Thủy, sau này đừng có đem đống việc lông gà vỏ tỏi này tới cho trẫm phê nữa!

Thiện Hoàng bình tĩnh nói.

- Đây không phải chuyện lông gà vỏ tỏi, Hoàng Thượng, chính vụ bình thường thần có thể tự xử lý, nhưng đây là chuyện liên quan đến tông thất, thần không dám lạm quyền!

Tây Môn Thuận Thủy cười khổi nói.

- Gia sự của trẫm, có chuyện nào mà ngươi không rõ đâu?

Thiện Hoàng lại không cho là đúng.

Tây Môn Thuận Thủy mím môi, không nói gì nữa.

Lúc này Thiện Hoàng mới nhìn về phía Vương Khả.

- Tiểu tế Vương Khả, bái kiến Hoàng Thượng!

Vương Khả lập tức trịnh trọng bái một cái.

Vốn dĩ Thiện Hoàng đang định mắng Vương Khả, nhưng vừa nghe thấy một tiếng “tiểu tế” kia, Thiện Hoàng liền bình tĩnh lại.

- Vương Khả, ngươi cũng có bản lĩnh lắm. Qủy Thần Kiếm? Ngươi đã lấy được. Ngôi vị Hoàng Đế của Thi Qủy hoàng triều cũng đạt được, ba tháng là giúp U Nguyệt đăng cơ. Ngươi đúng là có năng lực!

Thiện Hoàng thở dài nói - Đều nhờ vào hồng phúc của Hoàng Thượng, thần chỉ là tiện tay làm thôi.

Vương Khả nói.

- Hừ, thân là Lễ Bộ thị lang, suốt ngày không ở trong triều, tâm tư không để trên quốc sự, lại ngày ngày nghĩ cách kiếm tiền, ngươi không thấy mình đã làm thất vọng thân phận Lễ Bộ Thị Lang kia sao?

Thiện Hoàng lạnh lùng nói.

Vương Khả sắc mặt cứng đờ, có thế nào thì cha vợ này cũng không vừa mắt mình?

- Ơ. Cái này... nếu Hoàng Thượng cảm thấy thần làm không tốt, thần cũng có thể đệ đơn xin từ chức, thần cũng đã sớm chuẩn bị nó rồi.

Vương Khả lật tay lấy ra một tấu chương xin từ chức.

- Vương Khả, ngươi hồ đồi!

Tây Môn Thuận Thủy trừng mắt nói.

Chức quan tam phẩm của Đại Thiện hoàng triều há có thể để ngươi giỡn chơi như vậy? Ngay cả đơn từ chức cũng đã viết xong?

- Hoàng Thượng, trong khỏang thời gian này Vương Khả cũng xem như là có công với xã tắc, tuy lễ nghi không đủ, nhưng cũng là vì quá mức quan tâm đến U Nguyệt công chúa.

Tây Môn xuôi dòng lập tức tiến lên giúp Vương Khả nói chuyện.

Vừa nói đỡ cho Vương Khả, Tây Môn Thuận Thủy vừa âm thầm kéo kéo Vương Khả một chút. Vương Khả mím môi, biết khi nãy mình cũng có chút lỗ mãng, nhưng làm sao bây giờ? Cha vợ không vừa mắt ta, ta phải làm thế nào chứ?

Nhưng, vì việc hôn nhân với U Nguyệt, chỉ có thể chịu đưng trước.

- Hừ, hắn là vì U Nguyệt?

- Hoàng Thượng! Tâm thần đối với U Nguyệt, có thiên địa chứng giám! Thỉnh Hoàng Thượng thực hiện lời hứa khi trước, trừ bỏ Tử La Tiên Y trên người U Nguyệt, cho phép thần cùng U Nguyệt thành hôn!

Vương Khả trịnh trọng thi lễ nói.

Thiện Hoàng trầm giọng nói:

- Nữ nhi của trẫm cũng không dễ cưới như vậy!

- Thần biết, Hoàng Thượng bảo thần chuẩn bị ba kiện sính lễ cho U Nguyệt, kiện đầu tiên, giúp U Nguyệt đạt được Qủy Thần Kiếm, kiện thứ hai, giúp U Nguyệt đăng cơ Thi Qủy nữ hoàng, còn kiện sính lễ cuối cùng, thỉnh Hoàng Thượng phân phó!