Vương Khả nói.
- Công chúa vừa tỉnh, liền đăng cơ?
Tiền Võ Vương cổ quái nói.
Này cũng quá gấp gáp đi?
- Không còn kịp rồi, lão Tiền! Lần này chúng ta có thể nói là đánh mặt tam đại thế lực, bọn họ có thể nháo không? Muốn nhanh! Muốn mau! Lão Tiền, lão Tôn, giờ phút này rồi, các ngươi sẽ không còn muốn lên làm vua nữa, đúng không?
Vương Khả trừng mắt nhìn về phía hai người.
Tiền Võ Vương, Tôn Võ Vương trừng mắt nhìn về phía Vương Khả, ngươi đây là châm chọc chúng ta sao?
- Nghe Vương Khả, chín ngày sau thì chín ngày sau, tân hoàng của Thi quỷ hoàng triều chúng ta đăng cơ, quan tâm chuyện của quốc gia khác làm gì?
Triệu Võ Vương trầm giọng nói.
- Được!
Mọi người gật đầu.
- Còn có, Thi Quỷ quốc sư đã chết, nhưng, Hoàng Soái Phi lại chạy. Các ngươi phải lập tức dán bản truy nã, bắt giữ hắn!
Vương Khả nói.
- Bắt giữ Hoàng Soái Phi? Hắn chính là Võ Thần cảnh! Làm sao bắt được?
Triệu Võ Vương nhíu mày nói.
- Không phải thật sự muốn bắt hắn, mà làm xấu thanh danh của hắn, làm hắn không thể gây ra bất kỳ sóng gió ở Thi quỷ hoàng triều nữa. Yên tâm, thuộc hạ ta phụ trách viết nội dung, các ngươi phối hợp tuyên truyền!
Vương Khả nói.
Triệu tiền Tôn ba người cổ quái nhìn về phía Vương Khả, ngươi này cũng quá tổn hại đi.
- Nhìn cái gì mà nhìn, ta đây cũng là vì tốt cho các ngươi! Nhỡ Hoàng Soái Phi đến Diêm La hoàng triều tìm viện binh làm sao bây giờ? Làm xấu thanh danh hắn, hắn sẽ không viện cớ được.
Liên tính viện binh tới, hắn cũng đừng mơ tưởng lại đoạt đích, sẽ không bao giờ phải lo lắng nữa a. Thêm nữa, hắn còn thôi miên lão Tiền, chuyện này các ngươi bỏ qua?
Vương Khả trừng mắt nói.
Tiền Võ Vương, Tôn Võ Vương đen mặt nhìn về phía Vương Khả.
Không đề cập tới thôi miên, chúng ta đều quên cái giải dược kia, mẹ nó, cái giải dược kia của ngươi là các quái gì đấy?
- Mau, mau, mau, hành động đi! Lấy U Nguyệt làm trung tâm, nhanh chóng sửa chữa hoàng cung Thi quỷ!
Vương Khả thúc giục nói.
Tam đại Võ Vương nhìn nhau, cuối cùng vẫn gật đầu.
Giờ khắc này ba người căn bản không còn ý niệm khác, chỉ muốn mau chóng đưa U Nguyệt công chúa đăng cơ. Bất luận kẻ nào ngăn trở, đều là kẻ thù của cả nhà.
Nhanh chóng, triệu tập các lộ quan viên, mọi việc bắt đầu diễn ra.
- ABính!
Vương Khả nhìn về phía Khương Bính.
- Vương Khả, đã nói ngươi rồi, đừng gọi ta A Bính! Ngươi không có tư cách!
Khương Bính trừng mắt nói.
- Được, được, không nói, Tam Thái Tử, chín ngày sau, U Nguyệt đăng cơ làm Nhân hoàng, ngươi được phong làm quốc sư. Ngươi cần phải quản lý cho tốt quan viên phái Thiện, nhanh chóng khiến bọn họ phối hợp, lập tức chèn ép quan viên phái Diêm LaI Để ngừa bọn họ làm loạn!
Vương Khả nói.
- Ta còn có thể làm quốc sư?
Khương Bính nhíu mày kinh ngạc nói.
Lúc này, Khương Bính cũng đã rõ ràng, U Nguyệt đã không phải là U Nguyệt của trước đây, được sự ủng hộ của tam đại Võ Vương, được cả ủng hộ của bá tánh cả nước, đã không cần dùng lợi ích để trao đổi.
- Đã nói ngươi là quốc sư, ngươi tưởng chúng ta nói giỡn? Nhanh lên, quốc sư liền phải có bộ dáng của quốc sư, đến lúc đó rất nhiều chuyện muốn ngươi ứng phó đấy! Ngươi là ca ca ruột của U Nguyệt, còn có thể lật lọng hay sao?
Vương Khả trừng mắt nói.
Mặt mày Khương Bính phức tạp.
- Còn có, Thi Quỷ quốc sư đã chết, đại ca ngươi khẳng định sẽ tra đến, ngươi nghĩ cách ứng phó một chút!
Vương Khả nói.
Sắc mặt Khương Bính tối sầm:
- Tác dụng của quốc sư chính là dùng để đối phó đại ca của ta?
- Chứ cỏn gì nữa?
Vương Khả trừng mắt nói thẳng.
- HừI Khương Bính tức giận hừ lạnh một tiếng.
Ngươi liền không thể nói hai câu đễ nghe trấn an ta một chút ?
Ngươi nói như vậy, ta mất mặt cỡ nào?
- Còn có, A Bính, không phải ta nói ngươi, ngươi cũng phải nhanh chóng lên!
Vương Khả thở dài nói.
- Nhanh chóng cái gì?
Khương Bính nhíu mày nói.
- Ngươi xem, ca ca ngươi là Võ Thần cảnh, đồ đệ của ca ca ngươi cũng là Võ Thần cảnh, hiện tại, ngươi muội muội cũng Võ Thần cảnh, cả nhà đều Võ Thần cảnh, chỉ có ngươi còn ở nguyên thần cảnh, có mất mặt không ? nếu ngươi sớm tới Võ Thần cảnh, Thi Quỷ quốc sư kia còn có thể tính kế ngươi sao? Ngươi phải cố gắng lên chứ! Vương Khả thở dài nói.
Mặt mày Khương Bính co rúm:
~ Ta không biết cố gắng? Nguyên thần cảnh thì sao? Ngươi còn có mặt mũi nói ta? So với một tên Nguyên Anh cảnh, ta còn mạnh hơn ngươi nhiều!
~ Ta không giống ngươi, tức phụ của ta là Võ Thần cảnh, lập tức chính là nữ hoàng, ngươi thì sao?
Vương Khả trừng mắt nói.
Khương Bính:
Mẹ nó chứ, muội muội của ta cũng là Võ Thần cảnh đâý! Cả nhà ta đều là Võ Thần cảnh, ta cũng chưa tự hào, ngươi đắc ý cái rắm!
Quay đầu, Khương Bính không để ý tới Vương Khả, đi an bài sự tình. Nói chuyện với Vương Khả đều tức sôi gan.
- Được, Tây Môn Tĩnh, hiện tại hẳn là không có nguy hiểm nữa, ngươi có thể nói chuyện, hiện tại muốn nói gì thì nói! Cho ngươi nói đủ hết!
Vương Khả nhìn về phía Tây Môn Tĩnh.
Tây Môn Tĩnh đen mặt:
- Ta không có gì muốn nói!
Thật cho rằng ta là miệng quạ đen à! Mẹ nó, đều là trùng hợp có được không!
- Vương Khả, hắn không muốn nói, ta có! Cái kia, lần này chúng ta có thể nói là cửu tử nhất sinh, tích hiệu tiền thưởng tháng này cần thiết tăng gấp mười lần!
Trương Chính Đạo kích động nhìn về phía Vương Khả.
Vương Khả đen mặt:
- Gấp mười lần? Sao ngươi không đi cướp cho rồi? Ngươi giờ là tổng giám đốc, tiền thưởng cao như vậy, còn muốn gấp mười lần?
~ Ta là nói giúp Trương Thần Hư, ngươi xem, thiên sư lĩnh vực của hắn đều phá rất nhiều lần!
Trương Chính Đạo lập tức kéo Trương Thần Hư tới.
Trương Thần Hư đen mặt, liên quan gì ta, ta lại không tham tài giống ngươi!
- Nể mặt Trương Thần Hư, gấp đôi!
Vương Khả trừng mắt nói.
- Như thế nào mới gấp đôi thôi, ít như vậy?
Mặt mày Trương Chính Đạo không hài lòng.
- Không cần thì thôi!
Vương Khả trừng mắt nói.
- Muốn, muốn! Có ngốc mới không cần tiền!
Trương Chính Đạo lập tức hô.
Một bên Trương Thần Hư đen mặt, không có nói tiếp. Nhưng nghe Vương Khả nói nể mặt mình, tâm tình Trương Thần Hư cũng tốt rất nhiều.
- Hừ _