- Ngươi!
Ba người đều trừng mắt nhìn Vương Khả.
Nhưng giờ phút này, ba người lại không có trách mắng Vương Khả, trừng mắt thì trừng nhưng trong mắt hình như còn có một tia cảm kích, tiện đà nhìn về phía Thi Quỷ nữ hoàng.
Thi Quỷ nữ hoàng nhìn ba người:
- Yêu thầm ta? Tiểu gia hỏa, ngươi nhưng đừng nói hươu nói vượn, bọn họ là anh em của ta!
Vương Khả trừng mắt nhìn về phía Thi Quỷ nữ hoàng, ngươi là EQ không được, vẫn là cố ý nói như vậy? Người mù đều nhìn ra ba người kia có tâm gây rối, ngươi nói cho ta, các ngươi là huynh đệ?
- Cái này, nữ hoàng, ngươi khả năng không rõ ràng lắm, bọn họ điên rồi. Lúc ngươi ở bên cạnh, bọn họ không mở miệng, nhưng ngươi vừa đi, bọn họ liền bắt đầu phát bệnh thần kinh. Theo ta phân tích, hẫn là tương tư đơn phương, ngươi không cần để ở trong lòng. Nhưng bộ dáng này của bọn họ, thực rõ ràng có một chút bệnh tâm lý, căn cứ hiểu biết của ta, loại bệnh tâm lý này chỉ có tìm được ngươi mới có thể cởi bỏ khúc mắc. Cái gọi là cởi chuông còn cần người cột chuông, bọn họ vẫn muốn nhìn thấy ngươi, chờ nhìn thấy ngươi, ngươi lại giúp bọn họ làm một chút tâm lý phụ đạo đi, bằng không như vậy dễ bị tâm thần!
Vương Khả vô cùng nghiêm túc nói.
Cách đó không xa, tam đại Võ Vương mặt mày run rẩy.
Mẹ nó, ngươi mới bệnh tâm thần, ngươi mới tâm lý biến thái, cả nhà ngươi đều tâm lý biến thái. Mẹ nó, lời ngươi nói có còn là người không?
Tức thì tức, tam đại Võ Vương vẫn nhìn về phía Thi Quỷ nữ hoàng, như đang đợi chờ Thi Quỷ nữ hoàng trả lời.
Thi Quỷ nữ hoàng nhìn tam đại Võ Vương.
- Ta là ma, các ngươi là chính đạo, vốn dĩ ta không muốn liên lụy các ngươi!
Thi Quỷ nữ hoàng nhíu mày nói.
- Chúng ta không sợ liên lụy!
Triệu Võ Vương tức khắc nắm chặt nắm tay nói.
Tiền Võ Vương, Tôn Võ Vương cũng liều mạng gật đầu.
Thi Quỷ nữ hoàng lặng im một lát, gật đầu:
- Cũng được, lần sau ta tới tìm U Nguyệt, đến lúc đó gặp các ngươi một chút!
- Được, được, chúng ta chờ ngươi!
Triệu Võ Vương kích động nói.
Tiền Võ Vương, Tôn Võ Vương cũng vẻ mặt kích động.
- Còn có chuyện gì khác muốn nói cho bản thể của ta không? Sợi nguyên thần này của ta, lập tức liền phải tan!
Thi Quỷ nữ hoàng lần thứ hai hỏi.
- Hết rồi! Hết rồi!
Tiền Võ Vương, Tôn Võ Vương lập tức lắc đầu.
Có thể lại gặp nữ hoàng là được, phía trước vẫn luôn bài xích công chúa, hiện tại áy náy đến nỗi không có mặt mũi nói chuyện, tất nhiên không còn dám nói câu nào.
- Không có gì hả, ba cái tên bệnh hoạn này, có chuyện thì không nói rõ ràng! Nữ hoàng, ta thay bọn họ nói, ba người bọn họ có bệnh!
Vương Khả trừng mắt nhìn Tam đại Võ Vương.
- Vương Khả, ngươi mới có bệnh!
Triệu Võ Vương trừng mắt nói.
- Hử?
Thi Quỷ nữ hoàng nhíu mày nhìn về phía Vương Khả.
- Ba người bọn họ muốn nói nếu nữ hoàng ra được phòng tối, mau mau tới sớm! Bọn họ muốn gặp nữ hoàng đến nỗi chờ không kịp. Còn có, nữ hoàng cần có yêu cầu hỗ trợ nào không? Muốn họ đánh lén vào phòng tối cũng không có vấn đề gì! Có nhu cầu gì, cứ mạnh dạn nói, không có việc gì!
Vương Khả lập tức nói.
Thi Quỷ nữ hoàng liền nở nụ cười:
- Không có việc gì, phòng tối kia của ta, các ngươi cũng đừng lo lắng! Các ngươi căn bản tới không được, yên tâm đi, cha ta sẽ không nhốt ta lâu đâu! Đến lúc có thể ra tới ta liền đến!
- Được! Được! Được!
Cả đám Võ Vương đều nổ nở nụ cười.
- Nữ hoàng, ta tên Vương Khả, mở một công ty tên Thần Vương, ngươi nhớ kỹ, Công ty Thần Vương! Nói không chừng ngày nào đó, Công ty Thần Vương của ta liền chạy đến cửa nhà ngươi. Nếu ngươi không có phương tiện rời đi, ngươi liền đến Công ty Thần Vương, người của ta sẽ giúp ngươi!
Vương Khả lập tức lấy ra một cái danh thiếp của Công ty Thần Vương.
- Công ty Thần Vương? Chạy đến trước cửa nhà ta? Ngươi cũng không sợ gió lớn quá đứt lưỡi à!
Thi Quỷ nữ hoàng không tin cười nói.
- Nữ hoàng ngươi nhớ kỹ là được, nói không chừng có thể được thì sao!
Vương Khả lập tức nói.
- Được!
Thi Quỷ nữ hoàng cười gật đầu.
- Tiểu Triệu, Tiểu Trinh, Tiểu Tôn, bảo trọng!
Thi Quỷ nữ hoàng nói một lời cuối cùng.
Ong!
Sợi nguyên thần của Thi Quỷ nữ hoàng chậm rãi tan đi.
- Cung tiễn nữ hoàng!
Tam đại Võ Vương lập tức không ngừng vái lạy.
Trước lúc sợi nguyên thần của nữ hoàn tan biến, tam đại Võ Vương như cũ lưu luyến không rời, nhưng giờ phút này, tỉnh thần cả người đều không giống nhau. Nhìn U Nguyệt công chúa càng là thở sâu nhéo nhéo nắm tay, dường như âm thầm phát ra lời thể. Ánh mắt xem Vương Khả ánh mắt, ẩn ẩn lộ ra cảm kích.
- Các ngươi nhìn ta làm gì, đừng làm người ta sợ hãi có được không, ta không thích nam nhân, đừng làm cho U Nguyệt nhà ta hiểu lầm!
Vương Khả trừng mắt nhìn ba người nói.
Tam đại Võ Vương mới vừa sinh ra một cổ cảm kích, bị Vương Khả một câu làm tức đến nhói gan, mẹ nó ngươi có bệnh!
- Vương Khả, mấy ngày nữa U Nguyệt công chúa mới tỉnh lại, hoạt động kéo phiếu diễn thuyết của chúng ta, còn muốn tiếp tục sao2 Trương Chính Đạo đứng bên cạnh hỏi.
- Tiếp tục cái rắm ấy, ngự tỉ trong tay, lập tức chuẩn bị cho U Nguyệt đăng cơ!
Vương Khả lập tức nói.
không phải không có việc gì tự nhiên đi tìm thêm việc sao? Để tránh đêm dài lắm mộng, phải mau lên, trước đem U Nguyệt đỡ lên long ỷ! Chứng thực vị trí Nhân hoàng, sau đó lại mời khách đến ăn cơm. Đến lúc đó, bọn họ làm khách đi ngang là được, đừng tạo thêm phiền phức cho chúng ta!
Vương Khả nói.
- Gấp như vậy?
Triệu Võ Vương nhíu mày nói.
- Vô nghĩa, đương nhiên gấp chứ! Cho nên, kế tiếp, các ngươi phải bận rộn rồi! Lão Triệu, lão Tiền, lão Tôn, các ngươi phải nhanh một chút đem đài đáp lên, đồng thời làm thủ hạ nhanh chóng tuyên truyền khắp cả nước, làm bá tánh trước tiên chuẩn bị, chín ngày sau, ngay lúc U Nguyệt tỉnh lại, liền đăng cơ làm vua! _