Từ đây, Thi Qủy hoàng triều sẽ là hậu thuẫn của các ngươi, phạm Thi Qủy hoàng triều ta, xa mấy cũng diệt!
Vương Khả cao giọng quát.
- Phạm Thi Qủy hoàng triều ta, xa mấy cũng diệt!
- Hoàng hậu nói đúng!
- Hoàng Hậu cùng nữ hoàng, trời sinh một đôi!
- Vương Khả Hoàng Hậu, ngươi đã đồng tới thành trì chúng ta diễn thuyết, khi nào mới tới?
Công đức hải phát ra vô số âm thanh ầm 1 của bá tánh Thi Qủy hoàng triều.
Sau khi kêu gọi xong, vốn dĩ Vương Khả đã chuẩn bị tốt mấy lời tiếp theo, ai ngờ...
Cái gì? Tình huống gì đây? Hoàng hậu? Sao ta lại biến thành hoàng hậu?
U Nguyệt ở bên cạnh nén cười, đám người Triệu Tiền Tôn thì y hệt nhau, một bộ vui sướng khi thấy người gặp họa mà nhìn về phía Vương Khả, mà bá tánh ngoài thành thấy Vương Khả bắt đầu nói chuyện, cũng sôi nổi vui mừng ồn ào hẳn lên.
- Vương Hoàng Hậu, ngươi tiếp tục! Chúng ta rất thích nghe ngươi nói!
Không biết ai ở ngoài thành nói như thế.
- Vương Hoàng Hậu ~~~~!
Tức khắc, ngoài thành, trên công đức hải toàn là lời kêu gọi Vương Khả nói chuyện của bá tánh.
Vương Khả mặt mày méo mó, mẹ nó chứ, các ngươi muốn chơi ta sao? Con mẹ nó Vương hoàng hậu là cái gì?
Tức thì tức, nhưng nhân dân cả nước đang nhìn, cũng không thể làm gì được.
Vương Khả chỉ có thể ép buộc chính mình nặn ra một nụ cười vừa có chút xấu hổ lại không mất đi lễ phép, sau đó nói:
- Các vị Thi Qủy bá tánh, cảm ơn các ngươi đã tán thành. Hoàng hậu? ÙỪ thì hoàng hậu đi, ta cũng nhận. Vừa rồi nghe được mọi người nói, một vài nơi chưa diễn thuyết lưu động, làm sao bây giờ? Ta muốn nói, chẳng có gì phải làm sao bây giờ hết! Hiện tại cả nước bắt đầu phát sóng trực tiếp, còn muốn diễn thuyết lưu động gì chứ? Mọi người ngồi nhà nghe không phải càng thích ý hơn sao?
Vương Khả cười khổ nói.
- Vương Hoàng Hậu ~~~~!
Vô số người kêu lên.
- Hôm nay, U Nguyệt nữ hoàng đăng cơ, tự nhiên phải phát phúc lợi cho bá tánh, phúc lợi của Thi Qủy hoàng triều! Các ngươi có gọi ta là Vương hoàng hậu ta cũng mặc kệ, ta sẽ phát phúc lợi của mình cho mọi người! Tiền, không có! Nhưng, thứ tốt vẫn phải có! Hai tháng nay mọi người đã nghe ta nói nhiều rồi, hẳn là biết Thần Vương công ty của ta, càng biết hình thức hoạt động của nó, giờ ta có thể nói trước cho mọi người một tin tức tốt, khu công nghiệp Thần Vương số một ở ngoài Thiện Thần đang ở trong tình trạng rất tốt, tàu bay của Thần Vương công ty liên tục di chuyển giữa Thiện Thần và Ác Thần, không ngừng cứu người chính đạo trở về, đã có tám đợt vận chuyển qua lại, tổng cộng cứu về 3600 tù phạm chính đạo!
Vương Khả mở miệng nói.
- 3600 người?
Vô số bá tánh kinh ngạc nói.
- So với hai ba tháng trước, số người được nữ hoàng cứu từ Tuyết Ma Sơn về không tính là nhiều, chỉ khoảng một phần mười, nhưng hình thức của Thần Vương công ty mới là thật sự bền vững, sẽ liên tục cứu người trở về!
Vương Khả trịnh trọng nói.
~ Ta cũng đi khu công nghiệp Thần Vương số một, muốn treo giải thưởng cứu cha ta về, nhưng mà ta không có Thần Vương tệ!
Có bá tánh nói.
- Đúng vậy, ta cũng thế, không có Thần Vương tệ, chúng ta biết cứu người thế nào? Nếu có thật nhiều Thần Vương tệ, chúng ta có thể cứu càng nhiều người hơn.
- Thần Vương tệ quá ít!
Thanh âm của đông đảo bá tánh truyền đến.
- Các vị, đây cũng là điều ta muốn nói, Thần Vương tệ quá ít, nhưng muốn an toàn cứu người trở về, cần phải có Thần Vương tệ mới được! Thần Vương tệ hiện giờ, một tệ khó tìm, lại còn bị người ta xào giá mất lần! Tiếp theo chính là nói chuyện về Thần Vương tệ.
Vương Khả mở miệng nói.
Nháy mắt, tất cả mọi người yên lặng lại, nghe Vương Khả trình bày.
- Ta và U Nguyệt nữ hoàng đã thương lượng xong, từ hôm nay trở đi, tất cả bổng lộc của quan viên Thi Qủy hoàng triều sẽ được kết toán bằng Thần Vương tệ, đương nhiên, nếu có quan viên nào không thích cũng có thể tùy thời đổi thành linh thạch đồng giá ở Thần Vương ngân hàng. Nhưng ta nghĩ là, chắc không có ai không thích đâu nhỉ?
Vương Khả cười nói.
Vương Khả nói xong, đủ loại quan lại bên dưới lập tức sáng trưng con mắt, biểu tình hưng phấn.
Vớ vẩn, ai mà không thích chứ? Hiện tại Thần Vương tệ đã bị xào giá mấy lần, ngươi dùng Thần Vương tệ để phát bổng lộc, chúng ta có thể nâng giá lên mấy lần rồi bán đi, tương đương bỗng lộc mỗi tháng sẽ tăng gấp mấy lần. Ai bị bệnh mới cự tuyệt!
- Thần Vương tệ sẽ được phân phối rộng rãi ở Thi Qủy hoàng triều, ta có thể khẳng định, không bao lâu nữa mọi người sẽ có đủ Thần Vương tệ mà mình muốn, khi có Thần Vương tệ, mọi người có thể mua lại thân nhân của mình, chúc các vị sớm ngày đoàn tụ cùng thân nhân!
Vương Khả cao giọng quát.
- Hay!
Vô số bá tánh tức thì hoan hô rầm trời.
Thi Qủy hoàng triều dậy tiếng hoan hô, một phần là do U Nguyệt nữ hoàng đăng cơ, phần khác là do lời hứa khi diễn thuyết lưu động lúc trước đã được thực hiện một phần: Thần Vương tệ bắt đầu được lưu thông ở Thi Qủy hoàng triều.
Vô số gia tộc ở Ngũ đại hoàng triều rất thiếu Thần Vương tệ, đến lúc đó, tốn càng nhiều tiền để mua Thần Vương tệ, thì kinh tế của Thi Qủy hoàng triều lại càng phồn vinh.
Vương Khả cùng U Nguyệt đứng trên đài cao đối thoại với nhân dân cả nước, bỗng nhiên, một thanh âm lạnh lẽo vang lên phá vỡ bầu không khí náo nhiệt.
- Hay cho tình chàng ý thiếp, hay cho Hồng Liên Thánh Sứ!
Ngươi thật khiến Ma Đạo hoàng triều chúng ta hãnh diện mài!
Thanh âm lạnh lẽo oanh truyền khắp Thi Qủy hoàng triều.
- Ai?
- Tà ma sao?
- Hắn đang nói Vương Khả là Hồng Liên Thánh Sứ?
Vô số bá tánh kinh ngạc.
Mà sắc mặt Vương Khả cũng lập tức nghiêm túc hẳn lên.
- Ở bên kia!
Triệu Võ Vương bỗng nhiên mở miệng kêu lên.
Mọi người nhìn theo hướng Triệu Võ Vương chỉ, liền thấy trên một ngọn núi cao bên ngoài Thi Qủy thành, lúc này đang có năm nam tử đứng đó.
Mặc dù một người trong số đó mang mũ che, nhưng Vương Khả liếc mắt một cái liền nhận ra đó chính là Tử Liên Thánh Sứ.
Quanh thân Tử Liên Thánh Sứ có lôi điện chỉ xà vờn quanh, nhưng giờ phút này hắn không đứng ở vị trí chủ vị, mà là cùng ba nam tử thân xuyên chiến giáp khác đứng phía sau một nam tử mặc long bào màu tím, người này có gương mặt uy nghiêm, mái tóc dài màu tím, sắc mặt âm trầm, sát khí ngập trời.