- Ở bên kia! Đến cửa trước, cùng ta tới!
Khương Bính chỉ đường nói.
- Đi theo ngươi cái gì? U Nguyệt tùy tiện từ nơi nào đều có thể tiến vào hoàng cung, không cần thiết một hai phải đi con đường kia, đi, chúng ta đi mặt sau vòng vào!
Vương Khả nói.
- Vương Khả, ngươi thích đối nghịch với ta đúng không?
Khương Bính rốt cuộc chịu không nổi.
- Tam Thái Tử, tạm thời đừng nóng nảy, nếu ngươi không muốn đi vào thì ở bên ngoài chờ chúng ta cũng được!
Triệu Vũ Vương trầm giọng nói.
Lúc này, Triệu Vũ Vương vẫn đứng ở bên phía Vương Khả.
- HừI Khương Bính hừ lạnh một tiếng.
Một đám người áo đen vòng ra mặt sau hoàng cung, đứng ở một phía tường không có thủ vệ.
Nhìn màng ánh sáng màu tím trước mặt, một đám người cũng không có động thủ, mà là cùng nhau nhìn về phía U Nguyệt công chúa.
U Nguyệt công chúa thở sâu - Nhìn đây!
Liền nhìn thấy, U Nguyệt công chúa đi đến bên cạnh kết giới tam trọng quan đại trận, nhẹ nhàng lấy tay vỗ một cái.
Âm!
Kết giới run lên, nháy mắt xuất hiện một cái động lớn.
- Mở khóa vân tay sao? U Nguyệt, may là có ngươi!
Ánh mắt Vương Khả tức khắc sáng lên.
- Mau vào đi thôi, một hồi có người tuần tra đó!
Triệu Vũ Vương nói.
Một đám người tức khắc dậm chân bước qua động lớn.
Sau khi mọi người tiến vào hết U Nguyệt công chúa lấy tay vỗ một cái, kết giới nháy mắt phục hồi như cũ.
Vừa vào trong đó, Vương Khả tức khắc cảm thấy có âm chướng trận, đồng thời thấy được khắp nơicung điện, ở trung tâm có một cái kết giới quan tài năm tầng, bốn phía có một cái hồ nước vây xung quanh.
- Trong một quan tài lớn, lại có một cái quan tài nhỏ?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Tam trọng quan đại trận, chúng ta vừa rồi chỉ là tiến vào trọng quan thứ nhất, đây là trọng quan thứ hai, bảo vệ Thi quỷ thần điện!
Triệu Vũ Vương nói.
- Quan tài kết giới nhỏ nhất này, là Thi quỷ thần điện?
Mặt mày Vương Khả khẽ động.
- Đó chính là Thi quỷ thần điện, địa phương triều hội của mẹ, ngự tỉ liền ở bên trong!
Ú Nguyệt công chúa nói.
- Ao bao quanh này, chẳng lẽ chính là Thi Quỷ tinh hoa thủy trong truyền thuyết?
Trương Chính Đạo đột nhiên hỏi.
~ Thi Quỷ tỉnh hoa thủy?
Ánh mắt Vương Khả cũng đột nhiên sáng lên.
Thứ này ở Thập Vạn Đại Sơn hắn có gặp qua một lần, có thể làm lão thử cuồng hóa, có thể khiến yêu thú cuồng hóa biến thành quái vật, là vật tư quân sự hiếm có, rất đáng giá!
- Đúng, mẹ ta nói, Thi Quỷ tỉnh hoa thủy ngưng kết từ tam trọng quan đại trận, trong ao có lưu lại trận pháp của mẹ, trộm lấy sẽ bị phản phệt!
Ú Nguyệt công chúa nói.
- À, được được, ai cũng không được trộm!
Vương Khả tức khắc cảnh cáo mọi người.
Trộm?
Đây là của U Nguyệt, cũng chính của là ta! Đám du côn thổ phỉ các ngươi ai dám đụng đến tiền của ta, ta và các ngươi liều mạng.
- Ai muốn trộm? Vương Khả, có thể nhanh lên không, đừng dây dưa, chúng ta đứng ở mặt sau Thi quỷ thần điện làm gì? Chúng ta đi vòng lên trước, nhanh chóng lấy ngự tỉ!
Khương Bính trừng mắt nói.
- Nếu lại trì hoãn thời gian, một hồi bị đám người Thi Quỷ quốc sư biết, đến lúc đó phục kích chúng ta làm sao bây giờ? Nơi này rất nguy hiểm!
Một thanh âm từ trong đám người áo đen truyền đến.
Thanh âm vừa ra, Khương Bính gật gật đầu, rốt cuộc có người đứng ở phía mình, giúp chính mình quở trách Vương Khả.
Nhưng ngay sau đó, Vương Khả sắc mặt cứng đờ, trừng mắt nhìn tới:
- Lúc trước đã bảo ngươi như thế nào? Lời không nên nói thì đừng nói! Ngươi còn nói?
- Chính là, miệng quạ đen này của người, một hai phải cùng lại đây, ta cùng Vương Khả nói không cần mang ngươi, không cần mang ngươi, ngươi càng muốn tới, còn nói cha ngươi có phong thư, làm ngươi theo sát Vương Khả, không tới không được, mẹ nó, ai muốn ngươi nói chuyện?
Mộ Dung lão cầu trừng mắt nói.
- Chính là, còn nói cái gì Thi Quỷ quốc sư sẽ phục kích chúng ta, còn nói rất nguy hiểm? Ngươi có thể hay không đừng miệng quạ đen.
Lại một lão binh khác nói.
- Đúng vậy, đúng vậy!
Một đám lập tức hùa theo.
Khương Bính sửng sốt, tình huống này là sao? Sao các ngươi lại nội chiến?
- Vị này chính là công tử của Tây Môn Thuận Thủy, Tây Môn Tĩnh? Sao các ngươi lại nhằm vào hắn như vậy?
Triệu Vũ Vương cũng khó hiểu nói.
- Hắn miệng quạ đen! Mỗi một lần mở miệng, liền không có chuyện tốt!
Trương Chính Đạo một bên nói.
- Các ngươi quá mê tín, thứ này các ngươi cũng tin?
Triệu Vũ Vương vẻ mặt nghi hoặc nói.
- Đúng vậy, Triệu Võ Vương đã nói, đều là mê tín, các ngươi cũng tin? Chúng ta lần này lặng yên không một tiếng động tiến đến, Thi Quỷ quốc sư sao có thể biết? Ta kêu hắn ra tới, hắn có thể ra tới sao?
Tây Môn Tĩnh tức khắc không phục nói.
- Quốc sư, bên này có người, bọn họ từ phía sau tới, quốc sư, ở chỗ này!
Một tiếng kêu ở cách đó không xa lập tức vang vọng khắp bầu trời đêm.
Mà Mộ Dung lão cẩu, Trương Chính Đạo trừng mắt nhìn về phía Tây Môn Tĩnh. Nói là làm ngay sao?
- Đừng có lại nói chuyện! Chờ chúng ta trở về, cho ngươi nói đủ luôn!
Vương Khả trừng mắt nói.
Tây Môn Tĩnh:
......
Là trùng hợp, thật là trùng hợp, không phải do ta. Quan hệ nhân quả không rõ sao? Là bọn họ tới trước, chỉ là ta xui xẻo mà thôi!
Nhưng giờ phút này không ai tin tưởng Tây Môn Tĩnh.
Đều đã bị phát hiện, kia còn trì hoãn cái gì? Một đám người xông thẳng về phía quan tài nhỏ.
- Vương Khả, chạy đi đâu!
Một tiếng gào to vang lên.
Lại thấy Thi Quỷ quốc sư, Hoàng Soái Phi, mang theo một đám cường giả xông tới, lạnh lùng nhìn Vương Khả, một đám giương cung bạt kiếm, đại chiến chạm vào là nổ ngay.
- Chúng ta đều ăn mặc đồng phục thống nhất, mang theo áo mũ đen, các ngươi như thế nào biết là chúng ta?
Vương Khả sắc mặt trầm xuống, nhìn chằm chằm đám cường giả đối diện.
- Này tam trọng quan đại trận, trừ bỏ ta, ai còn có thể tiến vào?
Chỉ có U Nguyệt công chúa, các ngươi nhiều người như vậy, không phải Vương Khả, là ai?
Hoàng Soái Phi cười lạnh nói.
- Các ngươi nhiều người như vậy? Cả một buổi tối, là đang mai phục chúng ta?
Vương Khả nhíu mày nói.
Chính mình mang đến người nhiều, đối phương cũng không kém, nguyên thần cảnh đều có không ít.
- Không sai, chúng ta đợi đã lâu, cho rằng các ngươi sẽ tiến vào từ của trước, lại không thể tưởng được các ngươi sẽ tiến vào từ phía sau, chúng ta vì các ngươi đã bố trí lượng lớn bẫy rập cửa trước, cư nhiên bị các ngươi tránh thoát, hừt _